Vk ơi em là cục nợ của anh – Chap 17: Chuyến đi cuối

Truyện gay: Vk ơi em là cục nợ của anh – Chap 17: Chuyến đi cuối

Tác giả: Duy Anh

Sau một lúc nói chuyện anh và cậu đi xuống vừa xuống thì đã thấy trên bàn đã có rất nhiều món ngon do chính tay mẹ cậu làm

– Hạo Hoàng, con lại đây?

– Dạ

– Cũng lâu rồi không gặp con

– Dạ

– Con dạo này cũng đẹp trai ra có khi còn đẹp trai hơn ba nữa

– Dạ

– Cái thằng sao từ nãy giờ cứ dạ dạ mãi thế

– Con…

– Ảnh đang mất cỡ đó ba

– Hả

– Không phải

– Thôi em biết anh rồi…anh cứ ngại ngùng anh đang trong tuổi dậy mà

– Cái gì…

– Kì Khánh, cái thằng này

– Con nói đúng mà

– Em…

– Con chỉ giỏi nói mốc người khác là giỏi thôi

Bà cốc đầu cậu

– Mẹ đang binh con rễ sao?

– Dù mẹ binh hay không binh thì nó cũng nắm trong đường binh của mẹ rồi

– Hả

– Con đừng để ý nhé bà ấy hay chơi chữ lắm

– Dạ

Cậu mở tủ lấy chai nước uống

– Hạo Hoàng, chừng nào con mới chịu đem lễ vật qua rước cái thằng nha đầu của bác về vậy??

Bụtttt cậu

– Mẹ à…

– Sao nào

– …

– Dạ, nay mai cũng rước về thôi ạ!!

– Anh…

– Tốt, mau rước nó về nhà con đi chứ nó cứ ở đây hai bác không chịu nổi nữa rồi

– Ba…

– Ba nói đúng mà

– Con mau lên lầu đi

– Chi vậy!!

– Thì về nhà chồng đi

– Con chưa gã mà mẹ đã đuổi rồi

– Gã với đuổi là hai chuyện khác nhau mẹ mong con mau về nhà chồng nhập gia tùy tục thôi

– Mẹ dẻo miệng thật

– Con lên phòng đây

– Em không ở lại sao??

– Em ở lại chi nữa bây giờ ba mẹ muốn gã thì em biết phải làm sao??

Cậu đi lên phòng

– Hạo Hoàng, này

– Dạ

– Hai bác có hai thằng con trai

– Vâng

– Nhưng tụi nó lại…có cuộc sống khác và tình yêu cũng vậy…

– Về phía Kì Tuẩn thì bác không lo còn về Kì Khánh bác nhờ cháu chăm sóc cho nó

– Ông này, sau này gọi là con rễ rồi

– À, đúng rồi con rễ

Ông vỗ lên vai anh vài cái rồi bà nắm chặt tay của anh

– Sau này ba mẹ nhờ con chăm sóc nó đừng làm nó khóc hay bỏ rơi nó nhé

– Vâng…con xin hứa

– Cảm ơn con nhiều

Lát sau, anh đi vào phòng thì thấy cậu đang nằm trong phòng trên tay cầm cuốn tạp chí

– Ba mẹ em nói gì với anh vậy??

– Không có gì

– Thật không??

– Thật mà

– Nhìn mặt anh nghi qúa đi

Anh bước đến ôm cậu vào lòng

– Nhóc con về Việt Nam với anh nhé??

– Hả

– Em “hả” là có ý gì??

Anh kéo cậu ra

– Tại em…

– Về Việt Nam với anh có được không??

– Em…

– Mẹ của anh rất muốn được gặp em

– Nhưng mà

– Em muối nói gì sao??

– Em về bên đó ba mẹ em thì sao??

– Ngốc thật, khi nào rảnh anh sẽ đưa em về thăm ba mẹ

– Giờ thì em trả lời câu hỏi lúc nãy của anh đi??

– Em…đồng ý

– Hay qúa

Sân bay_______________

– Kì Khánh, khi nào về bên đó nhớ gọi cho mẹ nhé

– Vâng

– Hạo Hoàng, em phải chăm sóc cho Kì Khánh thật tốt đấy

– Hai đứa đi đường bảo trọng nhé

– Vâng, con biết rồi, ba mẹ và hai ở lại mạnh khỏe nhé

– Chào con

– Tạm biệt

– Khi nào rảnh tụi anh sẽ qua thăm các em

– Vâng

Anh và cậu tạm biệt mọi người xong họ bắt đầu trợ lại vạch xuất phát nên họ bắt đầu thêm một lần nữa.

Hết

Thuộc truyện: Vk ơi Em là cục nợ của anh – by DuyAnh

Viết một bình luận