Những chàng trai trong đời – Chap 46A: Đĩ đực bất đắc dĩ

Truyện gay: Những chàng trai trong đời – Chap 46A: Đĩ đực bất đắc dĩ

Tác giả: lam1982phuong

134. Anh Lý dạo này hùn vốn làm ăn thêm bên ngoài nên hơi bận. Tôi ít có dịp nói chuyện cũng như làm tình với anh. Trông anh hốc hác hẳn ra, thấy cũng tội tội. Chỉ có thằng Linh vẫn vô tư trong mọi chuyện. Cũng phải thôi, nó mới hơn 15 tuổi thôi mà, cái tuổi mà ông bà mình nói “ăn chưa no, lo chưa tới”.

Một hôm, về nhà thấy anh Lý đang trầm ngâm hút thuốc, linh tính báo cho tôi biết là anh đang gặp chuyện không hay.

– Có chuyện gì mà anh buồn vậy?

– À, ừm. Chuyện làm ăn thôi em ơi.

– Chia sẻ đi anh, biết đâu nói ra được sẽ nhẹ lòng hơn.

– Ừ. Chỗ anh làm mới trễ thời hạn cái hợp đồng.

– Hợp đồng lớn không anh?

– Ừ, hợp đồng này lớn nhất trong số những hợp đồng của cửa hàng từ khi mở ra đến giờ. Bây giờ mà người ta vịn vào đó hủy hợp đồng chắc tụi anh phá sản.

– Trời, chuyện lớn rồi đây.

– Phía đối tác đang hẹn tối nay thương thảo lại. Anh lo quá. Tụi anh tay ngang không, có biết mánh lới thị trường đâu, chắc điệu này là chết thiệt rồi.

– Người ta có đòi điều kiện gì không anh?

– Tối nay gặp mới biết em ơi.

– Dạ. Tối nay em đi theo anh để coi giúp gì được thì giúp.

– Ừ, em đi ủng hộ tinh thần cho anh nhe.

– Dạ.

Vậy là tối đó, tôi theo anh Lý đi thương thảo. Ngoài tôi và anh Lý ra thì còn có 2 anh nữa. Phía đối tác thì trong trí tưởng tượng của tôi phải là những gã đàn ông hầm hố. Nhưng tôi đã sai. Phía đối tác lại là một người phụ nữ sang trọng trong bộ váy dài đen tuyền, lấp lánh kim tuyến. Người ấy chắc tầm khoảng trên 40.

– Bây giờ bên các anh tính sao? Trễ hạn trong hợp đồng 2 ngày rồi. Tôi có quyền hủy hợp đồng và kiện các anh ra tòa.

– Chị thông cảm, tụi em mới ra thị trường, chưa có kinh nghiệm. Với lại chuyến tàu hàng cập bến trễ.

– Cái đó là chuyện của các anh. Khi tôi đặt hàng nhập khẩu thì các anh cam đoan là có hàng ngay cho tôi mà.

– Dạ, tụi em cũng không biết nói sao với chị nữa chị ơi. Tụi em liên lạc với tàu rồi, phải 2 ngày nữa tàu mới cập bến Cảng Sài Gòn.

– Vậy là trễ hợp đồng 4 ngày. Các anh có biết chi phí 1 ngày treo công trình của tụi tôi là bao nhiêu không? Trong khi ngày mai tôi lại có hẹn thanh lý hợp đồng ở Hải Phòng. Sáng mai tôi phải bay đi Hải Phòng rồi.

– Chị đi khi nào chị về?

– Tôi ở lại 2 ngày. Thôi thế này, tôi muốn phía các anh có thêm kinh nghiệm trên thương trường, mai các anh cử người đi với tôi để chứng kiến cách làm ăn của người ta. Chi phí các anh chịu cho người đi theo tôi, coi như đây là tiền phạt trễ hợp đồng của các anh. Sao? Thấy tôi xử lý như vậy có đồng ý không?

– Dạ, giờ chị kêu thế nào tụi em chịu như vậy. Nhưng gấp quá tụi em sắp xếp không được.

– Tôi muốn cậu em trẻ này đi với tôi. Trẻ nhanh nắm bắt kinh nghiệm hơn.

– Nhưng còn chuyện di chuyển như thế nào?

– Nếu đồng ý thì đưa CMND đây, tôi đặt vé máy bay ngay tại chỗ.

Anh Lý thúc chỏ vào tôi, tôi luống cuống rút giấy CMND ra khỏi ví đưa cho chị. Chị nhanh nhảu cầm lấy và bấm điện thoại gọi.

– Alo, tôi muốn đặt vé máy bay đi Hải Phòng chuyến 8 giờ sáng mai.

– …

– OK, Trần Nguyễn Duy Khôi, sinh năm 19xx, số CMND xxxxxxxxx.

– …

– OK, tài khoản Master của tôi xxxxxxxxxxxxxx.

– …

Chị cúp máy, quay lại chúng tôi

– Xong rồi, sáng mai có mặt ở Tân Sơn Nhất trước 7 giờ để làm thủ tục lên máy bay. Tiền vé tôi sẽ trừ vào hợp đồng của các anh. Vậy nhé, không lôi thôi gì hết.

Tối hôm đó, tôi không ngủ được. Phần vì lo lắng cho công việc, phần vì các anh cứ dặn tôi hết chuyện này tới chuyện khác, phần vì hồi hộp lần đầu đi máy bay, nói chung là trăm mối tơ vò. Tôi chỉ chợp mắt được chừng 2 tiếng là anh Lý đánh thức tôi dậy để chuẩn bị ra sân bay.

Ra đến sân bay, còn 5 phút nữa là 7 giờ, chị đã chờ sẵn với valy hành lý kéo sau lưng. Vẫy tay chào các anh, tôi nhận được cái vỗ vai của anh Lý

– Ráng nhe cưng.

– Dạ.

—————–

135. Vòng vèo thủ tục hơn 30 phút, tôi và chị mới vào đến khu nhà chờ. Chị kéo tôi ngồi xuống ghế.

– Chị tên Mỹ Hiền. Em cứ kên chị là chị Hiền cho thân mật.

– Dạ.

– Em là như thế nào với các anh?

– Dạ em là em của anh Lý.

– Ủa anh Lý họ Hoàng còn em họ Trần Nguyễn, có liên quan gì với nhau đâu?

– Dạ anh em họ thôi chị.

– Ừ. Em trông trẻ khỏe thế. Có tập thể hình không?

– Dạ không chị.

– Ừ, trai trẻ 20 mà, sức lực còn sung mãn lắm. Em đi máy bay lần nào chưa?

– Dạ chưa. Lần này là lần đầu đó chị.

Tôi im lặng. Rồi chúng tôi cũng lên máy bay, máy bay cất cánh. Tôi nhắm nghiền mắt, gồng cứng cơ thể. Chị như hiểu được nỗi lo sợ của tôi nên cầm tay tôi thật chặt.

– Chị năm nay nhiêu tuổi rồi chị?

– Em đoán thử xem.

– Dạ chắc chị khoảng 40.

– Haha. Chị 45 rồi đó.

– UH, chị bằng tuổi mẹ em luôn. Nhưng nhìn chị trẻ hơn nhiều.

– Em có người yêu chưa?

– Dạ rồi chị.

– Cô bé ấy làm gì?

– Dạ cô ấy mới học xong trung cấp, đang xin việc làm dưới quê.

– Cô nào mà được em để mắt tới thật là diễm phúc. Em đẹp trai thế này cơ mà.

– Em mà đẹp gì chị, hjhj.

– Nè, chị dặn trước. Ra đến Hải Phòng thì phải làm theo hướng dẫn của chị nhé. Chị kêu gì thì phải làm y hệt như vậy nghe chưa.

– Dạ.

– Trước hết, không được kêu chị bằng chị.

– Chứ kêu bằng gì?

– Bằng em – Chị đáp gọn hơ.

– Sao vậy chị? – Tôi luống cuống hỏi lại.

– Đã bảo là không được thắc mắc mà.

– Dạ

Máy bay hạ cánh, chúng tôi bước ra sảnh sân bay Cát Bi. Khung cảnh hoàn toàn lạ lẫm. Chị thì sành sỏi khu vực này nên tôi cũng tạm yên tâm. Taxi đưa chúng tôi vào trung tâm thành phố rồi dừng lại ở một khách sạn sang trọng. Lễ tân nhận hành lý của chúng tôi còn chị khoác tay tôi hiên ngang đi vào trong khách sạn.

– Sao nhận có 1 phòng vậy chị?

– E hèm. Quên rồi hả?

– Mình ở chung phòng hả em? – Tôi luống cuống.

– Ừ, cho đỡ hao tiền.

Lên phòng, chị bảo tôi

– Vào rửa mặt đi cho tỉnh táo. Nhanh lên đi anh.

Tôi răm rắp làm theo. Khi tôi trở ra thì một cảnh tượng diễn ra trước mắt làm tôi phải dụi mắt mấy cái, tôi không tin vào mắt mình nữa.

———————

136. Tôi đứng hình nhìn chị đang nằm tênh hênh trên giường, tôi chỉ lắp bắp được mấy chữ

– Chị … chị … chị …

– Tới đây với em đi anh.

Chị ngoắc ngoắc ngón tay trỏ y hệt cảnh trong phim sex nam nữ thường có. Da thịt trắng nõn lồ lộ. Cả cơ thể chỉ còn được che đậy bằng cái áo ngực và cái xì líp nhỏ xíu bằng vải ren đen mỏng dính. Một tay chị ngoắc, tay còn lại chị đang tự ve vuốt cặp vú vun cao ngồn ngộn.

Tôi đứng hình tiếp. Chị dạng háng ra thò tay xuống vuốt háng. Nói nào ngay thì chị cũng còn đẹp lắm. Tướng tá thon thả chưa có dấu hiệu sồ sề của tuổi tác. Tôi là bisex mà thấy cảnh này còn chịu hổng nổi huống chi mấy anh chàng trai thẳng.

Con cặc trong quần tôi bắt đầu cựa quậy. Tôi vẫn đứng như trời trồng không nhúc nhích. (Có cái đã nhúc nhích nhưng không thấy được từ bên ngoài, hjhj). Tôi khó chịu với con cặc nứng lắm rồi nhưng chưa dám biểu hiện ra bên ngoài.

Chị từ từ ngồi dậy, làm thêm mấy động tác ưỡn ẹo khêu gợi nữa nhưng tôi vẫn không nhúc nhích. Chị cười tình với tôi và từ từ đứng dậy đi về phía tôi.

– Con trai gì mà nhát vậy rồi làm sao cua được bạn gái?

Chị vừa nói vừa nắm cổ áo tôi nhẹ nhàng kéo tôi đi về phía giường. Tôi như mất trọng lực. Chị kéo nhẹ nhàng thôi nhưng tôi vẫn đi theo chị như quán tính. 50% máu đàn ông trong tôi trỗi dậy.

Vừa đến giường, chị nhanh tay lần cởi những cúc áo của tôi. Da thịt tôi hiện ra đến đâu là chị dùng tay còn lại mơn trớn đến đó. Da thịt tôi căng lên. Chị xuýt xoa vì sự trẻ trung của thằng trai 20 như tôi.

Cởi áo xong, chị định cởi luôn quần thì tôi không còn chịu đựng được nữa. Tôi hất tay chị ra và thô bạo đẩy chị ngã ngửa trên giường. Chị nằm sóng xoài. Tôi vồ vập cơ thể chị. Quần lót áo lót không được cởi ra mà tôi bức xé rột roạt. chị ré lên cười ra vẻ thích thú lắm. Thú tính trong người tôi dâng lên ào ạt. Tôi vò, tôi bóp, tôi bú, tôi cắn, tôi nhồi, tôi nắn, … nói chung là tôi giày vò chị như một món đồ sở hữu không thương tiếc. Chị cũng có lúc muốn vùng dậy, thò tay tìm con cặc tôi nhưng tôi thô bạo hất ra.

– Anh ơi, hờ hờ, anh ơi, chết em.

– Chết hả, cho chết nè.

Giày vò chị bèo nhèo, tôi mới cởi quần dài và quần lót một lượt. Chị tròn mắt ngạc nhiên rồi vỡ òa trong thích thú khi nhìn thấy con cặc tôi bật ra kiêu hãnh.

– Cặc voi hay cặc trâu mà bự dữ vậy?

– Cặc người đó em. Bú không?

– Bú.

– Năn nỉ anh đi.

– Cho em bú cặc anh đi, em năn nỉ mà.
—————-

Thuộc truyện: Những chàng trai trong đời – by lam1982phuong

Viết một bình luận