Đừng chạy mà Anh yêu nhóc – Chap 6

Truyện gay: Đừng chạy mà Anh yêu nhóc – Chap 6

-hả, gì bà mún bị đuổi việc sao bà cô già.Hắn quát…Co Mai cũng im lặng đi không mún rước họa vào thân.Còn tôi thì khập khễnh bc vào chỗ ngồi.

-*tên khốn…tao sẽ trả thù…Mà thì ra cái lớp này chỉ là vỏ bọc nhờ sự giàu có của mình mà kênh kiệu thế thì…haizzz…đúng là đời không có gì là không thể*.Nó vừa thở dài vừa ngĩ thầm.

Giờ ra chơi….

-ey ey…mày tên Minh phải không???tên Hoàng nói mà giọng có vẻ khinh nó

-uk…thì sao????.Nó đáp cũng chẳng khác gì Hoàng nhưng nó lại cố tỏ ra vẻ lịch sự

-gì đâu…tao nhờ mày chút chiện ý mà…mày xuống căn tin mua giùm tao hộp sữa.

-hả??? bạn muốn uống thì tự xuống mà mua

-cái gì mày dám…đc rồi tao không nói nhiều…từ nay mày sẽ là osin của tao…liệu mà cư xử cho đúng.Hắn khinh nói.

-cái vẹo…osin sao…tui nhịn bạn lâu lắm rồi à nka…đừng cứ thấy người ta hiền mà cứ làm lên.Nó đứng dậy hét vào mặt hắn.

Sau câu nói của nó cả lớp ai cũng nhốn nháo bu lại coi.

-mày dám hét tao sao?? mày đúng là Chưa thấy quan tài chưa đỗ lệ mà!!!!

-ừ thì sao??? tui hét bạn đó thì sao????Nó cãi lại đo sức với hắn

-mày mà cũng có quyền hay sao? Chỉ là 1 thằng dân thường dưới đáy thượng luu mà cũng dám cãi lại với tao à..

-bạn vừa nói cái gì!!!….Bốp…Nó đấm 1 cái giáng trời vào mặt hắn làm cả lớp ai cũng ngước nhìn..

-mày…Bốp…sao mày dám.Hắn cũng đấm lại nó 1 phát làm nó ngã ngửa xuống đất

Nó cũng không chịu thua.Ngồi vùng dậy nắm cổ áo hắn ho phát đấm típ…hắn cũng không kém gì nắm lấy cổ áo nó mà đấm.Còn cả lớp thì chẳng ai cản 2 thằng đó vì tui nó cũng chẳng ưa gì thằng Minh, nên tui nó cứ để 2 thằng đấu đá nhau rồi có kịch hay coi.

Hai thằng cứ đấm hết đấm thì cào bấu, đạp đá đối phương không ngừng. Đc 1 lúc thì thằng Hoàng tức quá cầm ghế đập vào đầu nó.Nó ngã quỵ xuống đất ôm đầu rồi nằm luôn.

Thấy đầu nó máu chảy không ngớt thì hắn đành dùng chút hơi tàn của mình bê nó lên phòng y tế. Hắn bị thương cũng chẳng khác gì nó.Cô y tế hốt hoảng thấy 2 thằng bầm dập thì cũng vội băng bó cho tụi nó, tui hs hiếu kì cũng bu lại mà coi.

(Kin: ng ta lỗ đầu mà c~ bu lại coi…quá sức ng ùi đó

HS 1: *đấm*…cút

HS 2:…..biến m)

Cô y tế: 2 em làm gì mà ra nông nỗi thế này hả…đường nào cũng lên gặp thầy hiệu trưởng coi!…..haizz đúng là lũ hs

Hắn*ngơ ngơ*: à…thì…tụi em đánh nhau…tức quá nên em cầm ghế…đ…đập đầu nó….hihi

Cô Y tế: hả …ghế…đập đầu nó…Hoàng ơi Hoàng…cô biết em tuy đánh nhau vs các bạn khác có gia đình lo lót là xong…nhưng thằng Minh là khác đó

Hắn*nghiêm mặt*: là sao??? cô nói rõ hơn đy!!!

Cô y tế: thì chừng lên phòng hiệu trưởng uống trà ùi em sẽ rõ lần này thầy hiệu trưởng sẽ không tha cho em đâu!!!

Hắn *khuôn mặt khó hiểu*: vậy thì thôi…cô không ns thì thôi…mà trong cái trường này ai mà không biết gia đình em…

Cuộc nói chuyện của 2 cô trò đã kết thúc.Hoàng đang định đứng dậy đi thì Cô y tế thắc mắc hỏi Hoàng:

-à, Hoàng này sao em lại đưa Minh lên phòng y tế vậy?

Hắn *nhăn mặt*: cô hỏi vậy là sao?(các bạn thắc mắc vì sao Hoàng lại đối xử tôn trọng với cô y tế này phải không? Thì cứ mỗi lần đánh nhau thì Hoàng phải lên đây thui.À…nay mình cho tên cô giáo này là Vy nka!)

Cô Vy: thì lần đầu em đưa 1 thằng bị em đánh thương lên phòng y tế chứ gì!!!!

Hắn*ngồi xuống* bộ mặt có vẻ nghiêm nghị kể cho cô vy nghe: có lẽ cô không biết…

Trở về quá khứ, lúc Hoàng 8 tuổi, đang chơi trong vườn sau nhà của mình thì Hoàng nghe được tiếng khóc của ai đó gần đây.Hoàng vội đi tìm, sau 1 lúc tìm, cậu chui qua 1 bụi rậm thì thấy 1 thằng nhóc trạc tuổi mình cầm 1 con gấu bông ngồi khóc. Cậu lên tiếng:

-ek…làm gì mà chui vào nhà người ta khóc ầm ĩ thế…(K: đúng là tính cách xấu xa từ nhỏ màk!)

-hix…hix…anh…hix…là…hix…ai…hixxx???(tại cậu cao to hơn nó màk!)

-khóc suốt thế nãy giờ chưa hết à…đồ mít ướt…Cậu trêu nó

Thấy cậu nói thế, đôi mắt nó đã ngấn nc giờ thì càng ngấn thêm.Nó khóc to hơn

-oa…oa…anh lớn mà chọc em…về mét mẹ em coi(K: thằng nhóc này đúng là mít ướt thật)

-Ây ây…trời ơi nín giùm con đi…

Thấy nó vẫn không nín cậu bối rối không biết làm gì,chợt cậu móc từ túi quần ra 1 con thiên nga bằng thủy tinh rất đẹp, rất tinh xảo cho nó.

-nè, đừng khóc nữa tui cho cậu nè.Cậu vừa nói vừa chìa cho nó con thiên nga.Thấy con thiên nga, nó nín khóc chụp lấy rồi lau đôi mắt ngấn nc đi.

-Đẹp quá đi anh.Anh coi nè nó đang lấp lánh nè.Nó vừa nói vừa nhoẻn miệng cười te tét.

-ờ…mà sao cậu lại khóc thế???

-thì…mà sao anh lại gọi em bằng cậu thế???anh lớn hơn em mà???

-đúng rồi, tôi bằng tuổi cậu đó.Thôi lại đây chơi với tui đi

-Dạ.Nó hớn hở chạy theo cậu.

Chơi đc 1 hồi thì có ông quản gia của cậu tới

-cậu chủ, bà chủ cho gọi cậu.

-ừm. Chờ tôi tí.Cậu quay lại nó nói -tui tên Hoàng, ngày mai cậu đến đây chúng ta sẽ chơi típ.Vừa nói dứt lời cậu chạy đi bỏ lại nó phía sau ngơ ngác nhìn.

-EM TÊN MINH.TẠM BIỆT ANH.Nó la lên để muốn cậu nghe.

Cậu chạy đi đã xa nhưng trong đầu vẫn còn nhớ rõ tiếng của nó.

-Minh à tên hay đấy chứ.

Thấy cậu đã đi xa , nó buồn bã cầm trên tay con thiên nga quay về nhà, đang định băng qua đường (vì nhà nó ở phía bên kia đường) thì 1 chiếc xe tải

-Kétttttttttttttttt….nó nằm giữa đường tay nắm chặt con thiên nga đã bị bỡ vụn hòa vào máu của mình.Nó mỉm cười hạnh phúc.

Thuộc truyện: Đừng chạy mà Anh yêu nhóc

23 bình luận về “Đừng chạy mà Anh yêu nhóc – Chap 6”

  1. Sao tác giả khg cho biết là còn viết được tới tập thứ mấy? Vì sao lại liên hệ quá khứ có vẻ khg liên quan gì tới mối quan hệ giữa Minh và Hòang? Con thiên nga là kỷ vật ngày xưa mà sao khg thấy xuất hiện ở đây? Và khi 2 người đánh nhau lại khg phát hiện ra ký ức gì của thuở ấu thơ giữa 2 người?

    Bình luận
  2. Ghét nhất đang đọc giữa chừng thì off. Trước khi viết thì hãy quyết định xem có hoàn thành không rồi hãy viết nhá!! Chứ đừng có bỏ giữa chừng, thả thính xong, người ta đớp rồi lại bỏ là seo??? ;-%

    Bình luận

Viết một bình luận