Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 59 – Hết

Nghe được lời đó tôi rất muốn nói rõ cho chị ta hiểu rằng của ai thì mãi mãi sẽ thuộc về người đó thì bác sĩ đi ra.. – Bác sĩ! Bác sĩ tình hình của ông ấy sao rồi? – Tình hình của bệnh nhân vẫn chưa thể nói trước được điều gì, … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 58

– Tôi không hạnh phúc? Sao cô biết chắc được những giọt nước mắt đó là hạnh phúc hay đau khổ? Có bao giờ tôi chảy nước mắt vì cô không? Cô suy nghĩ cho kĩ đi đừng để sau này tôi không muốn nhìn thấy cô. – Đúng! Anh chưa bao giờ khóc vì … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 57

Biểu cảm trên khuôn mặt tôi cứng đờ khi tôi nghe câu “vì em yêu anh” nhưng nước mắt vẫn rơi trên khóe mắt. Tôi không biết cô ta đi theo mình từ khi nào hay là sự sắp xếp của trời mà để tôi gặp cổ ở đây trước mộ Jongwan. Cố gắng đứng … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 56

Dừng xe trước cổng nghĩa trang, hạ kính xuống nhướng người nhìn ra rồi lái xe vào trong. Bước ra ngoài nhìn xung quanh mà cảm giác rất nặng lòng, nhìn một hồi thì mình đã thấy ông Ong. – Cậu đi theo tôi. Nghe vậy tôi vô trong xe lấy bó hoa rồi đi … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 55

Tôi cố nói với bản thân rằng ông không phải là dượng của tôi không phải là người mà tôi muốn tìm nhưng hành động của tôi và ông lại chống đi suy nghĩ đó, tôi rất xấu hổ về hành động của mình.. một lần ngông cuồng ngàn lần sai.. đến bây giờ tại … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 54

Người thì cứ như người mất hồn đi lại trong nhà thì làm sao gạt bỏ hiện thực được chứ. Vô trong phòng tắm đứng trước gương nhìn ngắm mình trong đó rồi thẩn thờ tạt nước vô mặt cho tỉnh táo hơn làm vệ sinh sạch sẽ rồi bước ra ngoài, lại đi vào … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 53

– Sao cậu lại bỏ đi có biết tôi tìm cậu khắp nơi không? Nghe được lời đó tôi lập tức phản kháng lấy tay đẩy mạnh ông ra rồi nhanh tay đóng mạnh cửa lại. Khi cánh cửa đóng lại cũng là lúc tôi ngồi xuống sàn khóc. Nước mắt tôi càng chảy thì … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 52

Khi tới bàn làm việc tôi liền thấy tờ ghi chú. “mở máy chiếu lên anh có món quà tặng em” Tôi vui vẻ cầm nó đi tới chỗ máy chiếu mở lên và ngồi xuống tôi đang mong đợi món quà từ anh. Trên màng hình xuất hiện gương mặt của anh và chính … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 51

Đã đến nước này rồi thì tôi còn nói được điều gì cơ chứ bèn gật đầu, ông thở dài rồi bước ra ngoài. Tôi đóng cửa cài chốt lại lê bước vào phòng tắm xả nước vòi sen cúi đầu xuống để những làn nước đó chảy thẳng lên gáy làm tôi tỉnh táo … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 50

Nghe xong mình liền quay nghiêng đầu về phía phát tiếng nói cười nhạt. – Tìm đồ ăn mà chẳng có cái gì ăn được, cái nhà này định bỏ đói tôi sao? – Để tôi làm món gì cho cậu ăn. – Tốt thôi. Tôi bước tới bàn ăn đối diện với bếp mà … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 49

– Anh nói gì với chị vậy? – Biết làm gì? – Thắc mắc thôi, anh không nói em cũng không ép, chuyện đã đến nước này thì anh nên lánh mặt chỉ một chút. – Tại sao? – Chị ấy đang nóng giận nên.. – Chị ta khác cô, đúng chị ta sẽ biểu … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 48

Tôi chỉ biết khóc nức lên mà chẳng biết phải làm gì bỗng có tiếng mở cửa tôi bất giác nhìn thì ra là chị vợ. Chị ta lạnh lùng nhìn tôi rồi nhẹ nhàng tiến tới bên cạnh giường đưa tay lâu nước mắt cho tôi. – Cậu lại mơ thấy ác mộng sao? … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 47

Ông vừa nói vừa áp sát vào mặt tôi, dứt câu ông hôn tôi rồi lại hôn nhẹ ở bờ má tôi đã khóc ngay khoảnh khắc đó. Tự động hai tay tôi bịt lỗ tai lại liên tục hét lên.. – Tôi không muốn nghe, tôi không muốn nghe,… Ông nắm hai tay tôi … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 46

– Ai tốt số thế? Vớt được cậu em của chị. – Chị lại quá lời rồi, lấy em chỉ là số khổ thôi. Chị ta chỉ cười. Hôm nay không ai ở nhà hết càng tốt mình sẽ tổ chức tiệc cho cô ta vậy. Đặt chiếc bánh ở bàn rồi phi thẳng lên … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 45

Ông đừng cố lên giọng với tôi khi tôi còn kiểm soát được thì ông nên để cuộc sống của mình thật hạnh phúc đi đừng để đến lúc ông không còn cơ hội. Ông mặc kệ câu nói của tôi mà đi lên lầu. Tôi chỉ biết ngồi ở phòng khách mà hạ cơn … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 44

Suốt thời gian chị ấy nằm viện tôi không dám làm quá mọi thứ chỉ âm thầm chăm chị ta dù dì chị ta không đáng bị nhưng vậy. – Tôi xin lỗi. Câu nói tưởng chừng chỉ thoáng qua ai nghe được thì nghe không được thì cũng không sao cả. Tôi dắt tay … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 43

Làm vậy rất nhẫn tâm tôi biết điều đó nhưng ông không làm thì tôi cũng chính tay mình làm rồi vục nó vào thùng rác. Tới khuya cô ấy mới mò về phòng vừa thấy tôi cô ấy chạy tới tát thẳng một cái vào mặt tôi. – Anh thật quá đáng, tôi vì … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 42

Ông đè tôi ở trên giường tư thế hiện tại rất khó để tôi có thể thoát, ông như con hổ đói liên tục vồ lấy tôi ông làm tôi phát đau vì thay đồ nên phần dưới của tôi trần nhuộng ông liền cắm vào người tôi làm tôi bất chợt la lên vì … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 41

Các ông ấy đều kéo nhau bỏ đi, cái gì mà hồ sơ bệnh án không được tiết lộ toàn là gạc người. Hỏi trực tiếp không được thì phải tìm cách khác thôi. Tôi mệt mỏi về nhà đã gặp cô ta ở phòng khách đang chuẩn bị cái gì đó. Tôi chỉ nhìn … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 40

Cô ta vừa đụng vào vali tôi liền hất tay cô ra. – Không cần. “tôi lạnh lùng đáp” Đến tối tôi xuống bàn ngồi ăn cùng chỉ có cổ là vui vẻ không ngất. Chị ta lườm tôi nhưng không nói gì bàn ăn cứ lạnh tanh ăn xong thì tôi đi lên lầu … Đọc tiếp