Thiếu gia sát gái gặp cậu nhóc lạnh lùng ; Chap 19 tt -> 36

– Ừ , em về nhà anh chờ cơm . Anh Thiên có gọi điện nói với em rồi . Chào anh Phong em đi , anh vui vẻ với anh Hàn há – Ngọc Hân cườu gian chạy xe mất hút ….

Tần Phong ngơ ngơ , còn Lộc Hàn ngượng ngùng ….

-Anh ra đây để làm gì ?

– Anh nhớ em nên ra …

– Xạo quá , mới hồi sáng …. ý chết – Lộc Hàn bịt miệng lại mặt đỏ như cà chua :”>

– He he , ra là em còn nhớ chuyện hồi sáng . Nhưng mà người đó là ai vậy ?

– Hả ? Là em gái em , nó là đồng hương cháu của ba em .

– À ra vậy …. – Hắn cốc vào đầu mình vì hiểu lầm cậu .

-Hiểu rồi thì em về đây – Lộc Hàn cố bước chuồn đi nhưng ..

– Để anh ôm em cái đã …. – Hắn đưa giọng ngọt ngào làm Lộc Hàn xiu lòng (ta ganh tị nhá , sau nay ta cho bão sóng gió … Grrrrr :v )

Hắn ôm cậu , hắn lấy áo khoác che chở cả con người cậu . Hắn hôn lên má cậu , cằm nhọn để lên vai cậu . Tần Phong sung sướng trong chốc lát thì nước mắt lại rơi …

-Anh yêu em Lộc Hàn…

– Ừ …

– Anh muốn em không đổi thay …

– Uhm….

– Em có thể cho anh yêu em không ?

– Có .

– Vậy em cho anh con người em được không ?

– Được nhưng mà … – Lộc Hàn đỏ tía tai

– Đừng nói , em đừng làm đau anh …

– Nhưng mà anh đang khóc hả ???

Lộc Hàn cảm thấy vai cậu có nước mắt , cậu thấy lớp áo của mình nhỏ giọt . Lộc Hàn chợt nhận ra , hắn yêu mình hơn bất cứ ai , hơn bất cứ điều gì hắn có thể làm , dành cho cậu ….

Nếu anh và em không bên nhau , hãy xem nhau như chúng ta từng tồn tại . Bởi vì anh đã yêu em , trao tim đau đớn này dành cho em khônng hối hận …..

Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 23

Hắn cố kìm nén nước mắt lại , ôm cậu thật chặt . Hắn thấy mình ấm áp , hạnh phúc khó tả . Hắn cố gắng nói dối cậu ….

– Đâu có đâu , anh đâu có khóc đâu … hì hì … ôm em thích thật – Hắn le lưỡi chạm vào tai cậu .

– Có mà , đừng có làm nhột , ở giữa đường đó nha – Lộc Hàn cảm thấy toàn thân yếu ớt trong vòng tay hắn .

– Anh biết mà … Vậy mai đi chơi xong , em cho anh con người em nha . Được không ? – Hắn mạnh bạo dụ dỗ cậu

– Không được đâu …. – Lộc Hàn lắc đầu chối , mặt đỏ ngượng .

– Đi mà , hay là mốt được không ? – Hắn giả vờ dỗi cậu .

– Ừm – Lộc Hàn không có cách nào để chối hắn nữa , vì giọng hắn ấm áp trầm nam tính .

– Vậy nha , anh yêu em quá đi Lộc Hàn ơi …

Hắn ôm cậu chặt hơn , lắc lư người vì quá vui sướng . Còn Lộc Hàn thì lại đỏ mặt , e ngại . Vì đây là lần đầu tiên chấp nhận yêu hắn , giao con người của mình cho hắn . Mặc cho hắn muốn làm gì cậu thì làm . Lộc Hàn nãy giờ không nói nên lời , vì cảm nhận phần dưới của hắn cứ cạ vào mông của cậu (nghĩ bậy đi mấy You ới ời :p ) . Lộc Hàn xấu hổ , đẩy hắn ra ….

-Thôi em về ăn cơm đây , có gì mai gặp nhau …

-Ừm – Hắn nhìn cậu mỉm cười .

Lộc Hàn vội đi lấy xe đạp điện , rồi nổ máy phóng về nhà. Trong lòng cậu giờ nôn nao , bồi hồi vì hắn . Cậu không biết trao thân cho hắn , có phải nó là một sai lầm không ? Hay là hối hận vì chưa yêu hắn được bao lâu ?

Lộc Hàn đã về đến nhà , thì thấy bóng dáng của cô gái hơi quen quen . Cậu dừng xe lại , nhìn cô gái ấy thốt lên ….

-Chị mua hoa hôm bữa đưa em tiền đô ?

-Ơ … là em sao ? Ôi trời ơi … em chỉ đường cho chị với ….

Ngọc Lệ run rẩy vì sợ ma , do bóng đêm bao trùm đến đáng sợ . Lộc Hàn cầm tay cô an ủi hỏi han …

-Chị muốn đi đâu ? Em giúp chị cho ?

-Chị đi tìm anh Vĩnh Thiên , nhưng mà anh ấy nói ở đây . Nhà của bác ba …. -Ngọc Lệ lấp lửng

-Hả ????? Vĩnh Thiên là anh của em mà ?? Đây đúng là nhà bác ba má của em đó chị …

– Hả ? Ở .. ở đây sao ?

– Ừ …

Ngọc Lệ nhảy cẫng lên vì tìm đúng địa chỉ , cô vui một hồi thì mặt buồn xo trở lại . Ngọc Lệ nói với cậu …

-Em bảo anh Vĩnh Thiên ra đây gặp chị nha.

– Vâng , chị đợi em chút nhé .

Lộc Hàn gật đầu rồi dắt xe vào nhà . Lộc Minh , em trai của cậu chạy ra . Nó thấy bóng dáng cậu reo lên ……

– Mẹ ơi , anh hai đã về – Lộc Minh nắm tay cậu cười tươi .

– Em ăn cơm chưa ?

– Em và mẹ cả anh chị nữa chờ anh về dùng cơm luôn – Nó hóm hỉnh trả lời nhanh nhẹn.

– Ừ – Lộc Hàn bước vào nhà – Thưa mẹ con mới về . Anh Vĩnh Thiên ….

– Sao em ? – Vĩnh Thiên ngước mắt lên nhìn cậu .

– Có chị nào đó ở ngoài kia , nói muốn gặp anh – Lộc Hàn chỉ tay ra sân .

– Thôi chết là vợ chưa cưới của anh – Vĩnh Thiên chạy nhanh ra chỗ cậu chỉ .

Lộc Minh ngơ ngác nhìn Ngọc Hân không hiểu chuyện gì ? Mẹ cậu cười hiền vỗ vai cậu , xúi giục tắm rửa rồi ăn cơm . Ngọc Hân nhìn mặt cậu , nháy mắt ….

-Chị Ngọc Lệ mà anh gặp là vợ của anh Vĩnh Thiên đó .

– À ra vậy , thảo nào nhìn rất xinh đoan trang nữa …

Vĩnh Thiên chạy ra ôm cô vào lòng , hơi thở hổn hển vì chạy nhanh . Ngọc Lệ gỡ bàn tay anh ra , tát thẳng vào khuôn mặt của Vĩnh Thiên . Cô khóc lã chã nói trong giận hờn ….

-Anh là đồ lừa dối em ? – Ngọc Lệ đấm mạnh vào ngực Vĩnh Thiên

– Chuyện gì vậy ? Sao lại trách anh ? – Vĩnh Thiên khó hiểu nhìn Ngọc Lệ .

-Anh yêu cậu ta , anh quan hệ với cậu ta . Vũ Minh .. gì đó – Ngọc Lệ khóc nức nở trách mắng anh .

– Gì ? Anh có yêu nó đâu ? Nó là em trai anh mà ?

– Anh nói dối , thế cái này là cái gì ? – Ngọc Lệ đưa sấp tấm hình trước mặt anh .

Vĩnh Thiên thấy vậy rất tức giận , anh không ngờ Vũ Minh lại dùng chiêu này ép bức người anh muốn làm vợ như vậy . Đây là photoshop ghép khuôn mặt , Vĩnh Thiên xé hết tấm hình . Ôm Ngọc Lệ vào lòng , vỗ lưng cô mặc cho cô cố đẩy anh ra .

-Anh khốn nạn lắm , buông em ra đi ….

– Anh xin lỗi mà , thật sự thì anh không có yêu cậu ta , anh không phải là Gay mà – Vĩnh Thiên nắm cổ tay cô lại .

– Không tin , em không tin ….

Vĩnh Thiên tức chuyện của Vũ Minh quá , liền ôm khuôn mặt cô mạnh bạo hôn môi cô . Để chứng tỏ anh yêu cô đến nhường nào …

-Ưhm …

Vĩnh Thiên mạnh dạn đưa tay vào trong lớp áo , sờ soạn thân thể của Ngọc Lệ . Anh buông ra nhẹ nhàng , nhìn sâu vào mắt cô ….

-Anh thật sự yêu em , nếu em tin anh thì phải hiểu cho anh chứ . Muốn anh làm liền ngay bây giờ không ? – Vĩnh Thiên chọc ghẹo cô .

Ngọc Lệ đỏ mặt nhìn anh lắc đầu , hai tay siết chặt vào nhau . Ngọc Lệ cúi mặt , không dám nói lên câu nào . Vì cô sợ anh lại điên lên , làm cô khốn đốn thì sẽ xảy ra chuyện không hay (ý nói đến xxx nhưng cảnh này không hợp nên tác giả cắt bỏ rồi =]]z )

– Vậy đi vô nhà bác ba ăn cơm chung với anh – Vĩnh Thiên nắm tay cô kéo đi .

– Vâng – Ngọc Lệ cúi đầu không dám nhìn .

– Còn nữa , chuyện hôm nay em không tin tưởng anh . Thì anh không tha đâu , anh sẽ xử lí chuyện này sau .. – Vĩnh Thiên cười gian

– Vâng , em biết mà – Ngọc Lệ ngày càng tin Vĩnh Thiên hơn . Cô nghe anh nói vậy lòng cũng bối rối .

Bữa cơm của gia đình Lộc Hàn diễn ra suôn sẻ . Vĩnh Thiên hết nhìn Ngọc Lệ rồi lại Lộc Hàn , cuối cùng anh cũng mời cả nhà Lộc Hàn đi dự đám hỏi vào tối mai . Sẵn dịp này , anh muốn trả ơn đền đáp cho mẹ con Lộc Hàn căn nhà mà bấy lâu nay anh ấp ủ xây dựng . Nhưng mẹ của Lộc Hàn từ chối , không nhận bất cứ gì của anh . Làm cô và Ngọc Hân xúc động vì tấm lòng cao cả mẹ của Lộc Hàn .

– Bác à , bác nhận đi bác để chồng con khỏi phụ lòng mà bác – Ngọc Lệ ùa theo năn nỉ

– Hai đứa bây thật là , tao có thiếu thốn gì đâu mà cho với chả phụ lòng .

– Bác à , con năn nỉ bác mà .

– Biết rồi , biết rồi . Tụi bây mày hợp nhau quá đó . Mau mau đám cưới mà sinh con nôi cho cha mẹ gia của tui bây đi …

– Hi hi , bác nói vậy cháu ngượng quá . Chúng cháu yêu nhau có 5 năm thôi mà bác – Ngọc Lệ cười nhẹ ….

Lộc Hàn nhìn cả nhà như vậy mà vui lây , ăn xong cậu xin phép ra ngoài hóng gió . Để lại Ngọc Hân và Ngọc Lệ dọn dẹp rửa chén . Lộc Hàn dạo bước hóng gió , mà lòng nhớ hắn nhiều hơn . Cậu nhớ từng hơi thở , từng cái ôm , từng nụ hôn mà hắn trao . Bỗng điện thoại reo lên một hồi rồi tắt ….

Ting … ting …

Lộc Hàn tò mò nhấn vào màn hình , vuốt nó để xem thì ra là tin nhắn . Cậu bật cười nhẹ , thấy nó sao mà dễ thương yêu đời quá …

Em ăn cơm xong chưa ? Anh thấy nhớ em quá hà ..

Cậu cũng nhắn tin lại cho hắn . Bầu trời sao đêm kia nhiều không kể xiết , và hắn ở ngoài thành phố trong căn biệt thự hắn đang nằm lăn lóc chờ tin cậu .

Em ăn cơm xong rồi . Em cũng nhớ anh lắm ….

Ting ting~

Em nhớ anh vậy mai em cho anh hôn em nha được không ? :*

Sao gần đây anh tham lam thế ? Anh yêu em nhiều dữ vậy sao ?

Tất nhiên rùi

Lộc Hàn cười khì , rồi cất nó vào túi . Lộc Hàn se tay cho ấm , vì gió ngoài này có chút sương lạnh giá . Lộc Hàn ôm đôi vai gầy guộc , ngước lên ánh sao kia hỏi han …

-Ba ở đó có khỏe không ? Con nhớ ba lắm , con được một người yêu thương . Mặc dù con không biết nó đi về đâu ? Con cầu mong ba ủng hộ và phù hộ cho con … – Lộc Hàn chấp tay rồi mỉm cười nhẹ …

Tần Phong , em nhớ anh . Em mong mau chóng đến ngày mai được ở bên anh thêm nhiều phút giây nữa , thêm nữa và mãi mãi ….

Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 24

Nửa đêm khuya , hắn nhìn vào màn hình điện thoại trống không . Hắn nghĩ về việc phải xa Lộc Hàn , thì hắn khóc . Nếu như Lộc Hàn tìm hắn , cần hắn thì biết phải làm sao đây ? Nếu như một ngày hắn quay lại tìm cậu , thì Lộc Hàn có còn yêu hắn không ? Nếu như hắn phạm sai lầm , liệu Lộc Hàn có bao dung tha thứ cho hắn không ??? Nghĩ đến như vậy hắn bất giác sợ , rồi lại thở dài …. Trong lòng hắn bây giờ chỉ có bồi hồi , lo sợ mà thôi . Hắn lắc đầu thôi nghĩ về nó , hắn mở clip mà Bảo Nam gửi cho hắn . Tần Phong thích thú trùm mền , tưởng tượng ngày mà cậu trao thân cho hắn ==” . Coi xong hắn dần dần chìm vào giấc ngủ …..

1 bình luận về “Thiếu gia sát gái gặp cậu nhóc lạnh lùng ; Chap 19 tt -> 36”

Viết một bình luận