Nắm chặt tay nhau – Chap 20: Anh là ai

Truyện gay: Nắm chặt tay nhau – Chap 20: Anh là ai

Tác giả: Hải Anh

Vy vội vào bệnh viện, tìm từng phòng một, gấp rút tới phòng giám sát hỏi số phòng của hắn, nhỏ hổn loạn khi nghe y tá nói: “Bệnh nhân phòng 202 có khả năng thành người thực vật phải không?”, Vy rụng rời tay chân, ngã khụy xuống, đôi mắt bơ phờ làm mấy y tá lật đật dìu vào sơ cứu nhẹ…

Sau khi tỉnh lại Vy lại hấp tấp đến phòng hắn, bước vào cửa, thấy một thể sát đang vấn băng đầy người, Vy òa khóc:

– Thuận ơi, sao con lại ra nông nổi như thế này hả? Có phải thằng Bảo làm không?

Hắn đang lim dim mắt chuẩn bị ngủ thì nghe tiếng mở cửa liền mở mắt, và hắn thấy một người không ai khác chính là mẹ hắn, hắn cố gượng dậy để trả lời khi mẹ hắn đổ thừa tội lỗi cho Bảo:

– Không… không… phải như vậy đâu mẹ ạ… Bác Bảo không có làm gì con cả, do con… do con tự gây ra thôi!

Vy vội đỡ hắn nằm xuống:

– Con đừng cử động mạnh, yên tâm mẹ sẽ báo thù cho con!

– Đừng mà mẹ, bác Bảo thật sự ko có lỗi mà, lỗi là do con!

– Không phải nó thì là con trai của nó, con không biết đâu, trước đây nó gây cho mẹ không biết bao nhiêu nỗi khổ, không có cách nào kể xể…

Vy im lặng nhìn xa xăm, đôi mắt ngấn lệ, vờ như mọi chuyện là thật, hắn lại hỏi tiếp:

– Sao mẹ về nước được vậy?

– À… ukm là do một cô gái tốt bụng giúp mẹ…

– Ukm… con bây giờ có phải là thứ tàn phế không mẹ? Chỉ biết nói, tay chân chỉ là phụ kiện để cho đủ bộ thôi phải không?

– Không… không phải như vậy… con trai mẹ nhất định sẽ khỏi, con yên tâm, mẹ sẽ tìm cách chữa khỏi cho con, y tá lúc nãy có nói, chỉ cần có điều kì diệu xảy ra con sẽ khỏi!

Hắn im lặng nhìn mẹ mình, thật sự không có ai bằng mẹ mà, tuy mẹ hắn trước đây có nhiều lỗi lầm nhưng yêu thương con thì hết mực, hắn thấy mình thật có lỗi… Buồn buồn hắn ngủ mất tiêu, bên cạnh vẫn là Vy trông nom, chăm sóc hắn từng li từng tí…

* NHÀ ANH NGƯỜI LẠ *

Thấm thoát cậu đã ở nhà anh hơn hai tháng, nhưng cậu vẫn chưa biết anh là ai, câu hỏi: “Tại sao anh ta lại tốt với mình như thế?” nó cứ luẩn quẩn trong đầu cậu…

Hôm nay lại là một ngày vui vẻ bên anh, cậu đòi anh chở đi chơi ở công viên, mặt dù cậu mù không thấy gì nhưng cậu cảm nhận được phần nào niềm hạnh phúc đang bao lấy cậu, con đường trong mắt cậu toàn là màu hồng với anh, nhưng bóng dáng một người quen thuộc cứ mãi xuất hiện, mỗi lần xuất hiện lại làm cậu khóc… Cậu đang ngồi bên cạnh bình hoa hồng vàng ngửi, anh từ trên lầu xuống:

– Phong bé nhỏ, em có muốn đi chơi nữa không, anh sẽ dắt em đi?

– Ukm, cảm ơn anh nhiều lắm! Nhưng em…

– Em sao…?- Anh tiến lại gần cậu.

– Em có điều muốn hỏi anh?

– Hihi, em cứ hỏi!- Anh cười.

– Anh tên gì?

Anh bỗng ngưng cười, bất chợt tim anh lại lõi nhịp, anh không muốn giấu cậu, chỉ tại anh muốn làm mọi người hồi hộp thôi, đến một lúc nào đó anh sẽ cho cậu biết, cho cậu thấy đc ánh sáng và anh sẽ bày tỏ lời yêu với cậu mặc dù anh biết trong lòng cậu không hề có anh, cảm giác với anh chỉ là anh em thân thiết thôi…

– Sao anh không trả lời?

– À… sau này em sẽ biết thôi!

Cậu không nói, tay khẽ run, chạm mạnh vào cành hoa hồng đầy gai, máu chảy, anh vội vả lấy tay cậu ngậm mà hút máu độc… Cậu cười rút tay mình lại ngay:

– Anh không cho em biết cũng không sao…

Anh nhìn cậu thật kĩ, anh từng nghĩ anh làm vậy có đáng hay không, nhưng anh biết rằng bản thân anh luôn hướng về cậu, một thiên thần bé nhỏ trong tim anh… ANH YÊU CẬU…

Bên anh như thế cậu cũng có phần lo sợ, anh sẽ bắt cậu nuôi rồi bán sang Trung Quốc mổ ruột chẳng hạn, cậu hay để ý anh, để ý những lúc anh hay đi ra ngoài, những lúc như thế anh đều khóa chặt các cửa, như muốn nhốt cậu trong ngôi nhà anh vậy… còn những lúc đi chơi, anh lại bảo cậu đeo kính râm đen, ôm eo anh để anh dìu đi, cậu có lần sờ lên mắt thấy anh cũng đeo kính giống mình, cậu bất chợt thấy lạ, nhưng có hỏi anh cũng không nói…

Những lúc không có anh, cậu lại hát, hát một câu đợi chờ, khuôn mặt vẫn lạnh giá không chút cảm xúc như ngày nào, cậu thấy nhớ hắn, không biết hắn ra sao, cậu mong cậu sớm thấy được ánh sáng, để trở về với tuổi học trò ngày nào…

Anh nhẹ nhàng dìu cậu lên phòng vì cậu muốn ngủ, mỗi lần giúp cậu vệ sinh, anh lại thấy rạo rực, nhưng bằng mọi cách anh cố kìm chế, nếu không sẽ ăn đòn oan với cậu, cậu quá đẹp, quá quyến rũ trong mắt anh…

Mọi thứ quá hoàn hảo, giây phút bên cậu là anh cảm thấy hạnh phúc nhất, điều ước cậu là của anh cứ lấp lửng trên bầu trời đầy sao… Đắp chăn cho cậu, anh nhẹ nhàng đóng cửa phòng, đi về phòng mình…(Hết chap 20)…

Thuộc truyện: Nắm chặt tay nhau – FULL – by Hải Anh

8 bình luận về “Nắm chặt tay nhau – Chap 20: Anh là ai”

Viết một bình luận