Nắm chặt tay nhau – Chap 8: Ngăn cản

Truyện gay: Nắm chặt tay nhau – Chap 8: Ngăn cản

Tác giả: Hải Anh

Ngày hôm sau, mọi thứ trở nên rất tồi tệ, mẹ hắn tiến đánh trường học, à không nhỏ Vy đến trường kiện đuổi tên thầy giám thị biết thái……..Cả trường náo loạn cả lên khi nghe tiếng chửi vừa đi vừa hét của mẹ hắn: “Thằng thầy bóng lộ nhà mày đâu hả? Bố mày dám giỡn mặt với con tao hả? Mày đâu rồi?”… Cứ thế nhỏ tiến đến bên bàn thầy hiệu trưởng trà nước với giọng bực tức làm thầy hiệu trưởng phát thích:

– Anh làm hiệu trưởng thế hả? Anh có biết tên giám thị đứng kia là tên bê đê biến thái bệnh hoạn ko hả?

Nhỏ vừa nói vừa liếc tên giám thị bị thầy hiệu trưởng gọi lên, thầy hiệu trưởng chừng 40 mấy cứ say sưa nhìn nhỏ Vy vì nhỏ còn quá đẹp, lão giám thị thì đứng lép nhép lo sợ, cuối cùng thầy hiệu trưởng cũng nói:

– Được thôi, anh sẽ đuổi việc thầy Bằng, em đừng nóng quá!- quay sang thầy Bằng giám thị- Anh có thể nộp đơn nghỉ việc được rồi đấy, tiền lương tháng này tôi sẽ gửi cho anh, giờ anh có thể về!

Tên thầy giám thị căm phẫn bỏ đi trong lòng uất hận, mẹ hắn thì hả hê cười đểu một cái làm thầy hiệu trưởng phê lòi, sau đó nhỏ ra về………….

Phần hắn thì vẫn đi học bình thường nhưng chẳng được vui là mấy, cậu thì thấy rất ư là khó chịu, trái tim cậu dường như đã rung động bởi hắn, hôm nay cậu đi học với tâm trạng khá buồn và mức độ lạnh nhạt tăng gấp 100 lần trước…………

Lớp học mang mùi sát khí ghê gớm…….Những tiết học chán nản trôi qua…..Tiết cuối là môn toán, trong lúc cậu đang nhìn lên bảng hắn ghi vào một mảnh giấy nhỏ đưa cho cậu:

“Phong Phong làm người yêu của Thuận được không? Thuận yêu Phong!”…Cậu cầm tờ giấy liếc qua rồi chợt đỏ mặt, cậu ghi lại vào mảnh giấy: “Anh sao mà đủ tư cách!”…

Hắn đơ người khi đọc lời đáp của cậu, hắn ko ngờ cậu khinh thường hắn đến như vậy, hắn buồn bã xé mảnh giấy bỏ vào sọt rác…..Tiết học cuối cùng cũng kết thúc, học sinh tán nhau ra về, cậu đã mất dạng tự lúc nào sau tiếng trống cuối………

Hắn thì dáo dát dắt xe ra về…….Trên đường về nhà, còn khoảng 200m nữa là tới nhà hắn…Đột nhiên một chiếc taxi đen lao tới đâm thẳng vào hắn, hắn bất ngờ bị đâm xe nên văng ra xa, lưng đạp vào cột biển báo ngược chiều gần đó, máu chảy đầy, tay chân hắn trầy xước, trên chiếc taxi kia là tên thầy giám thị khốn nạn nhưng hắn ko nhìn thấy vì hắn đã bất tỉnh……………………….

*Hôm sau*

Trong bệnh viện đầy mùi sát trùng, hắn nằm trên giường bệnh mà mê man chưa tỉnh…Hôm qua nhỏ Vy đang xem phim tình cảm Hàn cái nghe bà hàng xóm chạy vào: “Vy đâu mày mau ra ngã cầu trắng mà đưa thằng con mày vào bệnh viện mau lên nó ko xong rầu kìa!”…Thế là nhỏ lật đật vọt ngay, hắn được đưa cấp cứu liền… Bây giờ thì đã không sao rồi, hắn được đưa vô phòng vip nằm, nhỏ Vy thì lo viện phí nhận hồ sơ bệnh án cho hắn…

Nhỏ đứng hình khi thấy trong chuẩn đoán: ” Trần Tấn Thuận bị xương chèn tim…”, nhỏ không tin vào mắt mình khi con trai nhỏ đã lâm vào giai đoạn hai của căn bệnh, mặt mày nhỏ tái đi…

Hiện tại thì nhỏ chỉ biết hi vọng hắn tỉnh lại sau đó nhỏ sẽ đưa hắn qua Mĩ để chữa bệnh… Tin hắn bị bệnh được cập nhật nhanh chóng trên các làng đường trong trường, lớp hắn ùa tới thăm hỏi, riêng cậu, cậu khi nghe tin hắn bị như thế không khỏi khó chịu, nhưng dù sao cậu cũng cảm thấy thích hắn nên cậu đã đến thăm hắn…

Cậu vào bệnh viện trên tay cầm một bó hoa hồng vàng, một bịch quà nước yến xào, cậu chào nhỏ Vy đang ngồi trông hắn… Bất chợt nhỏ Vy trợn mắt nhìn cậu rồi hỏi mấp mớ:

– Bảo??? Có phải mày là Bảo không hả?

Cậu ngớ người khi mẹ hắn phản ứng như vậy, phần nhỏ Vy đang ngạc nhiên vì cậu giống kẻ thù năm xưa của nhỏ là Bảo, cậu cười một cái lạnh buốt rồi đáp:

– Cháu không phải Bảo, Bảo là ba của cháu, còn cháu là Tiểu Phong!

Nhỏ nghe qua như sét đánh ngang tai, không tin vào mắt mình khi con của Bảo lại giống Bảo y như đúc:

– Được rồi, hôm nay cậu đến đây để làm gì?

– Cháu đến thăm Thuận!

– Để đồ xuống đó rồi về đi!

– Tại sao cô lại phản ứng như thế?- Cậu khó hiểu hỏi.

– Con tôi hình như nó yêu cậu thì phải! Nhưng tôi sẽ không chấp nhận một đứa vô lương tâm như cậu đâu, cảm ơn cậu vì quà cáp này! Giờ thì về đi, đúng là ba nào con nấy!- nhỏ đang tức giận, nhớ lại mối thù năm xưa mà sỉ vả Phong.

– Thôi được, cháu về vậy!

Cậu lặng lẽ lui gót ra về, trước khi đi cậu có nhìn mặt Thuận một lần, khuôn mặt tím tái không chút sức lực trong tình trạng hôn mê…(Hết chap 8)

Thuộc truyện: Nắm chặt tay nhau – FULL – by Hải Anh

15 bình luận về “Nắm chặt tay nhau – Chap 8: Ngăn cản”

  1. Đm .. bực mình !!! S cứ viết 2 chương là ngừng thế. Viết vậy thì viết chi , làm cái đếu gì !!! Mẹ kiếp , đọc mà chờ thấy nổi điên ,tức ói máu ! Mày viết thì nên viết hết rồi post lên nhé , đừng viết lẽ kẽ vậy nhá cưng!!!
    Cưng nên nhớ đều a nói nhá ! Nếu ko nghe thì biến , khỏi viết luôn gì . Ok nha cưng.

    Bình luận
      • Bớt lầy được hông, Zin có mướn mấy anh đọc đâu, không biết anh ói bao nhiêu máu, Zin còn đi học, phải lo việc học nữa, sướng ngày nào cũng ngồi viết, sao anh không tự viết rồi tự đọc đi, sao ko đi mắng những tác giả khác, viết để 2 năm chưa viết tiếp, truyện cũng như phim vậy, có tập này có tập kia chứ, đòi hỏi hoài sao Zin viết nổi… Liệu anh có đụ được mẹ em không mà nói tục tiểu thế hả? Chắc anh cũng thuộc loại chó má ở đâu dưới gầm cầu chui lên đấy, nghe nói mà ngứa tai gần chết à… Zin lo ôn thi học sinh giỏi rồi làm công việc nhà, ngồi máy tính hoài ko bị cận thị sao hả? Đâu như anh rảnh đi dương mồm chửi người ta, trước tiên nhìn lại bản mặt anh đi, như con c** người ta đấy!!! Xấu như đỉa mà đòi lên mặt dạy đời người ta, không có kiên nhẫn chỉ mãi là thằng vô dụng thôi… #Trùm quần lên đầu anh chứ Trùm bạo!

        Bình luận

Viết một bình luận