Tình yêu trong giông tố – Chap 15: Văn Võ Nam

Truyện gay: Tình yêu trong giông tố – Chap 15: Văn Võ Nam

Tác giả: Vũ Long

Nam hơi do dự khi cậu hỏi. Cậu thấy Nam như vậy nên nói ” nếu không tiện thì thôi, tụi mình kiếm cái gì đó ăn nói chuyện tiếp nha, mình hơi đói rồi”.

– à, không có gì không tiện cả, tớ sống gần đây thôi. Nam mỉm cười. Đi thôi.

Nam và Phong vừa đi vừa nói vừa cười, không ai để ý có đôi mắt đang dõi theo họ.

Nơi Nam sống cũng gần nơi cậu đang sống, là tầng cao của một khu chung cư bình thường cách khoảng 600 m. Nam sống 1 mình nhưng rất ngăn nắp, sạch sẽ.

– chà chà, tớ không ngờ cậu sống một mình mà ngăn nắp, sạch sẽ quá nha, anh trung sĩ. Cậu cười chọc. Có cô nào thường xuyên hay tới dọn dẹp phải hông.

– đồ khỉ, làm gì có. Nam cười đáp lại.

– vậy mẹ cậu hả, chứ mấy gã cảnh sát – công an rườm rà lắm.

Nam bỗng cười ngượng ” mẹ mình mất lâu rồi nên tự lo”, ” nếu hỏi về cha mình thì thôi ổng ở Bình Dương”. Mà cậu quen mấy người cs- ca mà biết họ rườm rà hử ?

– tớ xin lỗi, tớ không biết mẹ cậu mất rồi.

– à, không sao. Bộ ngoài anh Lâm, Trung cậu còn quen anh áo xanh màu cỏ mạ nào nữa hả.

– ừ, anh trai mình, ảnh cũng là công an nhưng hiện làm ở HCM, anh Lâm hay gọi là Hắc Ngưu ấy. Trong 3 chả thì cha Trung bê tha nhất đó, hì hì.

– dậy sao, mình thấy ảnh đâu có tệ đến thế. Ảnh trước đây vẫn ngăn nắp, sạch sẽ, tốt bụng,… Một hồi sau, Nam phát hiện cậu nhìn anh ta với ánh mắt kỳ lạ nên thôi.

– hình như cậu rất hiểu và quan tâm đến anh Trung thì phải. Phong hỏi Nam với thắc mắc trong đầu.

– là đồng nghiệp quan tâm nhau thôi.

– thiệt không ? Cậu hơi cao giọng 1 tí.

– chứ cậu nghĩ tới cái gì ?. Nam đưa cậu ly nước, rồi lấy ly mình uống.

– cậu thích anh Trung. Phong nói thẳng nhận định của mình.

phụt bao nhiêu nước trong miệng phun ra, kẻ trước mặt là cậu lãnh đủ. ” ặc, ặc, làm gì có” Nam chạy đi lấy khăn lau.

– không phải làm gì phản ứng dữ dội vậy. Phong nhận khăn từ Nam lau mặt.

– thằng khỉ, tự nhiên phán tui thích 1 gã đàn ông, lại là anh Trung nữa.

– ” thích” có nhiều loại có nhất thiết thích tức là ” yêu” đâu. Thiệt là. Tự nghỉ thì có.

Nam bị hớ, cố cười lấp liếm. ” thôi nhà lý thuyết tình củm, rên đói giờ có ăn hay không đây”.

– làm người ta ướt hết rồi hỏi ăn hả ? Mà có gì ăn hả.

– pizza, không ăn thì tự xử.

Phong đợi Nam hâm nóng bằng lò vi ba, cậu đi ra lan can xem phong cảnh từ chung cư có đẹp không và..

– Nam, có cái áo nào không cho tớ mượn cái coi, ướt ướt khó chịu quá.

– trong phòng ngủ, phòng đầu tiên bên phải ấy. Nam vọng tiếng từ bếp ra.

Cậu nghe lời Nam, phòng ngủ giống phòng khách đều sạch sẽ và ngăn nắp, cậu đã tìm thấy cái cậu nghi vấn.

*)(* – giờ anh Trung chắc đang đi chơi với người yêu rồi. Phong vừa ăn pizza vừa nói chuyện.

– người yêu à. Nam hơi nhăn. Ảnh có lúc nào ?

– không biết lúc nào nhưng chị đó đẹp lắm, đẹp hơn hoa hậu nữa.

– ừ. Nam thở dài. Ảnh xứng đáng như vậy.

– ngày thường giờ này ảnh đi dạo phố rồi.

– không, ngày thường ảnh tập tạ, vô nhà tắm rồi đi ngủ. Nam nói giọng nản nản.

– khà khà, quan tâm theo dõi, thói quen đều biết hết, lần này còn nói không thích ảnh hả, Nam ?

– ơ… đã bảo không phải mà sao đùa dai thế ?.

– ờ không phải nhưng ai nghe anh Trung có bạn gái mà ủ dột thế, nói sai thói quen thì sửa lại ngay.

– cậu thử tớ đấy hả, à mà nó có nói lên điều gì đâu.

Cái đồ ngang như cua. Không xài tuyệt chiêu không xong ” bây giờ mình về hỏi anh Trung tại sao đưa ảnh chụp về ảnh cho cậu nhiều thế đang để trong phòng ngủ, đặt biệt ảnh anh đẹp trai nào để đầu giường nữa, và mà ảnh phạm tội gì mà bị theo dõi bằng ống nhòm, kính vọng đặt ngoài lan can luôn hướng về nhà ảnh”. Cậu học vài chiêu của chị tư cậu, Thủy Ly < tiếc là học không thông>

– Phong, cậu làm thám tử lúc nào vậy ? Làm vầy có ích lợi gì cho cậu ? Cậu là người của ổng hả ?. Nam cáu, nhăn trên trán hiện lên.

– mình không là người của ai cả, tớ muốn giúp cậu thôi.

– giúp tớ, tại sao ?

– vì chúng ta là bạn bè.

Câu khẳng định của Phong làm mặt Nam giãn ra. ” thật chứ, không phải là người của ba tớ chứ “. Cậu gật đầu.

( đây là mốc quan trọng trong tình bạn giữa Phong và Nam, dẫn tới rất nhiều hệ sự việc sau này).

=)(= Sau khi 2 người nói chuyện, Phong mới biết Nam là một ‘ con ông cháu cha’ của một vị thứ trưởng, dù cố thoát nhưng không thoát khỏi tay ông cha. Làm con ông cháu cha cũng chẳng sung sướng gì.

– nhớ đó không được nói với ai đó. Nam nhắc Phong lần nữa.

– oke, nhớ rùi. Còn cái kia kia cũng dậy hả. Cậu cười hề hề.

– à ha, nói nữa, nhắc lần nữa là tập bay từ tầng 9 đó, đồ chết dẵm.

– bộ anh thượng sĩ muốn giết người hả, hề hề.Nam mới được thăng chức sau vụ vừa rồi.

……..

Phong và Nam dù có chênh lệch tuổi chút ít nhưng là đôi bạn thân. Cậu không để ý bên ngoài trời đã tối. Cậu từ biệt để về, mới đi ra khỏi khu chung cư vài chục mét thì cậu gặp người cậu muốn gặp.

—————-

Thuộc truyện: Tình yêu trong giông tố – by Vũ Long

Viết một bình luận