Thiếu gia sát gái gặp cậu nhóc lạnh lùng ; Chap 1 -> 19

Cậu bước ngang qua hắn , khiến Tần Phong chú ý lợ ngợ nhận ra bé yêu quen thuộc của mình . Từ đâu một mùi hương của cỏ dại xộc vào mũi hắn , nó làm hắn cảm thấy yên bình lạ thường . Hắn chạy theo sau cậu , không dám đứng lại gần cậu . Vì hắn sợ ăn cái tát như ngày hôm qua =)) . Hắn chỉ đi theo sau cậu cách vài bước ….

– Phòng hiểu trưởng là ở đâu ta ? – Cậu đưa ngón trỏ chỉ vào hướng không vô định

Bây giờ Tần Phong mới nghe được giọng ấm áp của cậu , nó không còn chứa nhiều lạnh băng ác cảm nữa . Hắn chợt mới nhận ra , cậu có gì đó sâu thẩm , che giấu dày đặc vào bên trong đôi mắt ấy .

– Phòng hiểu trưởng đi rẻ phải rồi đến thẳng thấy bảng màu xanh là tới – Hắn chỉ dẫn cậu chậm rãi ..

Lộc Hàn quay đầu nhìn hắn , cái mặt khó ưa của hắn khiến cậu thấy ghét. Vì sao cậu ghét hắn đến thế, là chỉ vì hắn ăn chơi say sưa , gái gú , bám theo cậu mà thấy phiền rất mệt mỏi . Lộc Hàn đưa khuôn mặt trắng bệch , rồi lại quay đi tìm phòng hiểu trưởng . Cậu tính cảm ơn hắn , nhưng thấy hắn kiêu ngạo như con nhà giàu nên lại thôi khỏi cảm ơn.

Hắn vẫn đi theo sau cậu , theo dõi mọi hành động của cậu . Hắn thấy cậu có vóc dáng hơi béo, mà lại như là con gấu bông để ôm vậy , khiến hắn có chút cảm giác ganh tị . Khi không một cô nào sở hữu như cậu cả , hắn thấy chán thay với mấy cô gái . Mà lại thích hướng về cậu hơn , hắn càng ngày càng phát điên vì cậu .

Lộc Hàn khẽ mở cửa bước vào , còn Tần Phong dựa lưng vào tường đứng bên ngoài trông chờ , nghe ngóng đối thoại của cậu . Điều ấy , đã khiến trường náo loạn bởi các cô nàng . Vì hắn thật sự dựa rất đẹp , tư thế ấy đủ khiến không biết bao nhiêu nữ ôm lồng ngực , để tránh rớt ra khỏi lồng ngực vậy .

– Thưa hiểu trưởng , cháu xin gia nhập học trường này .

Vị hiệu trưởng trường cầm hồ sơ đọc lướt qua , ông gật đầu vì thành tích học tập của cậu rất đáng nể , nhưng chỉ có điều cậu bỏ học 1 năm lớp học . Nên Lộc Hàn ở lại học tiếp chương trình này , vị hiệu trưởng trường viết vào giấy nhập học rồi nói với cậu .

– Em phải đóng học phí sinh hoạt đầu năm ..

– Nhưng thưa thầy , em không coa tiền , em có thể nợ thầy không . Em sẽ cố gắng trả lại ….

Tần Phong bên ngoài nghe thấy , lòng bỗng giáy lên những suy nghĩ xót xa …

Nhà bé ấy nghèo sao? – Hắn cốc đầu của mình ….

– Không được , em không đóng số tiền này thì không thể học được – Vị hiệu trưởng tỏ ra áy náy vì phí sinh hoạt đầu năm của cậu là quá lớn .

Lộc Hàn cúi đầu buồn bã , vì không biết vay mượn ai để đóng bây giờ . Chợt điện thoại bàn của vị hiểu trưởng reo ….

– A lô xin nghe …

– ….

– À , đúng vậy ?

– …..

– Vâng , tôi biết rồi ….

Vị hiệu trưởng kí vào giấy và đóng con dấu chấp nhận cho Lộc Hàn vào học ….

– Em học lớp 10a1 nhé ….

– Vâng nhưng mà tiền học phí sao thầy ?

– Có người đóng giúp em rồi .

– Là ai ạ ?

– Tôi không biết , thôi em vào học đi.

Lộc Hàn bước ra khỏi phòng , đăm chiêu suy nghĩ thì hắn đứng thù lù trước mặt khiến cậu khựng lại . Lộc Hàn liếc mắt nhìn hắn khó chịu , làm Tần Phong tránh sang một bên né tránh ánh mắt . Lộc Hàn không quan tâm đến hắn , mà cứ bước đi tiếp với suy nghĩ của mình . Bỏ lại hắn sau lưng mỉm cười nhẹ .

Là ai đóng vậy ta ? Mình có quen ai đâu ta ? – Lộc Hàn vò đầu cố suy đoán – “có khi nào là bà chủ của căn nhà đó không ta ?”

Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 6

Hắn không theo dõi mà về lớp của mình , hắn ủ rũ nét mặt có chút cau có . Cả đám con gái của lớp này loạn , hò hét khi hắn bước vào . Tần Phong bịt tai lại , chẳng màng quan tâm mà ngồi vào vị trí của mình . Hắn nằm úp xuống bàn đánh một giấc , mặc kệ xung quanh đang nhìn hắn chầm chầm .

– Haizzz , ước gì … – Hắn chu mỏ trông cực đáng yêu .

Mấy cô gái thấy cảnh này thật sự rất phấn khích, vì lúc này đây hắn rất dễ thương mà lại hài hước . Ai như hắn , khi không lại nhắm mắt chu cái miệng ra , mà đôi môi thì lại đỏ chót không dễ thương mà mới là lạ . Nhưng nếu là Lộc Hàn , có lẽ cậu không thích lắm đâu =)) .

Lộc Hàn cầm giấy chứng nhận bước vào lớp theo lời của thầy hiệu trưởng . Làm bao nhiêu con mắt ngơ ngác , kể cả giáo viên đang sắp xếp lại lớp học cũng trố mắt nhìn cậu .

– Chào cô – Lộc Hàn cúi đầu chào trước mặt giáo viên .

– À , em là học sinh mới chuyển trường phải không ?

– Dạ đúng ạ , đây là giấy chứng nhận – Lộc Hàn đưa tờ giấy cho cô giáo .

– Thôi em vào đây , em giới thiệu với các bạn đi .

– Vâng , mình xin chào các bạn mình là Lộc Hàn mong các bạn giúp đỡ – Cậu cố gắng nở nụ cười nhưng sao không thể làm được .

Cả lớp ồ lên , nhìn cậu đắm đuối như con cá chuối . Khen lấy khen để vì cậu dễ thương , lại còn biết hòa đồng . Nhưng thật chất thì lại không phải như vậy .

– Dễ thương quá , bạn gì ơi … bạn đẹp trai lắm .

– Bạn có người yêu chưa ?

– Hì hì , bạn lại đây ngồi nè …

Lộc Hàn gãi đầu chẳng biết làm sao , vì trước giờ cậu không quen như vậy . Hồi còn đi học , rất nhiều bạn học đã từng cô lập cậu . Lúc ấy , Lộc Hàn chỉ biết lặng lẽ âm thầm một mình yên lặng học . Điều đó đã khiến cậu cảm thấy tẻ nhạt , lạnh lùng vô cớ từ đó .

– Ơ … mình không biết ngồi ở đâu …

– Hay em ngồi chỗ gần cửa sổ đi , em Khang ra khỏi chỗ ngồi chỗ của bạn Vân nha – Cô giáo chỉ tay vào cửa sổ ra lệnh .

– Dạ … – Khang ra khỏi chỗ nhường lại vị trí cho cậu.

Lộc Hàn bước đến bàn mà cô chỉ ngồi xuống . Nhìn qua khung của sổ , cậu thấy sân tập thể dục thể thao . Đằng xa kia hơn nữa là một cây rừng xanh êm che bóng mát rất to …..

– Các em phân loại lớp trưởng , lớp phó từng tổ giúp cô nhé . Cô đi lấy thời khóa biểu cho cả lớp …

– Dạ vâng , cả lớp nghiêm ….

– Kính chào ….

Chỉ chờ đợi cô giáo đi khuất , cả lớp vỡ òa lên như cái chợ . Cậu cảm thấy phiền phức rất khó chịu . Thấy trong lớp , có một nam sinh hút ngay trước mặt người khác. Khiến cậu ghét kinh khủng , cậu rất ghét mùi thuốc vô cùng . Chợt có một bạn nữ chạy lại gần cậu bắt chuyện ….

– Chào bạn ….

-A chào bạn

– Chúng mình là bạn bè nhé , mình tên là Ngọc My hi hi …

-À , mình là Lộc Hàn , rất vui được biết bạn ….

– Thấy bạn hiền lành , dễ thương nên mình biết rất rõ . Bạn làm lớp trưởng nhé . – Ngọc My ngồi xuống ghế nhìn cậu .

– Chuyện này thì mình …

– Không sao đâu vậy nhé , chắc bạn học giỏi lắm nên mình mới bầu cử – My cười đều hàm răng .

– Uhm

Lộc Hàn cũng chẳng có cảm xúc gì để mà bắt chuyện với My , cậu thấy có chút vui vì có bạn bè bắt chuyện với mình . My nhìn cậu áy náy , gãi đầu ngượng ngùng . Đứng dậy ra khỏi bàn , rồi hòa vào đám con gái bàn bạc . Lộc Hàn cảm thấy mệt mỏi với cái lớp này , nó ồn không thể tả . Lớp trưởng mà không biết quản lí , thì coi như có ngày tuột dốc xuống nề nếp , học tập .

Tuy lớp 10 phải bỏ phiếu sắp xếp lại lớp trưởng , phó , tổ , chi đoàn thanh niên . Nhưng lớp học này dường như nhất quỷ nhì ma rồi nên khó mà quản lí chặt chẽ . Lộc Hàn đành nhìn qua khung cửa sổ , thì thấy lớp học của hắn náo nhiệt bày trò nghịch ngợm . Không biết có phải vô tình không , mà hắn ngước lên lớp học của cậu , thì Lộc Hàn lại né tránh ánh mắt của hắn. Tần Phong ở bên dưới nhìn cậu , một mình bên khung cửa sổ khiến hắn cảm nắng . Mái tóc dài đen tuyền của Lộc Hàn lay bay trước mặt vì gió ùa vào , làm con tim của hắn đập mạnh . Tần Phong ôm lồng ngực hỏi ngu , nhìn Lộc Hàn thẩn thờ …..

Có phải anh thích bé quá nhiều rồi không ?

Lộc Hàn cảm thấy nhột ở người , bởi do ai kia vẫn chú ý . Cậu đành làm mặt lạnh quay lại nhìn hắn …. Nhưng hắn bị đánh thức tỉnh nhìn bạn bè . Làm Lộc Hàn chưa kịp ….

-Tần Phong , mày ngó đi đâu vậy ?

– Không có gì hết , tới căn tin đi . Chơi trò này mệt quá ..

– Ừ ….

Lớp cậu ngồi lại vị trí , cô giáo quay trở lại cầm sấp giấy photo thời khóa biểu ….

– Lớp ta ai cử ra lớp trưởng chưa ?

– Dạ là bạn Hàn Lộc ạ .

– Thôi đi mấy bà , con trai làm lớp trưởng quê lắm – mấy nam sinh loạn lên phản đối

Cũng chỉ vì không bắt nạt được con trai , chỉ biết ăn hiếp con gái cho mọi chuyện học suôn sẻ hơn . Chính vì lí do đó , mà những nam sinh của lớp này không thích này đây .

– Im lặng , thôi cô chọn Lộc Hàn làm lớp trưởng . Vậy nhé , Lộc Hàn em quản lí lớp học giúp cô nhé .

– Vâng – Lộc Hàn đứng dậy giật mình vì nãy giờ cứ nhìn ở sân.

– À quên nữa , cô chưa giới thiệu về cô cho cả lớp . Cô là Nguyễn Thị Thúy dạy môn Toán cả lớp nhé . Nên tự giác học và cố gắng nhé .

– Dạ thưa cô , chúng em biết rồi – Cả lớp hét to đến nỗi muốn điếc tai @@

Lộc Hàn vẫn băn khoăn , là tại sao có người đóng tiền học phí giúp mình . Cậu cố nhớ lại từ nhà đến trường , thì chỉ gặp có mỗi hắn bám theo cậu .

Có khi nào anh ta … chắc không phải đâu , thiệt là bực mình quá. Muốn biết để trả lại số tiền quá ….

Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 7

Buổi họp bầu cử đã xong , lớp nhận phiếu thời khóa biểu rồi tan trường . Cậu ghi lại những lời cô giáo dặn , rồi bỏ vào cặp . Buổi bầu cử hôm nay coi như đã diễn ra suôn sẻ , cậu mang cặp đi tìm phòng thư viện . Để lấy vài cuốn tìm hiểu lại chương trương trình này . Lộc Hàn chợt thấy Ngọc My vẫn đang lúi húi sửa soạn , hình như tìm một vật nào đó . Lộc Hàn đành ghé lại hỏi thăm …

– My mất cái gì à ?

– À không … không có gì đâu . Chỉ là tìm cuốn sách mới mượn của bạn thôi .

– Bạn cố nhớ lại có để ở nhà gì đó không ?

– Chắc để quên ở nhà quá …

My nhìn cậu cười tươi , Lộc Hàn nhìn đồng hồ mới chợt nhớ tới là đón em. Lộc Hàn nhẹ nhàng nói với My …

– Thôi mình về nhé , mình phải đón em . Hôm nay có bạn mình cũng vui lắm …

– Ừ … bạn đi đi kẻo trễ …

Ngọc My đẩy lưng cậu đi , mĩm cười vẫy tay với cậu . Còn My ở lại tìm một vật mà không phải là sách cho mượn , thật ra My đã nói dối Lộc Hàn .

Lộc Hàn đành bỏ lỡ thư viện mà dắt chiếc xe đạp đi đón em , dường như giờ này quá trễ và trường của đứa em tan cũng lâu rồi . Lộc Hàn cố đạp nhanh, như sợ em mình đứng chờ lâu không thấy mình mà khóc . Cậu rất hiểu cảm giác đó , như là bị bỏ rơi giữa trống vắng vậy . Nào có ngờ , hắn chạy xe đi theo sau cậu . Lướt lên trước mặt cậu . Hắn làm mặt cười , vẻ đẹp ấy đã khiến người đi ngang qua trông thấy cũng phải chạnh lòng .

– Đi đâu mà gấp vậy bé ? – Hắn nói nhẹ nhàng chứ không say như ngày hôm qua .

– …..

– Sao không nói gì hết vậy ? Sao lạnh lùng với anh quá vậy ?

Lộc Hàn quay qua nhìn hắn có chút bực , cậu than thầm sao mà hôm nay xui dữ vậy không biết ? Đúng là sao quả tạ mà , suốt ngày hắn cứ bám riết đến mình hoài . Lộc Hàn dừng xe lại , khiến hắn cũng dừng xe theo ….

-Sao vậy ? Sao không đi nữa ?

– Anh đi đi , đừng có gặp tui nữa … – Lộc Hàn tỏa ra sát khí lạnh ngùn ngụt .

– Thôi mà, đi chung đi ….

Thật ra hắn muốn đi theo cậu , để biết cậu làm gì ? Nhà ở đâu , chỗ nào ? Ra làm sao ? Hắn tính quen dần như vậy mà tìm cách gần cậu nhiều hơn nữa . Lòng của Tần Phong ray rứt khó chịu lắm rồi , hắn thấy cậu lạ thường , cách sống quá khát xa với bao cô gái khác . Hắn tưởng rằng chỉ cần nói vài câu, giống như hắn nói với mấy cô gái , là có thể được quen cậu (hoang tưởng quá nha anh xD ) . Nào ngờ , trái với những gì hắn tưởng . Cậu khác so với những người khác , nhưng nếu muốn làm bạn thì hắn nghĩ có lẽ cậu sẽ không thích đâu . Phải cưa đổ luôn thì mới thõa mãn ….

Lộc Hàn nhìn hắn nheo mắt , lòng cảm thấy bực kinh khủng . Cậu xuống xe gác chống chân , đứng sát lại gần hắn xong cho hắn một cái tát để hắn tỉnh ra giùm cái ….

-Tui không rảnh để đi cùng anh , sao cứ bám riết với tui hoài vậy ? – Lộc Hàn xổ tràng một hơi – Bị ăn tát rồi mà không ngộ ra à ?

Hắn lắc đầu , ôm mặt in nắm dấu ngón tay . Thật sự thì hắn thấy cậu giận trông rất yêu , hắn không biết vì sao lại thích cậu đến như vậy . Hắn mới biết , vẻ đẹp cũng như tính cách luôn luôn mê hồn . Hắn thích cái sự giận dữ vô cớ của cậu . Hắn nhe răng nhìn cậu như một thằng …..

– Điên à ? – Lộc Hàn hầm hầm sát khí .

Viết một bình luận