Thiếu gia sát gái gặp cậu nhóc lạnh lùng ; Chap 1 -> 19

Tức quá … ôi mình đây có thiếu thốn thứ gì đâu mà cho trời …

Cô bé gái dí tiền vào tay anh quay lưng bước đi , thì cũng là lúc Lộc Hàn quay về . Trên tay Lộc Hàn là những dụng cụ dành cho hắn . Lướt qua người bé gái ấy , cậu cảm thấy những kí ức kỉ niệm như ùa về . Tóc cô bé lay bay theo cơn gió , lộ ra những khuôn mặt trắng hồng xinh đẹp . Giọng cậu như lạc đi ….

– Tôi về … rồi đây – Lộc Hàn tính quay lại xem mặt cô bé ấy nhưng lại thôi ..

– Giọng nói này … quen … quen …

Cô bé chợt khựng lại , nghiêng đầu để lắng nghe thêm . Nhưng cô bé lắc đầu suy nghĩ , bảo mình bị lãng tai thật rồi bước đi ….

– Ờ .. ờ … bé yêu về rồi – Hắn vỗ tay sực khóc …

– Nè dụng cụ của anh để bó hoa đó – Lộc Hàn vuốt mồ hôi

– Anh không biết bó đâu , mà hồi nãy có người mua hoa thấy tức quá ….

– Tức … tức … cái đầu nhà anh ý … khách hàng là thượng đế nghe chưa … đưa tiền nãy đây …

– Đây nè – Mắt hắn long lanh như con cún

Lộc Hàn cầm lấy tiền bỏ vào túi , quay lưng lạnh nhạt với hắn . Thật sự thì cậu rất mệt mỏi với hắn , làm chung với hắn suốt ngày la rầy hắn phát điên thêm . Nhưng cậu vẫn nghĩ cho hắn làm , để cậu còn sai vặt , bớt cô đơn …

– Bó cho anh hoa có hình trái tim đi bé ơi ….

– Dạ …

Hắn đứng sững nhìn anh khách hàng nổi đóa . Hắn đang ghen cái anh khách hàng được gọi bé thì cậu đáp lại , còn hắn thì lại không. Hắn giận dỗi chuyện lòng dạ của cậu , đùng đùng ngồi lì một chỗ chẳng làm gì ? Lộc Hàn thấy vậy , đem bó hoa tới cho hắn chỉ cách làm .

-Nè nhìn theo mẫu mà làm theo nè … – Lộc Hàn vỗ vai hắn .

– Không làm …. – Hắn phồng má .

– Giờ có làm không ?

– Ơ … ờ … làm ..

Thấy cậu liếc mắt tỏ ý đuổi đi , nên hắn hơi sợ . Hắn đành làm theo lời cậu , ai có ngờ làn mây nào làm cậu và hắn nắm tay nhau thật trùng hợp ….

– Lấy cái này trước ..

Lộc Hàn thấy tay mình ấm áp từ lòng bàn tay của hắn , cậu ngước mắt lên nhìn hắn lúng túng . Đã hai lần nhìn hắn , con tim cậu càng đập mạnh . Khuôn mặt cậu đỏ lên , đã khiến hắn thấy hết tất cả . Dường như trong người hắn rạo rực hẳn lên , “cậu nhỏ” của hắn có phần độn lên (t/g lại chơi thâm , không biết gì đâu đó nga~~ tùy m.n nghĩ à) .

Anh khách hàng ngơ ngác nhìn hai chúng nó đưa tình, anh ho lên một tiếng làm cả hai quay lại thực tế ….

-e hèm ….

– Dạ anh chờ chút nhé …. – Lộc Hàn rút tay lại ngượng ngùng gói hoa lại cho khách .

– Anh đi đây chút …

Hắn chạy đi tìm nhà vệ sinh , hắn lại “quay tay” giải tỏa cơn khó chịu này . Hắn cố cắn môi để không bật ra những tiếng rên rỉ (t/g : rất nhạy cảm , bà con thông cảm nhé he he :”> )

Chiều hoàng hôn buông xuống , Lộc Hàn tiễn hắn ra về . Hắn dặn d về chiếc xe đạp ấy hắn dành cho cậu , bảo cậu lấy nó mà chở em đi học đúng giờ để khỏi phải vất vả đạp xe . Hắn đưa chìa khóa xe đạp cho cậu rồi bắt taxi về nhà , để lại một mình cậu hồi hộp với chiếc xe đạp điện . Đây đúng là ước mơ cả đời cậu , mong có nó dù chỉ một lần . Lộc Hàn xem kĩ chiếc xe , thì phát hiện xe có mã số là 079 . Cậu mở ổ khóa xe , gạt chân chống ngồi lên nổ máy chạy về nhà .

– Mẹ ơi , anh hai về rồi kìa ….. ơ xe mới ….

Lộc Hàn vẫy vẫy tay em mình mỉm cười , cậu tắt máy rút ổ khóa nhìn đứa em mình .

-Thích không ? Mai anh chở em đi bằng xe này ….

– Oa thích quá đi …

Mẹ của Lộc Hàn nhìn xa trông thấy , bà ho khụ lên . Bệnh tình của bà bắt đầu trở nặng đi , tay ôm ngực mà ho nhẹ . Lộc Hàn dắt xe vô nhà để , bế đứa em lên hun vào má của nó ….

-Anh thương em quá chừng luôn , ngày nào cũng chờ anh hết .

– Dạ , em cũng vậy …

-Ăn cơm đi con … khụ khụ .. – Bà lại ho lên .

– Mẹ sao thế mẹ ? – Lộc Hàn thả đứa em xuống lo lắng ….

Bà lắc đầu tỏ ý không sao , mỉm cười nhìn đứa con trai đầu mà mắt thấy rất mờ nhạt . Bà chỉ tay vào chiếc xe hỏi ….

– Ai cho vậy con ?

– À cái này là bà chủ có đứa con trai bảo làm chung với con nên tặng đó mẹ

– Con của mẹ thật ngoan , đừng phụ lòng người ta nghe con , người ta cho thì con phải trả công .

– Con biết rồi mà mẹ , ba cũng dặn như vậy mà. Mà thôi ăn cơm đi cả nhà – Lộc Hàn cười tươi nhìn đứa em .

– Thôi con ăn đi , mẹ với em con ăn rồi . Mẹ đưa nó đi ngủ nhé .

– Dạ …

Lộc Hàn lấy tô bới cơm , bỏ thức ăn vào tô lên ngồi trước hiên nhà . Vừa ngắm sao vừa ăn , lòng tự hỏi có hắn không ? Khuôn mặt này , ánh mắt này cậu thấy bồi hồi, xao xuyến về hắn . Ánh sao trên bầu trời kia , cậu thấy hình ảnh của hắn cười rất tươi . Bất giác Lộc Hàn đỏ mặt , tự cười cho mình vì nhớ lại khoảng khắc hắn như con nít ấy ầy ….

Cách xa cậu , hắn vẫn theo dõi mọi hành động của cậu . Hắn không bắt taxi về nhà , mà bảo tài xế theo sau cậu . Để biết nhà của cậu ra sao , sống có tốt không ? Hắn thấy cậu ở một nơi tồi tàn như thế này , sao hắn thấy xót quá . Hắn nhìn cậu cười vui như vậy , lòng hắn thấy yên tâm . Tần Phong an tâm mà bắt taxi về nhà ….

Cậu ăn cơm xong thì tắt đèn đóng cửa đi ngủ . Đêm nay , Lộc Hàn lại nhớ hắn , không thể nào chợp mắt ngủ được . Ngày mai là đi học sớm rồi , cậu trăn trở qua lại lòng thấy nôn nao nhiều hơn … Cậu ngước mắt lên bàn thờ , để mong cầu mong ba phù hộ che chở cho cậu . Nhưng cậu lại thấy một bó hoa huệ , kí ức như ùa về trong tâm trí ….

Cô bé đó , mái tóc ấy lay bay theo cơn gió … Cậu cảm nhận được quen thuộc ……..

(Đố cô bé gái mà Tý miêu tả là ai ? Keke

Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 13

Về đến căn biệt thự của mình , hắn trả tiền taxi xong xuống xe . Hắn móc điện thoại ra gọi cho một người bạn , hắn vừa gọi vừa sải chân bước vào nhà . Đầu dây bên kia vang lên tiếng ngái ngủ ….

– A lô , gì vậy mày ….

– Mày ngủ à , thiệt tình tao muốn hỏi mày cái này …

– Mày hỏi gì thì hỏi đi – Giọng đầu dây bên kia có vẻ buồn ngủ lắm .

– Nam ơi , chuyện về tỏ tình thì làm sao ?

– Hả ????? – Đầu dây bên kia tỉnh hẳn – Mày nói cái gì ????

Hắn đưa điện thoại ra xa lỗ tai , bởi giọng hét kinh ngạc của Bảo Nam . Mỗi lần mà hắn gọi cho Bảo Nam , nếu có chuyện gì mới mẻ thì y như là có cú hét thật kinh hoàng . Tần Phong nhẹ nhàng giải thích hỏi Bảo Nam ….

– Tao hỏi là làm sao tỏ tình được ? – Hắn nhăn mặt tay nắm chốt mở cửa phòng .

– Nói tao nghe , mày định tán nhỏ nào ? – Bảo Nam từ tốn hỏi hắn .

Hắn nằm ngã ra giường , đăm chiêu suy nghĩ . Hắn muốn nói ra những chuyện của Lộc Hàn , muốn tỏ tình cậu để trong lòng hắn khỏi cảm thấy khó chịu lại còn bứt rứt ngày đêm . Nhưng hắn sợ , sợ rằng cậu bạn nghe xong sẽ xa lánh hắn . Tần Phong thở dài thườn thượt , chẳng biết ăn nói làm sao ? Chẳng lẽ quơ đại một đứa con gái trong trường , thì trước sau gì Bảo Nam cũng phát hiện ra chuyện của hắn . Thôi thì hắn đành liều , như hắn đã từng nghĩ miễn sao liều mà được gần bên bé yêu . Là hắn thấy hạnh phúc lắm rồi , dù cho có cách xa , sóng gió đến đâu thì hắn vẫn muốn thấy Lộc Hàn là người đầu tiên …

– Nghe cho kĩ nhá , đừng có hét à nghe …

– Ừ , nói đi ….. – Bảo Nam im lặng đến đáng sợ …

– Tao yêu một đứa con trai lớp dưới , muốn tỏ tình để khỏi ai cướp ngoài tao à – Hắn bình tĩnh nhấc lên từng chữ mà tay hắn run không kém.

– A ha ha ha ….. tưởng chuyện gì ? Ế … mà mày là Gay à , giống tao oy con .. – Bảo Nam cười trắng trợn – Đã từng thích mày ….

– Hả ? Mày nói thiệt ?

– Thiệt mà , không tin thì thôi vậy , tao đi ngủ à …

– Tin mà … chỉ tao cách tỏ tình đi , tao sợ mất bé yêu lắm ….

– Sến quá nha mày , thì mày mua giỏ hoa viết lên tấm thiệp những gì mày muốn bỏ vào đó là xong .

– Vậy thôi hả ?

– Ừ …

Hắn cúp máy nhăn nhó , tay mở cúc áo cởi bỏ nó quăng vào một góc . Hắn nằm úp xuống giường suy nghĩ những gì Bảo Nam nói , chuyện tỏ tình thì chỉ có mỗi cậu ấy là biết . Nên hắn rất tin tưởng cậu bạn , hắn không biết viết gì cho bé yêu vừa lòng . Hắn khó chịu trong lòng , cởi nốt quần đang mặc chỉ chừa lại con chip :”> . Rồi tắt đèn đắp chăn đi ngủ , hắn đành để mai tính , ra sao thì ra ….

Màn đêm buông xuống rất khuya , có hai người con trai suy nghĩ hoàn toàn khác nhau . Nhưng lại giống nhau đến mức là không thể nào ngủ được ^^~ . Cảm giác của cả hai thì lại hướng về nhau . Mỗi cảm xúc thì lẫn lộn , xáo trộn khiến cơ thể cả hai đảo nghịch nhau ….

Sáng hôm sau tinh mơ , mặt trời đã lên ánh nắng vàng nhạt . Có chút màu của hoàng hôn , dòng người ở thành phố chạy bộ, đua nhau chen chúc đi tắm biển . Xe cộ tấp nập , người lo lắng phải đến làm việc cho đúng giờ . Nhưng chỉ có mỗi hắn là vẫn còn nướng , mẹ của hắn lên phòng mở cửa . Xếp đồ đạc của con trai bỏ vào máy giặc . Bà lắc đầu thở dài , vì tật lười của hắn . Đến điện thoại reo báo thức mà hắn chẳng buồn dậy đi học . Bà kéo chăn ra khỏi người hắn , lộ thân ngực mạnh mẽ . Bà lay vai hắn ….

-Phong , dậy đi học con . Trễ giờ rồi ..

– Cho ngủ thêm chút nữa đi mẹ , hôm qua con về trễ mệt mà …

– Thôi , dậy ăn sáng rồi đi học kìa trễ rồi đó . 7h rồi đó ….

7h , thôi chết không kịp mua hoa tỏ tình

Hắn ngồi bật dậy mở to con mắt , hắn tìm điện thoại coi giờ . Bây giờ mới có 6h00, vậy mà mẹ lừa hắn … Tần Phong quay sang nhìn mẹ mình , thì thấy mẹ cười đểu . Hắn vò đầu chạy vào nhà vệ sinh cá nhân , mặc cho mẹ hắn thấy quần chip hắn đang mặc :”> (trời!!!!!!! Tác giả sốc lắm ùi :V )

Hắn ăn mặc đồng phục đi học , hắn chả chuốt tóc loăn xoăn sang một bên . Mang cặp chứa đầy đủ sách vở (siêng ghê nha anh :”> ) , rồi xuống nhà lấy xe ga chạy mất hút ra khỏi nhà . Mặc cho cả ông bà kêu réo ăn sáng ….

Hắn ghé vào quán hoa gần đó , mua giỏ hoa tình yêu thật đẹp . Xong hắn ghi vào tấm thiệp mấy dòng chữ . Hắn bỏ nó vào giỏ , hí hửng vi vút xe đến trường . Hắn cầm giỏ hoa vào lớp , làm bao cô gái phải ghen tị với tình yêu mà hắn trao ….

– Anh Phong tỏ tình kìa …

– Có bồ hồi nào thế không biết ?

– Con nhỏ nào may mắn thế ?

– Hic … GATO với nó quá … TT^TT

Hắn nhìn Bảo Nam đến lớp mà mặt cười gian gian , trong chuyện của hai đàn ông . Thì chỉ có mỗi hắn và Bảo Nam biết , Bảo Nam ngồi vào ghế bên cạnh hắn .

– Được chưa vậy Phong ?

– Được oy … im đó nghe mày …

– Ừ , tao biết mà …

Bảo Nam gật gù , chuyện này thì làm sao mà Bảo Nam hé ra nửa lời được . Bảo Nam là đứa có chuyện gì , đều rất kín miệng . Hắn nhìn giỏ hoa cười cười , kêu một đứa con gái tới bảo nhẹ ….

-Hoa này là trả ơn người đó cứu mạng mình . Phiền cậu gửi tớ Trương Lộc Hàn lớp 10A1 được không ? – Hắn nói dối ….

– Ừ được mà … tưởng gì chuyện cầu hôn ra là không phải ? – Cô nữ sinh này gật gù làm theo lời hắn .

Lớp 10A1

– Cả lớp ơi , lớp mình sẽ có bạn học sinh mới nhá …

– Oh yeah , lại học sinh , lớp mình ưu đãi ghê he ….

Lộc Hàn chẳng buồn nghe ngóng tới , thấy lớp ồn quá . Cậu bước ra trước bục , gõ gõ nói nhỏ nhẹ ….

– Mấy bạn trật tự giúp mình , không điểm thi đua tụt hạng mất ..

– Gì vậy trời , điểm thi đua thì có gì hay ho ?

Lộc Hàn trừng mắt nhìn người vừa thốt ra , trong lòng bực bội . Cậu giơ sổ ghi tên vi phạm lên , làm cả lớp im phăng phắc . Chợt tiếng bước chân , ngày càng đến gần lại hơn .

– Lớp này ai tên là Trương Lộc Hàn vậy ? – Một chị lớp trên hét to .

– Cậu ấy đó chị – Cả lớp chỉ tay vào mặt cậu .

– Là cậu à , có người gửi hoa cho cậu nè …

Viết một bình luận