Thiếu gia sát gái gặp cậu nhóc lạnh lùng ; Chap 1 -> 19

Rầm …. Lộp bộp … cạch …. Phịch ….

Ba của Lộc Hàn do không chú ý xe , mà đi ngang qua chiếc xe tải đang chở một số gỗ . Tay cầm bịch khoai lang vẫn còn nóng hổi , nhìn cậu mỉm cười vẫy tay . Giây phút đó , cậu hoảng sợ khi ba bị xe tông . Tay vẫn cố giữ chặt bịch khoai lang , nhưng nó đã rách một đường lớn . Số khoai lang trong bịch chui ra , mà lăn lóc trên mặt đường bê tông . Máu chảy lênh láng trên đường đi , khuôn mặt ông bê bết máu sẫm màu nhìn Lộc Hàn . Mắt vẫn cố mở ra , đôi môi mấp máy , như muốn muốn nói với đứa con trai đầu lòng của mình . Ông dần dần chìm vào vô thức , khiến Lộc Hàn ngồi bệt xuống vỉa hè khóc . Nhìn ba mình mặt tái xanh , Lộc Hàn cố gắng bò lại gần ba của mình . Dòng người đi đường dừng lại bu xung quanh , nhìn thảm thương cho số phận người đàn ông xấu số ….

-Không , đừng mà …. –Lộc Hàn đứng dậy la lên , đầu quay cuồng theo dòng xoáy của quá khứ .

Cả lớp giật mình nhìn Lộc Hàn , ngay cả Ngọc Hân cũng thảng thốt nhìn cậu . Ngọc Hân cố bỏ cặp xuống đất , chạy lại gần Lộc Hàn hô to …

-Tránh ra , phiền bạn tránh ra giúp mình …

Mấy bạn ngồi gần chỗ Lộc Hàn tản ra , để lại không gian riêng tư cho cô bạn học sinh mới . Lộc Hàn chịu không được cú sock ấy , tay chân lạnh ngắt lên cơn nóng giận thất thường . Cậu nhắm mắt xỉu , ngã vào lòng Ngọc Hân . Cô bé nhanh chóng đỡ cậu dậy , nước mắt tuôn trào đỏ hoe ….

-Anh Hàn , anh Hàn à … tỉnh lại đi …. – Ngọc Hân vỗ vào má cậu .

Ngọc Hân lắc lắc người của Lộc Hàn , thấy không có động tĩnh gì . Bàn tay Ngọc Hân run rẩy hoảng sợ liền đẩy ghế ra , từ từ đưa con người cậu nằm xuống sàn . Ngọc Hân bắt gió mát xa cho cậu , sụt sùi trong nước mắt ….

-Làm ơn … đừng mà ….

Cả lớp hoảng hốt , náo loạn lên riêng cô giáo cũng chạy lại gần bóp tay bóp chân Lộc Hàn . Cô hét to bảo với cả lớp đến khản giọng ….

-Mau gọi các thầy cô giúp cô với , em nào đó lấy chai dầu xanh ở giỏ xách giúp cô – Cô cố gắng đỡ đầu cậu lên đùi mình mà day day vào thái dương của cậu .

Ngọc Hân sợ sệt mặt tái mét , tay cố mát xa để làm dịu đi cơn nóng giận thất thường trong người cậu . Ngọc Hân tự trách mình sao không để khi khác đến nhập học , để rồi giờ ra nông nỗi này . Ngọc Hàn chùi nước mắt , mồ hôi ướt đẫm ….

-Cả lớp , Lộc Hàn đâu để thầy xem – Thầy giáo lớp 12A3 chạy vào .

-Đây , ở đây này anh Sinh … -Cô giáo Thúy giơ tay lên vẫy

-Cậu ấy bị trúng gió rồi , nên vào phòng y tế cạo gió gấp …

-Vâng , phiến thầy cõng em ấy giúp dùm …

-Ừ , cứ để đó tôi lo . Cô cứ dạy học bình thường đi …

-vâng .

Ngọc Hân siết chặt hai tay vào nhau , lòng lo sợ Lộc Hàn gặp chuyện gì không hay . Ngọc Hân vuốt mặt mang cặp , xin phép cô giáo ra ngoài . Cô giáo Thúy nhìn Ngọc Hân vỗ vai an ủi , rồi gật đầu …

-Ừ , em cũng đừng lo lắng quá , bài vở hôm nay coi như cô hoãn lại dạy bù hôm sau . Vì dù sao cũng hết tiết rồi …

-Dạ , em xin lỗi cô .

-Không sao đâu , em đi trông bạn đi …

-Vâng , em xin phép đi …

Ngọc Hân sải đôi chân yêu ớt bước ra khỏi lớp , lục cặp lấy điện thoại ra gọi cho anh Vĩnh Thiên . Trách mắng anh …

-Anh , hại em rồi . Tại sao anh không cho em biết ? Tại sao hả ????

-Bình tĩnh đi em gái , anh xin lỗi . Anh không nói cho em biết về chuyện Lộc Hàn mất trí nhớ , quên chuyện của hai anh em gia đình mình …

-Em ghét anh , em hận anh lắm . Lộc Hàn xỉu ngay trong lớp , anh có biết không ? Em sợ lắm , sợ quá rồi đây nè anh hai ơi … – Bàn tay Ngọc Hân cầm điện thoại run run , khóe mắt ứ đọng ướt mi …

-Bình tĩnh đi , giờ anh bận tí việc đã có gì nói chuyện sau …

Tút … tút …

Ngọc Hân tắt máy , khuôn mặt đỏ lên giận dữ . Bước đi hững hờ trong lo lắng , thân hình mảnh mai của con gái tiều tụy hắn đi . Đến phòng y tế , Ngọc Hân nhìn cậu nằm đó , với đầy dấu vết cắt lễ , bắt gió mà trong lòng cô sao thấy đau đớn quá …

“Lộc Hàn , em xin lỗi … Cả cuộc đời em chỉ làm khổ anh mãi thôi ….”

Buổi học hôm ấy , cả trường tan rã truyền tai nhau về Lộc Hàn trúng gió ngất xỉu trong lớp học . Tần Phong nghe thấy vậy cũng lo lắng cho cậu , hắn mang cặp thục mạng phi nhanh xuống gặp cậu . Hắn siết chặt nắm đấm , lẩm bẩm thầm cầu mong cậu đừng làm hắn sợ , đừng bỏ rơi hắn khỏi thế gian này . Tự nhiên bây giờ trong lòng hắn lo sợ , cảm giác lẫn lộn , luôn luôn nghĩ về Lộc Hàn là trên hết . Dù có bất chấp chuyện gì , hắn vẫn không buông tay , vẫn không ngừng yêu cậu ….

Đến trước cửa phòng y tế , hắn thấy người con gái nắm tay vùi mặt mình vào lòng bàn tay của Lộc Hàn . Hắn lên cơn ghen tuông , đây là người con gái cậu yêu sao ? Cậu không yêu hắn thật sao ? Hắn nghĩ trong vô thức như vậy cả chục lần , giờ hắn mới hiểu ra rằng cậu từ chối mọi lời cầu hôn của mình . Nhưng hắn đã lầm rồi , cậu vẫn chưa trả lời chính miệng cậu tuôn ra đấy thôi . Hắn dựa lưng vào tường …. Ngước mắt lên trần nhà ….

“Lộc Hàn , anh yêu em , anh yêu em , anh yêu em . Tại sao , em không yêu anh hả Lộc Hàn ?”

Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 16

Hắn bước vào phòng y tế , đứng ở ngoài gõ cửa . Ngọc Hân giật mình quay đầu lại nhìn hắn , thì cả hai nhận ra nhau . Hóa ra là cô bé mua hoa huệ hôm trước , hắn tức giận mặt đỏ gay vì Ngọc Hân chơi xỏ hắn . Nhưng vì Lộc Hàn nằm bất tỉnh ở đây , nên không thể bắt cô giải thích chuyện hôm trước . Hắn lên tiếng nhẹ nhàng …

-Em ra ngoài , cho anh thăm cậu ấy một chút được không ?

-Uhm , anh là ….

-Người bán hoa ở tiệm lúc trước có bán cho em đó ….

-Thì ra là anh …. – Ngọc Hân nhớ lại – Lúc đó anh bán sai giá bông hoa huệ đây mà .

-Hả ??? – Hắn mới ngớ người ra , tự cốc vào mình vì hiểu lầm cô bé rồi .

-Thôi em không làm phiền nữa , anh thăm cậu ấy đi ….

Ngọc Hân buông tay Lộc Hàn ra , để ngay ngắn lại chỗ cũ . Mang cặp ra ngoài nhường lại không gian cho người đến thăm , Ngọc Hân thắc mắc nghiêng đầu chợt suy nghĩ . Tại sao anh ta biết anh Lộc Hàn ? Lúc đi ngang qua , Ngọc Hân có thấy bảng tên của hắn đeo . “L. Tần Phong | lớp 12A3” . Ngọc Hân nghĩ ngay là một anh của lớp trên , sáng nay khi nhập học nhận lớp . Ngọc Hân có nghe thấy tin đồn xáo trộn giữa anh Hàn và Tần Phong . Ngọc Hân dừng chân lại suy diễn sự việc , rồi ghép chúng lại thành ra là “Anh Tần Phong đang yêu thầm anh Lộc Hàn”

-Thì ra là chuyện này , anh Lộc Hàn vốn khó tính thì sao mà yêu được . Tần Phong , anh không dễ lấy lòng được anh Hàn của em đâu . – Ngọc Hân mỉm cười rồi bước đi tiếp .

Phòng y tế chật chội , chỉ đủ không gian chứa đựng được hai người . Hắn ngồi vào ghế , nhìn khuôn mặt nhạt nhợt trắng bệch kia . Lòng hắn đau như cắt , hắn nắm tay cậu truyền hơi ấm của mình sang cho cậu . Hắn đứng dậy khom người , nhìn gần sát vào khuôn mặt của Lộc Hàn . Đôi lông mày thưa cong như con gái , lông mi dày thẳng đen bóng . Giờ hắn mới thấy cậu có một vẻ đẹp đến mê hồn , nó sẵn sàng giết chết đối phương ngay lần đầu tiên nhìn kĩ . Đó là cánh mũi cao , đôi môi trái tim đỏ lên trông thấy . Hắn nuốt nước bọt xuống dạ dày một cách khó khăn :V , nhìn cậu không chớp mắt. Hắn chịu không được đôi môi này , nó làm rạo rực trong người hắn . Tần Phong nhắm mắt , đưa môi lại gần áp sát môi mình lên môi cậu . Tần Phong mút môi dưới của cậu , cố tách đôi môi đi sâu vào trong khoang miệng của Lộc Hàn . Hắn khám phá hết mọi ngóc ngách , đưa lưỡi của mình tìm lưỡi cậu để hút hết thứ ngọt ngào chết người kia …… (trời … ực ực …. lãng mạn kinh :”> )

Lộc Hàn vẫn nằm bất động , miên man chìm sâu vào cơn mơ . Cậu thấy mình là một đứa bé đang ở công viên , ba của Lộc Hàn đứng nhìn cậu mỉm cười . Trên tay cầm cây kẹo bông gòn , tự nhiên cơn mơ ấy bị ảo ảnh thời gian chạy xẹt ngang qua . Là một vụ tai nạn xe tải chở gỗ đâm ….

RẦM ….

Lộc Hàn vẫn đứng trên vỉa hè đó nhìn ba , vẫn mỉm cười vẫy tay chờ ba mình đem bịch khoai lang quay lại chỗ cậu , có điều là lớn hơn giống hình ảnh của cậu bây giờ . Không phải là một cậu bé ngây thơ của ngày đó nữa …..

Ông mấp máy đôi môi như muốn nói với cậu ở trong mơ “Lộc Hàn , con thay ba chăm sóc mẹ và em trai thật tốt nhé . Ba yêu con nhiều lắm , con trai của ba à ….” – Cậu hoảng sợ , môi mím chặt bước lại gần ba của mình . Thì bất chợt cơn mưa , sấm sét khiến ảo ảnh ba của Lộc Hàn biến mất dần , xòa dần dần li ti như một bộ phim viễn tưởng khoa học . Cậu thầm gọi tên ba của mình , cảm thấy nó ngột ngạt . Mưa trút xuống con người cậu , như muốn tố cáo cậu là kẻ tội lỗi . Là kẻ đã sai ba mình đi mua , rồi chính cậu ra tay giết chết thân xác ba của cậu . Tai như ù đi , bởi tiếng gọi có chút vọng xa dần , như tiếng trong hang đá nhái lại giọng vừa thốt ra (Chắc các bạn đã biết mục này rồi thì phải , ở lớp 7 môn vật lý là có :V )

Ba yêu con , Lộc Hàn ơi . Ba yêu con nhiều lắm … Lộc Hàn ngoan nhé …. ba sẽ ở bên cạnh con ….

Lộc Hàn nhìn xung quanh , bốn bề cơn mưa dày đặc . Nó ép cậu đến đường cùng , nó muốn giết chết cậu . Nó muốn cậu ngạt thở mà chết dần …. Lộc Hàn hét lên ….

Ba … đừng bỏ con mà …..

Lộc Hàn mở bừng mắt tỉnh dậy , thì trước mặt cậu là khuôn mặt của hắn . Mồ hôi cậu ướt đẫm , nhìn hắn trừng mắt ….

Anh ta làm cái quái gì vậy nè ? Môi của mình sao ngọt dữ vậy ? Má ơi , anh ta biến thái . Dám hôn , cướp nụ hôn đầu đời của mình ….

Lộc Hàn đê mê bởi nụ hôn điêu luyện của hắn , cậu cảm nhận được lưỡi hắn đang di chuyển. Mặt cậu đỏ như quả cà chua chín , cần phải thu hoạch …. Cậu cố gắng đáp trả , bằng cách đung đưa lưỡi của mình . Hắn giật mình mở mắt nhìn cậu , hai ánh mắt chạm nhau ngượng ngùng . Như có luồng điện đánh xoẹt ngang qua , giống như tình yêu sét đánh thoáng qua ….

Thôi chết , bé yêu phát hiện rồi …. hic ….

Hắn than thầm trong lòng , vì quá tham lam đôi môi kia mà không biết Lộc Hàn tỉnh lại từ lúc nào . Lộc Hàn đánh mạnh vào lưng hắn loạn xạ , khiến Tần Phong buông môi cậu ra than đau . Cậu chùi mép xóa dấu vết hôn của hắn . Nhưng môi cậu sưng tấy mất rồi …… Lộc Hàn ngồi bật dậy nhìn hắn òa khóc lên , bù lu bù loa …..

-Aaaaaaaa nụ hôn đầu đời của tui , cái tên chết dẫm này , sát gái này , ôm bao nhiêu cô này dám cướp nụ hôn của tôi …. Aaaaaaa đồ biến thái … – Cậu vùng vẫy tay đập lạch bạch trên giường ….

-Im đi , kẻo người ta nghe thấy đó bé ơi , anh cũng mất nụ hôn đầu đời mà bé …. hix….

Lộc Hàn nhìn hắn nín bặt , ánh mắt khinh bỉ vô liêm sỉ của hắn . Thấy môi dưới của hắn bật máu , cậu cảm thấy mình run rẩy , tai đỏ gay ….

Chẳng lẽ …. mình thích anh ta ? Oa …oa không chịu đâu Lộc Hàn ơi . Hắn biến thái lắm ….

Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 17

Lộc Hàn nhìn hắn bằng con mắt nuốt chửng , cậu thật sự rất ghét hắn . Tại hắn chẳng có điểm nào để mà cậu thích cả . Lộc Hàn thở dài , ánh mắt buồn bã . Cơn mơ vừa rồi là một ác mộng , nó làm cậu hoảng sợ , kinh hoàng như một bộ phim kinh dị . Lộc Hàn nhìn vào mắt của hắn , cậu tự hỏi trong đầu “hắn có bao giờ biết chuyện quá khứ của cậu không?” . Từ khi nhập học đến giờ , cậu toàn gặp hắn xảy ra vô số chuyện . Hắn đúng là khắc tinh sao chổi của cậu mà , hễ mỗi lần gặp hắn là cậu chẳng may mắn chút nào .

-Anh đừng có bám theo tui nữa . Tui không có yêu anh đâu , đồ biến thái …

Nói xong cậu lạnh lùng quay lưng , đứng dậy bỏ đi . Tần Phong khó chịu , ray rứt vì cậu lạnh nhạt với hắn . Rõ ràng là cậu bối rối , chứng tỏ có thích mình . Nhưng sao hắn thấy Lộc Hàn thật vô tâm , dám yêu người con gái khác ngoài hắn ? Tức lắm , hắn tức lắm không bao giờ bỏ cuộc đâu . Bởi vì hắn trót yêu cậu rồi, chẳng lẽ một câu thương , quan tâm , đến cả đáp lại tấm lòng hắn không có như vậy sao ? Không cho hắn được yêu cậu , không cho hắn quan tâm , đụng chạm cậu được hay sao ? Cơn nóng giận trong người hắn bùng phát , hắn tự trách cuộc sống rằng . Chẳng lẽ , hai con trai yêu nhau thật lòng không được à ? Cấm đến với nhau chỉ vì thứ tình yêu đáng nguyền rủa , lạc hậu này sao ? Hắn nắm cổ bàn tay của Lộc Hàn , giật người cậu quay lại . Đồng tử của hắn giãn ra , như một ngọn lửa đốt cháy con người cậu …. Lộc Hàn nhìn hắn rùng mình ….

-Á đau ….. – Lộc Hàn cảm thấy cổ tay mình bị hắn siết quá mạnh …

– Em không thích anh sao ? Không yêu anh sao ?

– Không – Lộc Hàn dối lòng nhất định , khi biết mình có thích hắn thật .

– Em dám yêu người khác ngoài anh sao ? Nhất là cô bé kia à , anh sẽ giết chết em …. – Hắn giận dữ lớn tiếng với cậu …

Lộc Hàn run rẩy nhìn hắn , con người hắn mạnh như hổ dữ rình mò con mồi đến đáng sợ . Lộc Hàn thở dốc khi nhìn vào ánh mắt của hắn , nó như ăn tươi nuốt sống cậu . Lộc Hàn thầm nghĩ , có phải hắn ghen không hay ganh tị người con gái mà cậu đáng có được hạnh phúc ? Hắn ghen cậu thật rồi …

-Anh ghen với em sao ? Anh là cái quái gì để ghen chứ ? – Lộc Hàn mạnh dạn gân cổ cãi lại

-Em … được lắm … anh ghen đó thì sao nào ?

– Đồ điên , buông ra …. – Lộc Hàn cố gắng kéo tay mình lại quay lưng bước đi

Hắn để vuột tay cậu ra khỏi lòng bàn tay mình , hắn nghiến răng cắn môi tức tối …..

Em nghĩ là em có thể thoát khỏi anh đây sao ? Đồ lạnh lùng …

Hắn chạy lại gần cậu ôm cậu , siết chặt con người cậu lại . Hắn lên cơn thèm khát con người cậu , không muốn cho ai khác cướp cậu khỏi bàn tay hắn . Tần Phong nói nhẹ nhàng vào tai Lộc Hàn cả chục lần ….

-Anh yêu em , anh yêu em Lộc Hàn à … anh yêu em … anh không thể mất em … Con tim anh trao về em mất rồi , đừng lạnh nhạt tình yêu của anh nữa mà bé yêu ơi ~ ….

(Thình … thịch … thình … thịch ….)

Cả hai con tim của Lộc Hàn và hắn , cùng chung một nhịp đập mạnh dữ dội . Mỗi người có một cảm giác khác nhau , cậu nghe tim hắn và cảm nhận nó đập rất mạnh . Lộc Hàn nghe chính miệng hắn nói yêu cậu , lòng cậu thấy đau như cứa vào thịt một nhát dao vậy . Cậu đau đầu vì tình yêu điên cuồng của hắn , cậu không biết phải làm sao ? Làm gì hơn lúc này ? Lộc Hàn cần thời gian , cần chút không gian nhất định . Lộc Hàn gỡ đôi bàn tay hắn ra , cắn chặt môi lạnh nhạt lên tiếng rồi bước đi trong vô thức …..

-Em xin lỗi , em cần thời gian …

Tần Phong siết chặt nấm đấm , đôi mắt nhạt nhòa đỏ hoe . Mắt của hắn bây giờ lằn đỏ , chẳng khác nào tức giận tột độ . Khi bóng dáng Lộc Hàn đi khuất xa dần , hắn mới quơ đũa cả nắm , đấm mạnh vào tường lạnh lẽo . Mặc cho tay rát buốt , trầy da chảy một ít máu tươi .

Lộc Hàn mang cặp về nhà , đôi mắt ứ đọng nước mắt nơi khóe mi . Cậu thấy đau lắm , nó như giằng xé ra nhiều mảnh .

Mình yêu anh ta thật rồi … hu hu … anh chờ em nhé .. cho em thời gian , giây phút ngày và đêm để em có nhớ anh nhiều hơn không ?

Lộc Hàn vò đầu mệt mỏi , không biết mình nên làm gì đây ? Chẳng lẽ tránh xa hắn ? Thế thì còn hắn sẽ sao đây ? Lỡ như hắn làm điều gì dại dột , khi không có cậu thì sao ?

Tình yêu này sao đau quá đỗi …

Giá như anh đừng gặp em thì tốt biết mấy …

Để giờ con tim em nó cồn cào ….

Làm sao em có thể quên anh được ?

Một người đi về trong đau đớn, còn người ở lại tức giận vì không được yêu người mình thích … Cả hai như nam châm vô cực đẩy ra xa nhau , cách nhau muôn trùng hàng ngàn dãy núi ….

Sân bay ….

Vũ Minh kéo vali ra khỏi sân bay , bắt taxi đến khách sạn để thuê phòng . Vũ Mình lấy một tấm hình người con trai đứng cười rất tươi , hạnh phúc . Vũ Minh bất giác vò nát tấm hình , cơn giận dữ trong lòng bùng phát . Vũ Minh lấy phong bì có một sấp tấm hình ra , nhìn vào cặp đôi đang nhìn nhau rất tình tứ . Vũ Minh xé toạt ra làm hai , như muốn chia lìa họ . Vũ Minh lấy tấm hình người con gái , mà Vũ Minh ghét cay đắng vò nát rồi quăng ra đường .

Để xem , anh sẽ vui bên cô ấy bao lâu ? Em nhỏ tuổi hơn anh , mà không được quyền yêu anh sao ? Khốn khiếp lắm anh Vĩnh Thiên ạ ….

Cơn sóng gió sẽ bắt đầu một tình yêu không được như mong muốn , một tình yêu đơn phương thử thách của bao đau khổ , đau đớn , đầy đẫm máu và nước mắt của sự khốn khổ …..

Ngoài kia , biển vẫn có sóng vỗ rì rào . Sóng tấp nập vào bờ cát trắng . Như muốn xô đẩy cuộc đời , tình yêu không trọn vẹn đến với họ . Giống như hàng ngàn thế kỉ , biển vẫn làm bạn với sóng …. !

Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 18

Hắn ngồi gục trong phòng y tế khóc , hắn vò đầu vứt vài cọng tóc giận lòng . Giận Lộc Hàn không hề yêu hắn , không hề xem hắn tồn tại trong cuộc đời của cậu . Hắn không chịu nổi cảm giác này , nó khiến hắn phải có cậu trong tay . Hắn đứng dậy xách cặp đi tìm rượi uống để quên cậu , gặp đúng lúc Bảo Nam đang tìm hắn …

-Tần Phong , nãy giờ tao tìm mày mãi …

-Đi chơi đi , đi uống cùng tao ….

-Ê .. ê …

Hắn lấy xe phóng đến quán bar , Bảo Nam đi theo sau hắn . Gió mát ùa vào mặt hắn , đẩy lùi nước mắt vẫn còn đọng trên khóe mi . Bảo Nam nhìn hắn ủ rũ , thất tình như vậy liền lắc đầu . Trách sao hắn lún sâu , khờ dại quá đi (t/G : khờ dại cái khỉ khô nhà anh ý :”> )

Viết một bình luận