Cậu chủ và gã lưu manh – Chap 8

Truyện gay: Cậu chủ và gã lưu manh – Chap 8

– Thằng Kim về rồi !

– Có đồ ăn nữa !

– Vào bếp làm đồ ăn đi !

Tụi nó nhanh chân đẩy Kim vào bếp . Kim nói :

– Làm liên bây giờ à ?

Cả 3 cùng đồng thanh :

– Đói bụng ….

Lắc đầu với 3 đứa nó , thế là Kim xăn tay áo lên bắt đầu là thức ăn cho tụi nó ! Rãnh rổi quá 3 con kia tiếp tục đánh bài ! iĐang đánh thì chợt con Red nhớ ra , nó hỏi 2 đứa kia :

– Ê tụi mày ! Tao thắc mắc cái này !

*Blue + Black :

– Sao sao ?

– Sao thằng Hiếu nó biết cái phòng kia là phòng của anh thằng Kim ….

*Black :

– Ừ ha !

Blue nghe thế tự nhiên mặt nó thoáng chút buồn . mà Red với Black thì không để ý lắm vì đang chú tâm vào việc kia :

*Red :

– Hay mình hỏi thằng Kim ?

*Black :

– Mày ngu quá ! Thế khác nào mày khai tụi mình nhốt thằng Hiếu trên đó !

– Ừ ha ! Nhưng mà tao thắc mắc quá ! Sao Blue chẳng nói gì thế mày

*Blue :

– Ờ tại tao đang đói bụng !

*Red+Black :

– Ừ ! Giải quyết vấn đề đói bụng đã rồi tính sau !

Nhưng Kim vừa mới vào bếp thì đồ ăn đâu cho tụi nó giải quyết ? Thế là tụi nó phải ngồi chơi đánh bài tiếp ! Đang chơi bỗng con Black lên tiếng :

– Nhưng mà sao tí nữa tụi mình thả thằng Hiếu ra mà không để thăng Kim biết ?

– Ừ ha ! Chết rồi nãy tụi mình chưa nghĩ tới vụ này !

Thế là cả 3 cái đầu “không đc thông minh” kia phải nghĩ ra giải pháp an toàn ! Đang mãi nghĩ thì :

Ầm ! Ầm !

Tiếng động lớn phát ra trên lầu ! Tụi nó giật mình ngay ! Kim cũng từ trong bếp chạy ra hỏi tụi nó :

– Tụi mày phá gì trên lầu hả ?

– Không có !

– Thế tiếng động kia ? Để tao chạy lên xem sao !

3 đứa kia vội cản lại :

– Có gì đâu !

– Phải phải ! Chắc chuột thôi mà

– Ờ ờ ! Chuột đó !

Kim đã hơi nghi ngờ :

– Chuột gì mà rầm rầm trên đó ! Tụi mày giấu tao cái gì phải không ?

Đúng là không thể qua mắt Kim ! Nhưng 3 đứa này quyết tử thủ :

– Không ! Không có gì ?

– Thế để tao lên xem .

Nói rồi Kim chạy vọt lên lầu , kiểm tra từng phòng , đến “căn phòng ấy” thì Kim thấy lạ . Sao lại móc ổ khóa thế này ? Lúc này 3 đứa này cũng chạy lên tới nơi ! Kim hỏi tụi nó :

– Tụi mày khóa phòng này hả ?

– Làm gì có ! Tụi tao có biết đâu !

Rõ ràng là tụi này khóa chứ không ai ! Vì Kim không bao giờ khóa ngoài tất cả các phòng trong nhà cả ! Nghi ngờ tụi nó che giấu gì đó , Kim lấy chìa khóa ra toan mở cửa thì tụi nó cản lại :

– Có gì đâu mà mày phải vô đó !

– Phải phải không có gì đâu !

– Thôi xuống nấu ăn tiếp đi !

Mặc kệ tụi nó ! Kim mở cửa ra , 3 con kia thì ôm nhau hồi hộp , Kim bước vào phòng dò xét 1 hồi rồi đi ra nói với tụi nó :

– Đúng là không có gì thật ! Thôi tao xuống dưới nấu ăn tiếp đây !

Nói rồi Kim bỏ xuống dười nhà ! 3 đứa kia nhìn nhau khó hiểu , tụi nó cũng chạy vào phòng đó mà tìm , nhưng đúng là chẳng có ai cả !

Hắn đâu mất tiêu rồi ?

Cả 3 đứa cùng đi xuống dưới nhà với tâm trạng khó hiểu ! Hắn biến mất rồi ! Chính tay tụi nó đã nhốt hắn trong đó mà . Cả 3 đứa lại chụm lại khó hiểu :

– Thằng Hiếu đâu mất tiêu rồi ?

– Tao không biết

– Có khi nào ….

– Sao hả ?

– Nó bị ma bắt ?

3 đứa nó cùng hét toáng lên , Kim nghe đc chạy ra hỏi :

– Tụi mày bị gì vậy .

cả 3 lấp liếm

– Có gì đâu ? Tụi tao thấy …..

Chưa kịp nói hết câu thì tụi nó nghe tiếng bấm chuông . Con Blue nhanh nhẩu :

– Để tao ra mở cửa !

Con Blue vừa mở cửa ra , chưa gì nó đã hét toáng lên . 3 đứa còn lại thấy thế cũng chạy ra . Red với Black ra trước . Tụi nó cũng hét ầm ĩ , Kim nghe thế liền nhanh chân ra , Kim hỏi :

– Có chuyện gì mà tụi mày hét lên thế ?

– Nó … Nó … Nó ….

Kim bước ra thì cậu cũng khá là bất ngờ . Trước mặt cậu là hắn , sao tự nhiên hắn lại đến đây ? Mà người hắn đầy thương tích , mặt mày thì trầy trụa , cái áo khoác thì rách mất mấy miếng . Tuy thế nhưng mà hắn vẫn còn hung dữ lắm :

– Ba con ranh này chết với tao !

Ba đứa kia núp vội sau lưng Kim . Hắn nói :

– Tụi mày tưởng thằng Kim che đc cho tụi mày chắc !

Kim nhìn thấy hắn đã tàn tạ thế này còn hung hăng nên cậu thấy mắc cười . Nhưng mà máu thì chảy thế kia , không mau khử trùng thì nguy . Kim mới kéo tui kia vào nhà , rồi quay ra nói với hắn :

– Mày qua đây chi vậy ?

– Ờ … tao ….

– Thôi vào nhà đi đã rồi nói !

Sao tự nhiên nó hiền thế này ? Lẽ ra nó phải lựa thời cơ mình đang thất thế để đánh mình chứ ? Phải đề phòng thôi ! . Thấy hắn đi mà cứ thủ thế , Kim còn mắc cười hơn , cậu nói với hắn :

– Mày yên tâm , tao không hại người lúc lâm nguy đâu !

– Ai biết đc mày !

Kim chẳng nói gì mà đi thẳng vào nhà , hắn cũng thế . Vào tới phòng thì thấy ba đứa kia đang ngồi chụm lại 1 góc , hắn cũng muốn xử 3 đứa kia 1 trận nhưng do khi nãy lúc leo từ cửa sổ ra ngoài , hắn trượt chân xuống nên chân còn hơi đau ! Đi lại hơi khó khăn , xui hơn là còn bị dây kẽm cứa thêm mấy đường ! Kim mới nghiêm nghị hỏi :

– Trâm-Ngọc-Trang , tụi mày nói tao nghe có vụ gì thế ?

Cả 3 đứa nó chối leo lẻo :

– Tụi này có làm gì đâu ?

– Phải phải !

– Nó bị trời phạt đó !

Hắn cãi lại :

– Tụi mày còn chối à ? Tao cho tụi mày 1 trận bây giờ !

Cả 3 đứa kia thách :

– Mày làm nổi sao ? Người ngợm thế kia thì còn dọa đc ai ?

– Đủ để mần thịt tụi mày !

Kim mới quát :

– Tụi mày thôi đi ! Đừng tưởng tao không biết ! Thằng Hiếu tới đây định mượn đề Hóa sáng nay . Còn 3 đứa mày tưởng nó tới đánh tao nên lừa nó lên phòng kia rồi nhốt lại chứ gì ? Còn thằng Hiếu thì nhảy cửa sổ nên người ngợm mới ra thế đúng không ?

Hắn tròn xoe mắt nhìn Kim , còn 3 đứa kia trầm trồ :

– Đúng là lớp trưởng có khác !

– Khả năng phán đoán siêu hạng !

– Cứ như tận mắt chứng kiến hết vụ việc vậy !

Kim quay sang tụi nó với vẻ mặt sát khí :

– Thế là tụi mày thừa nhận rồi nha !

Ba đứa kia biết mình bị hớ nhưng vẫn nói cứng :

– Ai biết đc nó tới mượn đề !

– Ừ lỡ có mưu đồ gì mờ ám thì sao ?

– Phải phải !

Kim bó tay với tụi này , thôi thì thua tụi nó vậy :

– Thôi thôi ! Tao thua tụi mày ! Tao nấu cơm xong rồi đó ! Xuống mà ăn đi !

Ba đứa kia nghe tới ăn là sáng mắt :

– Vô ăn đi tụi mày !

Còn lại hắn và Kim , chẳng biết nói gì đây nữa ! Hắn cứ ngồi im đó – mà thật ra không muốn cũng không đc – vết thương ở chân hắn hình như đang rỉ máu – hắn đau lắm nhưng không thể tỏ ra đau đớn gì trước mặt Kim đc .

Kim bất ngờ tới kéo ống quần hắn lên ! “Hừ ! Đúng là thằng ngốc ! Bị ra thế này mà còn gan lì” . Cậu lấy cồn sát trùng cho hắn . Hắn chịu đau không đc nên la lên :

– Mày làm gì đó hả ?

– Chứ mày tính để thế à ? Nói cho mày biết không sát trùng nhanh là “đi đời” cái chân của mày á ! Ngồi im đi tao làm cho nhanh !

– Mày mà tốt thế à ?

– Đừng có mà hiểu lầm ! Mày ra nông nổi này cũng do đám bạn của tao ! Nên tao thay tụi nó giúp mày thôi !

– Hừ ! Tao biết mà ! Mày làm gì tốt thế !

Cái đồ ngốc này đúng là chỉ giỏi cừng miệng – Kim nghĩ trong đầu ! Nói thì nói thế thôi chứ làm sao mà cậu nỡ nhìn hắn thương tích thế này mà không làm gì ? Sát trùng xong vết thương ở chân cho hắn rồi Kim bắt đầu dán bông băng lên đó ! Làm xong cậu quay sang nói với hắn :

– Cởi áo ra đi !

Hắn quát :

– Không ! Không cởi ! Mày định làm gì hả ?

– Lưng mày chảy máu tới nổi thấm ra cả áo rồi mà còn lỳ ! Cởi ra đi ! Tao làm 1 lần luôn cho gọn !

– Điên ! Ai thèm chứ !

Nói với cái thằng ngu này không đc ! Thế là Kim bước tới dùng vũ lực mà cởi áo hắn ra . Thật là hết biết ! Khắp mình trầy thế này mà còn lì ! Chắc là lúc nhảy xuống bị dây kẽm cứa vào đây mà ! Kim lấy bông gòn lau máu cho hắn rồi bắt đầu sát trùng từng vết thương ! Vừa làm cậu vừa nói :

– Mày ngu thật ! Nhảy lầu làm gì ? Cứ ở trên đó la to lên là tao biết đc rồi !

– Mày mới là ngu ấy ! Lỡ mày hùa theo 3 con kia nhốt tao luôn thì sao ? Tao nhảy xuống cho an toàn ! Vô tay người ác như mày có nước mà chết !

Kim tức quá ấn mạnh bông gòn thấm còn vào vết thương trên lưng hắn ! Hăn la oai oái :

– Mày làm gì thế hả ?

– Cho chứa cái thói nói tao ngu ! Tao mà hùa với 3 đứa kia thì sao lại phải ngồi sát trùng cho mày hả ?

– Kệ mày ! Ai mượn mày làm chứ !

– Đáng ghét thật !

Kim tiếp tục ấn mạnh vào vết thương . “Ngốc ! Khùng ! Ngốc ! Chẳng lúc nào mà mày nghĩ tốt cho tao hết à” – Kim nghĩ thế ! Cậu tiếp tục nói :

– Không làm nữa ! Cho mày chết luôn !

Nói rồi cậu đi ra góc khác ngồi để hắn ngồi đó 1 mình ! Chẳng thèm nhìn mặt hắn nữa ! Cái đồ thấy ghét ! Đang tức tối thì có tiếng nói :

– Lớp trưởng giận rồi !

– Bị chửi ngu ai mà chẳng giận !

– Ai bỉu đi giúp thằng đó làm chi !

Kim quát lại :

– Tụi mày vô đó ăn tiếp đi ! Nhiều chuyện tao dẹp không cho ăn nữa bây giờ !

3 đứa kia lại nháo nhào :

– Thôi vô ăn tiếp tụi mày ơi !

– Ừ ! Kệ nó đi ! Ai bảo mình nói mà nó không nghe !

– Ừ ừ ! Vô ăn tiếp đi !

Rồi tụi nó vô trong kia tiếp tục ngồi đánh chén . Kim giận lắm , hắn chẳng hiểu gì cả ! Vừa định bỏ lên lầu thì ngước lên thấy hắn đứng trước mặt . Hắn chìa ra 1 cái hộp :

– Cầm đi !

Kim cầm lấy , nhìn 1 hồi rồi hỏi hắn :

– Chocolate à ?

– Ừ ! Thằng Huy tặng đấy ! Không thích à ?

– Sao mày biết tao không thích ?

– Ừ thì …

Cả hắn và Kim cùng im lặng và nhìn hộp chocolate … Cả 2 cùng buồn và luyến tiếc . Trước đây có lúc hắn cho Kim nhiều chocolate lắm – cứ thấy chocolate là hắn nhớ tới ngày trước . Kim thì cũng buồn lắm ! Cũng cái ngày nhiều chocolate thế này … cậu gần như mất hắn ! Và nhìn chocolate thì cậu cũng như hắn ! Hắn mới nói với Kim :

– Không thích thì bỏ đi !

– Sao mà bỏ đc ! Quà của Huy thì tao phải ăn cho hết chứ !

– Tùy mày !

Thuộc truyện: Cậu chủ và gã lưu manh

Viết một bình luận