Ngoan Bé yêu đừng chạy – Chương 15 – 16 – Đảo hoang

Truyện gay: Ngoan Bé yêu đừng chạy – Chương 15 – Đảo hoang

Chiếc hạm đang dần tiến vào vòng xoáy tử thần

Vòng nước xoáy như một con rồng lớn nó sẽ nuốt chửng lấy những ai quấy phá giấc ngủ say của nó

Chiến hạm dần bị xoáy nước nuốt chửng nó quay với vận tốc nhanh đến chóng mặt

Mọi người trên chiến hạm vất vã lắm mới mới bám trụ lại không để mình văng ra ngoài

Những cơn sóng liên tiếp ập vào hai bên của chiến hạm nước biển tràn vào,chẳng mấy chóc cả khoang cjìm trong biển nước

Đồ vật theo quán tính bay tán loạn

A…. Tay nó bị một vật nhọn hoắt đâm vào khi cố gắng ôm lấy hắn để không bị ngã

Mọi người nghe tiếng la nhưng giờ phút sinh tử này không ai còn đủ lí trí để quan tâm chuyện khác

Chiến hạm bị hút sâu xuống đấy

Tắt tất cả hệ thống còn lại,tăng tốc độ! Hắn lạnh giọng ra lệnh sau đó gạt lấy cần điều khiển

Nó vì mất máu quá nhiều mà ngất đi trong lòng hắn,chiến hạm tăng tốc leo lên một lực rất mạnh phát ra khiến nó rơi khỏi vòng tay hắn vang ra ngoài chiến hạm

KHÔNG….! Hắn điên cuồng hét lên dùng tốc độ thật nhanh để kéo tay nó nhưng con người làm sao thắng nổi tự nhiên ác liệt,sau đó ngay cả hắn cũng bị rơi xuống biển,nhưng hai bàn tay vẫn đang chặc lấy nhau

_Bé yêu,em chết anh sẽ chôn cùng em cho có bạn!

Những cơn sóng dữ dội liên tục thi nhau vỗ mạnh đẩy hắn và nó ngày càng xa chiến hạm

Khi chiến hạm thoát khỏi vòng xoáy thân tàu bị hư hại nặng nhưng lại nhanh chóng có tiếp ứng

Ngay sau khi thoát hiểm mọi người nhanh chóng triển khai đi tìm tung tích của nó và hắn nhưng đều không gặp

Thời gian trôi quá cũng đã hơn 10 ngày rồi nhưng một tin tức nhỏ cũng không có

Trong khi đó…..

Tại một hoang đảo…..

Những cơn sóng liên tục vỗ mạnh vào bờ,lần này những cơn sóng còn mang theo tặng phẩm,một đôi nam nam tay vẫn nắm chặc nhau bị những cơn sóng dữ đánh lạc tới đây,nhưng hai người họ vẫn hôn mê bất tỉnh

Cảm giác được vị mặn của biển trong huyết quản,hắn từ từ tỉnh lại,liền thấy nó vẫn còn bất tỉnh

Lê thân mệt mỏi đến ôm nó vào lòng nhanh chóng quan sát xung quanh rồi nhẹ nhàng mang nó đi sâu vào rừng phía trươc

Hắn mang nó đi sâu vào rừng,bất ngờ nằm sâu bên trong lhu rừng là một căn biệt thự tráng lệ

Kì lạ ở nơi như thế này cũng có nhà sao,mà còn là biệt thự rộng lớn nữa chứ! Hắn nghi ngờ lên tiếng nhưng nhìn nó vẫn còn hên mê trong lòng nên hắn quyết định đi vào,bước qua cánh cổng rộng lớn là một căn biệt thự rộng lớn

Có ai không?Có ai ở đây không? Không có si ở đây bằng chứng là không ai trả lời hắn

Nhưng kì lạ không có ai ở nhưng căn biệt thự rộng lớn này không hề có một hạt bụi

Đặt nó nằm xuống sofa hắn đi loanh quanh quan sát,không có gì để ăn hắn đành để nó nằm trên sofa một mình đi ra ngoài kiếm thức ăn

Hắn đi ra khỏi cổng rẽ về phía tay phải ngay lặp tức bên phía tay trái liền có một người đàn ông xuất hiện

A sao lại có một cậu bé dễ thương nằm trong nhà mình nhỉ?

Xem nào hôn mê rồi,ôi tiết quá!

Để coi,con người thường làm thế này để giúp người hôn mê tỉnh dậy….!

Người đàn ông ấn vào huyệt nhân trung của nó,cảm giác đau khiến nó tỉnh lại

Ưm….

A…tỉnh rồi….cậu bé dễ thương tỉnh rồi! Người đàn ông phấn khỏi nói

Mở mắt ra nó thấy trước mắt là một ngừli đàn ông rất trẻ đẹp đến ma mị

Cậu bé dễ thương đang suy nghĩ gì vậy?

A….

Các người đang làm gì đó! Hắn đi hái một ít quả dại ăn được đem về liền thấy nó định hôn một người đàn ông xa lạ

Hạo,…ông….ông ta….ông ta….! Nó sợ hãi nói không nên lời

A thì ra bé dễ thương có chồng mất rồi! Nghe ngừli đàn ông nói vậy nó không khỏi đỏ mặt

Anh là ai?

Đây là nhà tôi,là tên Thần tôi là một ma cà rồng ăn chay nên bị họ tộc giam giữ ở đây,rất lâu về trước đến bây giờ ma ca rồng bị diệt nên tôi cũng không thể ra ngoài!

Ma…ma cà rồng….! Nó sợ hãi chỉ vào Thần lắp bắp lên tiếng

Có gì ăn không,bé yêu đói rồi! Hắn lạnh giọng lên tiếng hỏi

A thì ra cậu bé dễ thương tên là bé yêu!

Bé yêu,tôi đi lấy đồ ăn cho cậu! Nói xong Thần liền nhận được cái liếc xéo của hắn

Thần chạy vào trong mở nấp hầm dữ trữ lấy một ít trái cây cho hắn và nó ăn

Sao lúc nãy tôi tìm không có!

Anh mà tìm có tôi chết đói từ lâu rồi! Đám khỉ ở đây cứ lâu lâu ghé thăm tôi một lần,tôi không đem đồ ăn giấu đi sẽ bị chúng ăn sạch,tôi đâu có dại!

…….

Đã hơn một tháng trôi qua mà mọi người vẫn không tìm thấy hắn bọn người Tư Nhất không biết nghe từ đâu hắn đã mất tích Ưng như rắn mất đầu,Tư Nhất nhiều lần cho người tấn công vào những sòng bài khu chế tạo vũ khí của Ưng,khiến Ưng tổn thất không ít

…..

Hạo,em thích cuộc sống như vậy,ước gì có thể sống như thế này mãi mãi!

Tôi không cho phép,hừ các người hứa dẫn tôi ra ngoài mà dám đòi ở đây mãi mãi hả,tôi không cho phép! Thần giận dỗi lên tiếng

Thần,anh bị bệnh sao?Em chỉ nói là ước gì thôi mà….! Nó cười cười chọc lại Thần

Bé yêu,đừng dong dài với cậu ta! Nói xong liền bế nó đi vào biệt thự

Yaaah,hai người thực quá đáng….!

End chương 15!

—————

Truyện gay: Ngoan Bé yêu đừng chạy – Chương 16 – Tạm biệt Bình yên

Cuộc sống bình yên trôi qua chưa lâu thì đã phải xếp vào quá khứ khi bọn người của Duật đã tìm đến

Hạo,anh coi hình như ở phía xa có một chiến hạm đang tới! Nó níu hắn chỉ về phía xa khi nhìn thấy ở đằng xa một chiến hạm rất quen mắt

Họ tìm tới rồi! Hắn lẩm bẩm nhìn theo hướng nó chỉ

Hả,gì ai tìm tới,đâu…đâu ai đâu! Thần đột nhiên từ đâu chen ngang

Cả nó và hắn đều rơi vào trong suy tư của mình

Nó đi vào biệt thự phía sau là Thần đang không ngừng càm ràm

Còn hắn nhìn về phía chiến hạm đang tới không khỏi thở dài rồi sau đó cũng quay lưng đi vào biệt thự tự tay đóng cánh cổng lại

……

A…thấy rồi….cuối cùng nhìn thấy chủ nhân rồi! Duật nhìn vào ống nhòm vui vẻ hét lên

Đâu…đâu có thấy thằng Phong không,nó đâu rồi có thấy không? Hoàng đỡ cái bụng bầu lăng xăn giật lấy ống nhòm nhìn về phía hòn đảo kia

A nó kìa….thằng chết dầm đó kìa! Hoàng vui sướng hét lên mọi người cũng hùa theo ai biểu ” ông bầu là lớn nhất làm gì?”

Mọi người vui mừng vì cuối cùng cũng đã tìm thấy nó và hắn

……

Chiến hạm nhanh chóng cặp vào đảo nhỏ

Mọi người nhanh chóng đi vào khu rừng sâu

Đi đến một lúc liền nhìn thấy một cánh cổng lớn đang đóng chặc

Có ai không ?Có ai ở đăy không? Nghiêm gọi lớn

Thần ấm ức ra mở cửa khi oản tù tì thua nó

Gì,tìm ai? Thần hậm hực lên tiếng

Xin hỏi có,Chủ nhân cùng Phong chủ nhân ở đây không ạ? Duật nhìn Thần gắp gáp hỏi

Không thấy sao còn hỏi,khùng!Hừ,muốn vào không,hay đứng đó cho khỉ nó bắt chí cho! Thần bực dọc nói

_Các người định thất hứa zới tui hả,không có cửa đâu hehehehe,tự do ơi ta sắp có được mi rồi!

Khoái trá với ý nghĩ trong lòng mà Thần không hề thấy mọi người đang sững sốt với hành động lạ thường của bản thân mình

Vào….vào chứ….! Duật lên tiếng nói

Cánh cổng lớn mở ra mọi người nhanh chóng đi vào,đi theo phía sau Thần Hoàng cứ ngó nghiêng ngó ngã ngó tới ngó lui thiếu điều muốn nhìn được ổ kiến ở đâu luôn

Xin hỏi gần đây anh có cứu được ai không? Nghiêm đột ngột lên tiếng

Có,tôi đã cứu một đôi vợ chồng trẻ họ thấy các người nên trốn mất rồi! Thần bày ra một mặt thành thật trả lời

Trốn,tại sao lại trốn!Họ gọi nhau bằng gì?

Người vợ gọi chồng bằng Hạo”,người chồng gọi vợ bằng ” bé yêu”!” Thần bình thản trả lời khuôn mặt lại hiện lên mặt con hồ ly

……

Sau cánh cửa…..

Haiz….cái tên chết tiệt!Đáng ghét,xem kìa cái mặt gian sảo chưa kìa!Hừ! Nó đứng ngoài quan sát nghe thấy Thần nói chuyện liền giận dỗi giậm giậm chân

Thôi,mặc kệ cậu ta,trước sau gì cũng phải về mà thôi!Nào bé yêu của anh vào thôi! Nói xong hắn bế thốc nó lên đi vào phần

Chủ nhân! Dương Hoàng thấy hắn đã kích động lên tiếng

Chủ nhân Phong chủ nhân hai người không có sao chứ?

Không có gì đâu,mọi người đừng lo! Nó ở trong lòng hắn cười trả lời

Chủ nhân,không biết Tư Nhất nghe ở đâu tin tức chủ nhân mất tích,hắn ta luôn mang người phhá hoại nhiều sòng bài và xưởng sản xuất vũ khí của ta khiến Ưng thiệt hại không nhỏ! Diệp Minh nhanh chóng báo cáo tình hình

Ê thằng quỷ,có ngứa tay không mậy,tao ngứa quá nèk! Hoàng thò tay đập vào vai nó

Hì hì cũng có chút chút! Nó mỉm cười gian xảo

Vậy tốt,đợi khi đến nhà mày nhớ dẫn tao đi tới mấy sòng bài của thằng cha gì đó chơi nha! Hoàng nháy mắt nói với nó

Hahaha,được đó….hai người mau trừ gian diệt ác cho Ưng đi! Vũ phá lên cừli nói,khi nhìn thấy nụ cười gian xảo của nó Vũ đã biết sắp có người gặp xui xẻo rồi

Không được đi! Hắn lạnh giọng lên tiếng

Sao vậy Hạo! Nó ở trong lòng ngước nhìn lên chỉ thấy chiếc cằm cương nghị của hắn

Chỗ đó không phải nơi dành cho trẻ con!

Trẻ con ák,anh có lầm không vậy,hừ không cho đi thì thôi,chứ đừng nói người ta là trẻ con chứ,hừ! Nó hờn dỗi kháng nghị

Hạo,cậu đừng quá khinh thường tiểu hồ ly trong lòng cậu! Vũ cười cười nói

Ủa sao anh Vũ biết,Tiểu Phong có biệt danh là hồ ly hay vậy,em với mọi người hay gọi nó là Phong hồ ly đó! Hoàng ngây thơ nói

Thằng chết bằm ai mượn mày nói chi vậy! Nó với tay đập vai Hoàng rồi xấu hổ chôn mặt vào ngực hắn

Nè,mấy người có ai để ý đến tui chút không tui là chủ nhà đó! Thần ấm ức lên tiếng khiến mọi người phá lên cười

……

Rất nhanh sau đó mọi người xuất phát trở về nhà

Thần đi thôi,anh còn làm gì vậy!

A tôi đem mấy thử hoa quả ra ngoài cho lũ khỉ,dù sao đi rồi để trong hầm chỉ có thối rửa mà thôi!

Xong,đi thôi!

Thần theo mọi người lên chiến hạm quay về đất liền,ở đây ngoài hắn và nó ra sẽ không ai biết anh ta là một con ma cà rồng

……

Nó đứng lặng nhìn về phía đảo xa giờ chỉ còn là một đóm nhỏ

TẠM BIỆT,LŨ KHỈ BỌN BÂY KHỎE NHA!

Và…

TẠM BIỆT!BÌNH YÊN…..!

Nó hét lớn khi nhìn về phía đảo xa,nơi mà nó cùng hắn đã có những ngày thật bình yên không giết chóc không tranh đoạt,những ngày tháng đó tuy ngắn ngũi nhưng sẽ là mổt kỉ niệm đẹp trong lòng của nó sau này và mãi mãi về sau

End chương 16!

—————

Thuộc truyện: Ngoan bé yêu đừng chạy – by Hồ Điệp

Viết một bình luận