Ngoan bé yêu đừng chạy – by Hồ Điệp

Truyện gay: Ngoan Bé yêu đừng chạy. Tác giả: Hồ Điệp (Sakura Hồ Điệp).Các bạn lưu ý Ngoan, bé yêu đừng chạy! truyện có nội dung không gì là không thể, ai không chấp nhận được xin nhẹ nhàng back nha !Cảm ơn – Trích từ Lời tác giả.

Truyện gay: Ngoan bé yêu đừng chạy – Chap 1

Tác giả: Hồ Điệp (Sakurahồđịêp)

NÓ: là học sinh cuối cấp đang ôn thi đại học,ngôi trường nó hướng tới là đại học luật.Nó có đôi môi hồng nhỏ xinh ,má bầu bĩnh, đôi mắt to tròn,mái tóc bạch kim, cao chỉ được 1m67 nhỏ nhắn so với các bạn đồng trang lứa khác.Là trẻ mồ côi được,cô nhi viện nhận nuôi, và tự đi làm thêm nuôi thân cùng học hành.

HẮN:là chủ tịch một tập đoàn lớn,lạnh lùng, ít nói chỉ cần liếc một cái có thể khiến những người xung quanh phải lạnh lưng,là một ông trùm của thế giới ngầm nổi tiếng tàn độc,đằng sau đó là một quá khứ đầy đau khổ khiến hắn mãi mãi không hề muốn tiếp xúc với đàn bà và cũng trở nên căm ghét họ.

Nó và hắn sẽ chỉ là hai đường thẳng song song và sẽ chẳng bao giờ gặp nhau nếu như không có ngày đó….

Hắn khi đó chỉ mới 20, vì sự truy sát của kẻ thù mà thân mang trọng thương ngã xuống một con hẻm tối tăm,con hẻm mà nó rất hay đi qua để về nhà trọ tồi tàn của mìn

Này,anh ơi,anh sao vậy? Nó lúc này chỉ là cậu nhóc 16 tuổi ngây thơ cùng đơn thuần

Cố mở mắt để nhìn người gọi mình nhưng khi vừa nhìn thấy khuôn mặt đó lại vì mất máu quá nhiều mà ngất đi

Cậu mang hắn về nhà chữa trị bảy ngày là tròn bảy ngày hắn hôn mê không có dấu hiệu tỉnh lại đến ngày thứ tám khi nó đi học về phát hiện hắn không thấy đâu trên chiếc giừơng đơn chỉ có một sợi dây chuyền mặt đại bàng tung cánh cùng mảnh giấy nhỏ chỉ có ba chữ vỏn vẻn : GIỮ LẤY NÓ

Truyện gay: Ngoan Bé yêu đừng chạy. Tác giả: Hồ Điệp (Sakura Hồ Điệp).
Ảnh chỉ mang tính minh họa. Truyện gay: Ngoan Bé yêu đừng chạy. Tác giả: Hồ Điệp (Sakura Hồ Điệp).

Sau đó nó cũng đi tìm hắn nhưng vô dụng, nó trở lại cuộc sống trước đây không có hắn

Truyện gay có hình – Ngoan, bé yêu đừng chạy! Chap 1 – Gặp lại

Tiệm thức ăn nhanh…

Bên trong tiệm thức ăn nhanh ngày nào cũng đông khách một phần vì thức ăn ngon tiện lợi phần tất yếu là đến để ngắm cậu phục vụ nhỏ nhắn dễ thương là nó

Tiểu Phong,mang phần ăn số 1 ra bàn 3 đi! Nghe kêu đến tên mình nó vội vàng từ trong đi ra nhanh chóng mang phần ăn để trên bàn số 3

Anh Lạc Phong mang cho tụi em hai phân ăn số 3! Hai cô gái ngồi ở bàn sát gốc kêu lên

Vâng,sẽ có ngay xin quý khách đợi chút! Cậu nhỏ giọng đáp

Đến giữa trưa khách càng ngày càng đông phần lớn là họv sinh cùng nhân viên văn phòng

Nào,cậu vào ăn thử thức ăn của tiệm này đi,đảm bảo ngon như nhà hàng cao cấp cậu thường ăn! Để mặt thằng bạn thân từ Mỹ mới về kéo vào một cái quán nhỏ gần cty

Lắm lời! Hắn lạnh giọng lên tiếng

Hắn cùng thằng bạn ngồi xuống cái bàn gần cửa sổ sát đất, nhìn xung quanh hắn thấy đa số đều là nhân viên của cty mình,nhân viên thấy hắn cũng rất kinh ngạc

Hạo,cậu xem chúng ta nên ăn gì? Vũ _ tên của bạn thân hắn_ cầm thửc đơn lên xem ngước nhìn hắn hỏi

Phần số 2 Hắn đáp

Phục vụ cho hai phần cơm số 2! Vũ giơ tay nói

Lát sau nó mang hai phần cơm đến bàn của hắn và Vũ

Chúc quý khách ngon miệng! Như thường lệ sau khi để thức ăn lên bàn nó cúi nhẹ đầu xuống nói và sợi dây chuyền mà người nó từng cứu để lại liền theo đà rơi ra ngoài cổ áo

Trong mắt hắn bất ngờ có tia kinh ngạc, nhìn theo bóng lưng cậu những hình ảnh của hai năm trước chợt ùa về tuy là đoạn kỉ niệm rất ngắn nhưng hắn luôôn khắc sâu trong lòng

Sau khi kết thúc ca làm thêm ở tiệm thức ăn nhanh nó nhanh chóng về nhà tranh thủ nghỉ ngơi, đến tối nó lại đạp xe đến quán bar MidNight một quán bar rất nổi tiếng để làm phục vụ

Đến nơi cậu nhanh chóng thay đồng phục sau đó đến phòng quản lý báo danh,rồi nhanh chóng bắt tay vào làm việc

Làm việc ở bar tuy rất phức tạp và gẳp đủ loài người muôn hình muôn vạn tình huống nhưng ngược lại lương cho những người làm thêm như nó lại rất cao đủ để nó trang trãi cuộc sống hằng ngày của mình cùng đóng học phí

Tiểu Phong,mang chai rượu này vào phòng Vip số 2 đi nhóc! Quản lí đặt vào tay nó một khay rượu cùng trái cây bảo nó mang đi

Dạ! Nó rất nhanh tiếp nhận khay và mang đi lên khu vực trên lầu khu vực được sử dụng làm phòng Vip của quán

Mở cửa bước vào nó liền cảm nhận một ánh nhìn lạnh lẽo đang hướng tới mình

Cậu kia.mau chào ông chủ đi! Tên cận vệ đứng cạnh hắn lên tiếng nhắn nhở

Dạ,chào ông chủ! Nó cúi đầu nhỏ giọng lên tiếng

Qua đấy! Hắn lạnh giọng lên tiếng

Nó sợ hãi bước từng chút một đến gần hắn

Một tay kéo nó ngồi lên đùi mình tay còn lại vòng ôm lấy thân hình bé nhỏ của nó

Ui…. Nó dãy dụa muốn chạy trốn khỏi hắn

Ngoan,bé yêu đừng chạy! Hắn nhẹ vuốt bờ môi của nó nhẹ giọng lên tiếng

Anh…ưm..ưm…! Đang kinh ngạc muốn nói nhưng liền bị hắn nuốt mất bằng một nụ hôn, hơi thở nó ngày càng dồn dập vì thiếu khí, hai má đỏ lên

Ngoan,dùng mũi thở!

Nó nghe lời dùng mũi thở nhân lúc nó không chú ý hắn liền đưa lưỡi vào trong cảm nhận hương vị ngọt ngào trong miệng nó

Chủ nhân, người tới rồi! Diệp Minh thuộc hạ thân tính của hắn vào báo liền thấy cảnh hắn hôn nó rất kinh ngạc song cũng rất nhanh giấu đi

Cho vào! Dứt khỏi nụ hôn hài lòng nhìn nó ở trong ngực mình thở hổn hển hắn lạnh lùng lên tiếng

Ngoan ngoãn ngồi im nếu không đừng trách,có biết chưa? Nhìn thấy nó có động muốn thoát khỏi vòng tay mình hắn liền không khách khí lạnh giọng đe dọa

Huhuhu…xin anh thả tôi đi đi,tôi còn phải làm việc nữa….ô ô ô ô…! Nó oa oa khóc trong lòng hắn

Bỏ mặc sự phản kháng cuối cùng của nó hắn vẫn điềm nhiên cùng đối tác bàn việc làm ăn

Khóc mệt mỏi nó liền không kiên nể ôm lấy hắn như gối ôm hình nhân mà yên lặng chìm vào giấc ngủ

Truyện gay Ngoan Bé yêu đừng chạy! – Chương 2

Ánh nắng từ cửa sổ nhỏ rọi vào phòng trên chiếc giừơng đơn nhỏ một thân hình nhỏ nhắn đang chìm trong giấc ngủ sâu có dấu hiệu tỉnh giấc

Như thường lệ đồng hồ sinh học của nó sẽ thức vào 6h sáng, nó chậm chậm mở mắt và bất ngờ trong đầu nó xuất hiện một bụng nghi vấn

Sao mình về được đây?

Ai đưa mình về,đừng nói là thằng cha dở hơi đó nha!

Không không thể nào,đừng suy nghĩ nữa Phong ơi,mày sẽ vỡ đầu mất!

Sau một hồi tự độc thoại một mình nó bước vào nhà tắm thì….

Aaaaa….sao mình lại mặt đồ ngủ được vậy,ai thay đồ cho mình,chẳng lẻ là…..ô ô ô ô…! Một phát hiện kinh hoàng tự nhiên bộ đồ đồng phục tối qua lại biến thành bộ đồ ngủ gấu Panda yêu thích của nó

Huhuhu….nụ hôn đầu của tôi….đời trai của tôi….ô ô ô thằng cha mắt dịch mắt toi….huhuhu…! Miệng nó dính đầy kem đánh răng oa oa khóc lớn

Một buổi sáng kinh hoàng đã qua và giờ nó đang cố lê lếch đến trường

Ê,Phong hôm qua đưa rượu vào phòng Vip số 2 làm gì mà cả buổi không thấy ra, cũng may là tôi lên coi thử sau khi mấy ông khách về hết thì thấy ông nằm ngủ ì trên sofa thấy tội tội nên tôi đưa ông về rồi thay bộ đồ ngủ ông thích cho ông luôn đó,thấy tôôi tốt không,không cần cảm ơn đâu! Vừa vào tới cổng trường liền bị thằng bạn thân tên Hoàng chặn đường tào lao một hơi

Sau khi nó nghe xong bộ não bị đình trệ sáng nay bỗng hoạt động mãnh liệt liền không nói hai lời đạp cho thằng bạn thân một cú choáng vang

Cái thằng trời đánh thì ra là mày, mày đứng lại đó cho ông! Nó vừa đánh vừa chửi vừa đuổi theo thằng bạn xấu số

Huhuhu ông tha cho tui đi mà Phong lần sau không dám lột đồ ông nữa đâu! Hoàng vừa chạy vừa van xin nó

Còn có lần sau hả,mày đứng lại coi…! Nó tức nổ đom đóm dí theo bằng được thằng bạn

Trong trường lại một lần nữa được thưởng thức một màn rượt đuổi ngoạn mục của cả hai

Tòa thành Bạch Bảo….

Chủ nhân,điều tra được rồi,đúng là người đó!

Được rồi,lui đi!

Dạ! Diệp Minh nhanh chóng rời đi trả lại một không gian im lặng đến ghê người

Hắn chìm dần vào quá khứ của hai năm trước….

Tan học nó lại chạy đến tiệm thức ăn nhanh làm thêm

Tiểu Phong đến rồi sao?Mau thay đồ đi nhóc! Anh chủ tiệm nhìn nó cười nói

Anh chủ tiệm là người hiền lành tốt bụng rất được lòng người, anh có một người vợ rất đẹp lại rất đảm đang nấu ăn rất ngon, tiệm thức ăn nhanh này là do vợ anh làm đầu bếp

Tiểu Phong đã đến rồi sao? Một thanh niên trẻ đẹp từ trong bếp đi ra nhìn cậu cười_đó là vợ của anh chủ tiệm họ vốn dĩ là bạn thân của nhau sau lại vì ở lâu sinh tình,họ cưới nhau cũng đã hai năm rồi cuộc sống rất vui vẻ

Dạ,hai người đúng là trời sinh một đôi nha!Cả hai đều hỏi em cùng một câu hỏi! Nó lém lĩnh trêu đùa họ

Thằng bé này… Minh_vợ anh chủ tiệm_đỏ mặt thẹn thùng lên tiếng

Đỏ mặt rồi nha! Nó vui vẻ nhìn sự thẹn thùng của mình

Thôi,đừng chọc vợ anh nữa nhóc,mau thay đồ đi sắp đến giờ mở cửa rồi đó! Tuấn_anh chủ tiệm_nhanh chóng giải vây cho vợ mình

Hừ,biết rồi! Nó chu môi giả vờ giận dỗi đi vào trong thay đồ

Tiệm vừa mở cửa lặp tức có vài chiếc xe hơi màu đen đậu ngay trước cửa ra vào làm nó giật mình

Chiếc xe ở giữa được tài xế mở cửa ra,một người đàn ông mặc vest đen xuất hiện trước mặt nó…nó ngước lên nhìn

Ông…là….là ông! Nó lắp bắp nói tay chỉ vào hắn

Lên xe! Hắn nhìn nó lạnh giọng ra lệnh

Ông…ông muôny gì? Nó sợ hãi lùi bước vợ chồng chủ tiệm thấy vậy chạy ra đỡ nó

Tiểu Phong xảy ra chuyện gì vậy? Tuấn nhìn thấy nó sợ hãi vội vàng hỏi

Họ…họ….ô ô ô tự nhiên muốn bắt em….ô ô ô! Nó sợ hãi khóc lên

Các người là ai sao đòi bắt em tôi! Tuấn để Minh an ủi cậu còn mình nhìn đám người trước mặt hỏi

Lặp tức lên xe! Hắn mất kiên nhẫn lên tiếng

Huhuhu tôi không đi,không đi đâu….Huhuhu….! Nó sợ hãi lắc đầu né tránh ánh mắt của hắn nhìn mình

Hừ,không đến phiên cậu quyết định! Nói xong mặc kệ tất cả liền mạnh bạo kéo nó vào trong xe, xe nhanh chóng rời đi để lại Tuấn và Minh ngơ ngác nhìn theo

Trrong xe nó liên tục khóc nháo, tay liên tục đánh vào người hắn khiến những người còn lại trong xe đều sợ hãi đến nín thở

Xe chạy thẳng vào tòa thành Bạch Bảo không nói lời nào liền vác nó lên vai đi một mạch lên phòng mình, trên đường đi nó sợ hãi khóc ngất làm khuôn mặt hăncàng ngày càng âm trầm đem thành một đoàn

Cạch….

Mạnh bạo đá vang cửa phòng ném mạnh nó lên giừơng

Im lặng ngủ đi,nếu không đừng trách tôi!Hừ Nói xong liền rời khỏi phòng để lại mình nó đang ngốc lăng trên chiếc giừơng ngủ kingsize màu đen,nó tò mò nhìn khắp căn phòng bên trong màu ngoại trừ đèn ra thì cái gì cũng là màu đen cả rèm cửa sổ cũng màu đen khiến nó có cảm giác sờ sợ

Khóc nháo một hồi nó liền mệt mỏi nặng nề chìm vào giấc ngủ.

——————

Danh sách các chương:

9 bình luận về “Ngoan bé yêu đừng chạy – by Hồ Điệp”

Viết một bình luận