Dòng ký ức thời gian – Chap 27: Đối mặt

Truyện gay: Dòng ký ức thời gian – Chap 27: Đối mặt

Các bạn đọc và cho ý kiến nhé

Trung tỏ tình quá bất ngờ nên chỉ nghe, định thần lạ,i cậu hỏi Trung

” anh thích em chỗ nào” – ” anh không biết nữa chắc vì em ngây ngô và dễ thương chăng”

chỉ gặp vài lần sao thích em được? – ” thích nhau cần gì tính lần gặp mặt”

….

Tất cả câu hỏi của cậu đều được trả lời thêm nụ cười. Và câu trả lời của cậu là ” em chỉ gặp anh vài lần chưa biết gì về anh nên cần thời gian để suy nghĩ “. Trung có vẽ hiểu cậu nên chỉ gật đầu nói ” vậy chúng ta hẹn hò nha”

Sau lần gặp gỡ, Trung hay rủ cậu hẹn hò đều bị từ chối, Trung còn đề nghị chở cậu đi học hay đi làm vào lúc nào cậu cần cũng chối từ. Chỉ có 1 đều không từ chối là nói qua điện thoại và tin nhắn.

Phong ngộ ra Trung hành động rất giống một người mà cậu từng yêu sâu sắc ‘ thầy Tân’ có phần còn tuyệt vời hơn. Có thể cậu sẽ siêu lòng nếu gặp Trung sớm nhưng giờ trong tâm trí và tim cậu chứa 1 hình ảnh người khác dù trốn tránh nhưng hình ảnh càng lớn và in đậm.

– alo, anh Phong, qua bên em đi, em đang buồn quá đi. Lan gọi cho cậu với giọng làm nũng.

– à ờ, mà có anh Lâm ở nhà không ?

– không, giờ này ảnh đi làm rồi, sao anh hỏi dậy anh có việc gì với anh em hay sao.

– à không, anh qua bây giờ.

Hôm nay, Phong được nghỉ tiết chiều vì thầy bận. Cậu qua chơi cùng cô nàng, chỉ là hôm nay chơi quá nhiều do bù những ngày biệt tăm.

Phong không để ý Lâm đã về sớm, cậu vội vã nói với Lan, chào Lâm về.

– khoan đã, Phong. Lâm gọi cậu. Ở lại 1 chút, bộ cậu làm việc xấu hay sao mà gặp tôi là tránh thế.

Cậu rối không nghỉ ra lý do từ chối nên ở lại.

– đâu có. Cậu lấm liếm trả lời.

đào nhỏ, cậu nói cách nấu món trứng chưng nấm tai bèo với canh chua bạc hà chả cá đi. Cậu nấu thật ngon, tôi thử nấu cho em tôi ăn nhưng không được Lâm mặc cái tạp dề hình con gấu nói với cậu cười rất tươi.

Phong bị hình ảnh Lâm tạp dề cùng nụ cười quyến rũ cuốn hút, mỗi lần Lâm cười hay khen cậu trong lòng rất vui.

– a ha, anh hai cười duyên ghê. Lan chọc Lâm.

– con bé này, bộ anh cô không được cười à. Lâm vội tắt nụ cười.

– chỉ là hiếm thấy thôi.

******

– chỉ lấy tròng đỏ trộn khuấy với thịt bằm cùng nấm …..rồi hấp trong nồi. Trong lúc này cậu cười vui hạnh phúc, quên mất nổi lo.

Nấu xong bày trên bàn, ” wow, ngon quá” người duy nhất không động vào bếp khen nức nở. Cả 3 cùng ăn bữa tối trong niềm vui, phần lớn là cậu ngắm khuôn mặt của Lâm. Bỗng

– mình ăn như một gia đình hạnh phúc ha. Lan vô tư nói ra.

hạnh phúc ư Phong sực nhớ ra vội vả chào hai anh em Lâm ra về trước sự bất ngờ và khó hiểu.

*********

Trong đầu Phong chứa những dòng suy nghĩ ngổn ngang, tình yêu càng lớn dù có gặp hay không gặp Lâm. ‘ có nên tỏ tình thú nhận như Rungxanhlon khuyên để nhận kết quả được hay không từ Lâm để giải thoát mọi ưu phiền có thể Lâm cắt mọi quan hệ với cậu. Hay vẫn giữ mối quan hệ giữ dồn tất cả tình cảm trong người xem tiếp diễn mà không làm gì. Hay rời khỏi đây tự động cắt mọi quan hệ, liên lạc để tự động sẽ quên đi tất cả không có sự tổn thương nào tái diễn. Hay….

Sự đấu tranh bên trong của cậu lan ra làm ảnh hưởng sức khỏe nhiều người quan tâm cậu lo lắng.

Đầu tiên là Toàn và Minh, họ quan tâm đến sự ốm yếu của cậu. Thứ hai là Trung, anh cảm nhận cậu rất buồn nên dẫn đi chơi cho khuây khỏa và đi ăn lấy sức. Đông bạn cậu cũng lo vì cậu lơ đãng việc học nên khuyên tạm nghỉ học rồi các anh lớn đồng nghiệp nữa….

——————–

Thuộc truyện: Dòng ký ức thời gian

Viết một bình luận