Dòng ký ức thời gian – Chap 9: Giới hạn của thiên đường

Truyện gay: Dòng ký ức thời gian – Chap 9: Giới hạn của thiên đường

Các bạn đọc và cho ý kiến nhé

Sau vụ gây rối của hồ ly tỉ ngoài sự nói tốn gãy lưỡi phí nước bọt giải thích để thầy hết ghen, có sự kiện – một món quà đúng hơn. Khi đang thức ăn mang cho cá bột ăn thì chú năm cùng anh tư xóm trên tới xin gặp riêng cậu để cậu đưa ra yêu cầu như thằng Hàn nói. Lúc đầu cậu chẳng hiểu gì hết, sau mới biết là do thằng Hàn cố ý phong phanh vụ thấy ở vườn trái cây khiến hai người kia chạy tới xin giữ bí mật, thằng Hàn thì xin anh tư đừng cản nó với em anh tư quen nhau. Còn phiên cậu thì lúc đầu chẳng biết đòi gì về sau thắng Hàn khuyên cậu xin vài đêm tại nhà nhỏ giữa vườn để trở thành điểm hẹn bí mật của 2 người.

Phong suy nghĩ cũng đúng nếu nó cứ nhờ Hàn với chị tư nó lấy cớ và bao che mỗi lần nó đi gặp người yêu trong khi có điểm hẹn gần nhà thì không làm. Phong cũng làm theo gợi ý của thằng bạn.

——

– ấy chà, không ngờ nhóc mày cũng ghê gớm chứ hả, cũng giống tụi tao mà bầy đặt yêu cầu. Bay giống tao mà chỉ cần nói là tao cho mượn chỗ à. Chú năm chọc cậu khi cậu nắm tay người yêu qua nhà chú ra sau vườn trái cây.

– hì, ai mà biết chú với anh tư là cặp chứ, cháu biết nhờ lâu rồi. Ấy này, chú làm gì vậy? Chú 5 lấy tay sờ vỗ mông thầy Tân.

– tao thử bồ mày có vip không? Chú 5 cười gian.

Phong gạt tay ra,” chú làm vấy tui méc anh tư đó”.

– cứ méc đi tao sợ gì nó, nó làm gì được tao?

– a hèm, bồ của cu đẹp zai ha. Anh tư xuất hiện sau lưng chú 5 nói “tôi chẳng làm gì cả tối nay cưng nằm một mình nha” xong quay đầu đi. Chú 5 cũng nhanh chạy theo liền mồm nói cái gì đó.

Hai thầy trò nhìn cặp kia rồi cười rúc rích. ” mà sao thầy không tránh để ổng sờ mó zậy?” Phong dỗi nói. ” cục cưng anh biết ghen luôn” thầy cười rạng rỡ chẳng quên hôn trán cậu.

********

Cuối cùng ” nhân ( Hàn, Ly, chú 5, anh tư), địa ( trường, nhà thầy, vườn), thiên hòa” cặp Phong và Tân có những ngày bí mật hạnh phúc suốt một năm qua. Cho đến một việc cả đời mãi không bao giờ phai.

((((((****))))).

Phong đã học sang lớp 12, cậu có dáng to cao có cả cơ bắp vì làm việc nhà thêm trong những ngày hè. Vẻ đẹp trai thêm phong trần đầy hạnh phúc. Năm nay thầy Quân chủ nhiệm lớp cậu, thầy Khoa cũng phụ trách dạy môn toán lớp cậu. Chắc môn thể dục thì rơi vào tay ai cũng đoán được. Phong học lực không tệ và cũng tham gia hoạt động phong trào trường lớp.

Ngày hội thể thao các trường, Phong cùng các bạn nam dựng các mái che, đang vui vẻ dựng cột ” chào các em, cho chị hỏi có thầy Tân trong trường không?”. Một chị gái xinh đẹp thân mãnh mai giọng nhỏ nhẹ.

– có phải thầy Tân dạy thể dục, mặt có râu quai nón phải không? Một đứa nhanh nhảu nói.

– ừ, đúng rồi em.

– à, hồi nảy thấy thầy ấy vào phòng hiệu phó rồi. Đứa khác trả lời.

Phong nghĩ có thể chị xinh đẹp đó là người nhà của thầy Tân, nên làm quen trước thì hơn. ” Chị xinh đẹp, để em dẫn chị đi” cậu đi trước, mặc cho bạn chọc ” thấy đẹp lại sáp dô”.

– chị xinh đẹp, chị là người nhà cuả thầy à. Vừa đi vừa hỏi.

– ừ, cũng gần vậy. Mà em đừng gọi chị như vậy, chị tên là Ngọc Mai. Chị xinh đẹp cười rất duyên nói trả lời.

Trên đoạn ngắn cậu chỉ hỏi sơ sơ, chị Mai chỉ trả lời vắn tắt. Vừa tới nơi thì thầy bước ra từ phòng hiệu phó. Thầy ngạc nhiên chưa hết thì chị Mai ôm lấy thầy ” em nhớ anh quá” mắt chị dường như đỏ lên. Phong hơi cau mày, thầy lấy tay gỡ chị Mai ra vừa nhìn cậu có vẻ bối rối ” Ngọc Mai, sao em lại ở đây”. – Phong em về lớp đi. Thầy vừa ra hiệu vẫy tay vừa kéo chị Mai hướng ngược lại.

Từ hôm đó, cả trường đặt biệt đám con gái bàn tán về thầy đẹp trai nhất tổ thể dục và người đẹp kiếm thầy. Lúc đầu Phong chẳng nghĩ gì nhưng về sau có xuất hiện lo lắng.

-” bộp” chàng ngốc suy nghĩ chi mệt, đi hỏi trực tiếp là được chứ gì. Hàn cú nhẹ đầu Phong nói khi cậu thẩn thờ.

——————–

Thuộc truyện: Dòng ký ức thời gian

Viết một bình luận