Dòng ký ức thời gian – Chap 3: Thầy Khoa

Truyện gay: Dòng ký ức thời gian – Chap 3: Thầy Khoa

Các bạn đọc và cho ý kiến nhé

Cảm thấy thật khó chịu thứ chất nhầy nhầy dính trong quần lót làm Phong khó chịu, thật ra là do cậu xuất khi mơ trên xe. Nó làm cho cậu không dám ra ngoài, may cho cậu mặc quần sẫm màu nên vết ố thấm ra không ai để ý. Lợi dụng toàn bộ đám con trai đang kéo đi tham quan vùng đất mới vì xe tới sớm hơn dự định. Phong tranh thủ vào tắm lẹ để khỏi cảm giác rích rích kia.

Chết toi rồi Phong quên mất là lấy túi balô trên xe. ” Đành bận lại cái quần cũ vậy, haizzz”, chẳng quên rưới thêm tẹo nước lên để ai thấy thì nói bị vòi xịt trúng.

Vừa bước ra khỏi phòng tắm, người gặp đầu tiên là thầy Khoa. Thầy ngồi bên mép giường giữa nhìn cậu.

– Em vội bỏ quên đồ trên xe nè. Thầy đưa ra túi balô ra đặt trên giường.

Phong bước tới nhận balô nhưng đâu dám nhìn thẳng vào thầy. ” Phong, em ngồi xuống đi, thầy muốn hỏi em vài điều”. Cậu cảm thấy hơi bất an nhưng vẫn ngồi đối diện với thầy. Thầy nhìn thẳng vào mắt cậu.

– Ngày hôm đó chính em đã lén nhìn tụi thầy phải ? Thầy Khoa không vòng vo đi thẳng vào vấn đề.

Cậu hơi run nhưng cố dấu diếm ” đâu có, em đâu có lén nhìn trộm gì đâu”. Thầy hơi nhăn trán vẫn cười nhẹ, thầy lấy từ táp ra một thứ sang sáng ~ chính là cái đồng hồ cậu làm mất~ Cậu trợn mắt ” đúng là mình làm rớt ở đó thật” và im lặng.

– Khi thầy phát hiện đã có vài thứ chứng minh là em. Phong vẫn im lặng nghĩ cách để phủ nhận. Thứ nhất là cái kiểu tóc khá hiếm ở trường~ cái kiểu nữa đầu đinh nữa tóc phủ trán. Thứ hai là đôi giầy thể thao màu đen mà em đang mang ( cậu vô thức nhìn xuống chân). Cái cuối cùng là cái này ~ thầy đặt chiếc đồng hồ vào tay cậu~ cộng thêm học mặc đồ thế dục vào hôm đó tên Thanh Phong.

– Em…em xin lỗi. Cậu đành thừa nhận chuyện hôm đó.

Thật sự là hôm đó thầy Khoa chỉ thấy nữa cái tóc ngắn, lúc chạy vội ra thì cậu đã gần khuất sau bên khu vệ sinh nữ. Nên chẳng khẳng định gì. Sang khu học sinh nam để xác định còn ai nữa không chỉ thấy mỗi chíếc đồng hồ bạc nằm lăn lốc. Còn bộ thể dục thì buổi hôm đó còn hai lớp khác nữa. Hỏi thầy Tân mới biết trong lớp thầy ấy có tên trùng tên khắc trên đồng hồ. Nhưng vẫn chưa ra kết quả chắc chắn. Điều thầy quyết đoán khi Quân nói việc kỳ lạ trên lớp, Phong gặp thầy thì chẳng dám nhìn thẳng. Dịp đi như vầy thầy nói với trò Phong kia, thầy cố gài dồn vào thế bí để thừa nhận.

– Kìa, em không cần phải xin lỗi, thầy cảm ơn em mới đúng, em đã không làm lộ chuyện đó ra nếu không thầy gặp rắc rối to nhất là Quân à thầy Quân.

Phong cảm thấy nỗi bấn loạn dần dần tan biến. Cậu lo bị 2 ông thầy phát hiện ra sẽ đì học cho chết luôn nhưng giờ thoả mái hơn. Nên giờ có thể mỉm cười cùng thầy.

– Phong, có phải em cũng thích người cùng giới giống thầy phải không ? Thầy Khoa đột ngột hỏi làm cậu hơi cứng họng.

Thấy cậu im lặng, thầy cười phá lên. ” người cùng hệ nhìn kĩ sẽ nhận ra thôi, phải không cậu bé” thầy cười to lúc mặt cậu khó coi như ăn ớt vậy. Tiến tới thầy hỏi :

– Cảnh trong nhà vệ sinh là lần đầu tiên em thấy người ta làm tình phải không. Thầy thản nhiên hỏi trong khi mặt cậu bắt đầu đỏ lên.

Phong nhớ lại mà hơi thẹn còn thầy cứ cười nhìn cậu. Cậu biết không nói dối được đành gật đầu.

– Em có thích thầy không ?. Lại một câu hỏi làm cậu hơi bất ngờ nhưng giờ không còn hơi sợ như lần trước.

– Dạ, không. Nhưng sao thầy hỏi vậy.

– Vì trên xe lúc ngồi gần thầy mà em nhìn quần thầy mà chằm chằm, sau đó em ngủ dựa vai thầy mơ nói mớ nhỏ tên thầy đã thế còn chảy nước lên áo nè. ~ thầy lại cười~ nhìn chỗ ướt trên quần em chắc thầy biết em mơ bậy gì rồi.

Cậu xấu hổ cố nói đỡ thẹn – Do em nhớ cảnh hai thầy âu yếm nên mới vậy. Thấy thầy Quân đang … Bỗng cậu không dám nói tiếp đúng cảnh thấy cái ấy ấy của thầy.

Dường như hiểu ý Phong nói. Nên không đề cập đến nữa, thầy lách sang chuyện khác từ trường lớp sang cấm kỵ , tình yêu cùng giới trong xã hội …… Cả hai thầy trò bắt đầu cởi mở hơn nói chuyện có điểm chung, sau trong thời gian ngắn hiểu nhau gần như anh em thì đúng hơn. Thầy Khoa hỏi Phong về thắc mắc :

– Em có thích thầy Tân không ?

– Dạ, thực sự là.. là có từ lâu nhưng thầy Tân nhìn rất nam tính, em lại không dám nói sợ thầy coi thường, lại sợ việc học nữa.

– Ha ha, thực sự .. Thầy Khoa chưa kịp nói hết thì đám nam sinh đi tham quan về, ồn ào cả góc. Thầy chỉ kịp nói ” tối có bất ngờ cho em”.

Thầy đi ra đám ồn ào đi vào nói ” tất cả chuẩn bị để ăn tối do nhà trường trả”. Cả đám ồ lên cười lên còn cậu nhăn trán ” bất ngờ ư”

——————–

Thuộc truyện: Dòng ký ức thời gian

Viết một bình luận