THÁNG NĂM LẶNG LẼ – by mnoluv – Chương 4 — Đêm Đầu Tiên

Chương này là phần 4 trong tổng số 10 chương của truyện THÁNG NĂM LẶNG LẼ - by mnoluv

THÁNG NĂM LẶNG LẼ – by mnoluv – Chương 4 — Đêm Đầu Tiên

Bóng tối phủ xuống bất ngờ khiến cả căn phòng chìm vào một màu đen đặc. Tiếng sấm rền vang bên ngoài, từng tia chớp lóe sáng hắt qua khung cửa kính, soi lên hai cơ thể trần trụi quấn lấy nhau trên chiếc giường đơn nhỏ hẹp.

Khoa cảm nhận rõ hơi thở nóng rực của Minh ngay sát bên tai, trái tim cậu như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Không gian tối om khiến mọi giác quan khác trở nên nhạy bén hơn.

Bàn tay Minh trượt dọc sống lưng trần của cậu, siết nhẹ rồi xoa dịu, như muốn trấn an sự lo lắng nơi Khoa.

“Khoa…” Minh thì thầm trong bóng tối, giọng khàn khàn vì khao khát dồn nén. “Nếu cậu sợ, tớ có thể dừng lại.”

Khoa lặng lẽ lắc đầu, tay vòng ra sau cổ Minh kéo sát lại. Trong cậu lúc này, nỗi sợ nhường chỗ cho một khao khát mãnh liệt được hòa vào người mà cậu thích.

“Em muốn…” Khoa khẽ thầm thì. Đây là lần đầu tiên cậu xưng hô như vậy với Minh — tự nhiên, dịu dàng nhưng đầy ý nghĩa.

Minh nghe thấy tiếng “em”, ánh mắt tối lại vì ham muốn dâng trào. Cậu cúi xuống, tìm đến đôi môi mềm mại ấy lần nữa, nhưng lần này nụ hôn không còn nhẹ nhàng. Môi mút mạnh mẽ, lưỡi quấn quýt, nước bọt trao đổi qua lại. Tiếng môi chạm nhau vang lên ướt át trong bóng tối, đầy dục vọng.

Bàn tay Minh không ngừng lần mò xuống hông Khoa, vuốt ve vùng mông tròn trịa mềm mại. Cậu bóp nhẹ hai bên đùi, từng chút, từng chút một tách rộng ra.

Đôi chân thon dài của Khoa khẽ run lên khi Minh lần đầu dùng ngón tay xâm nhập vào nơi bí mật ấy.

“Ưm…” Khoa cắn nhẹ môi dưới, đầu ngón tay Minh dần tiến sâu hơn, vừa cẩn thận vừa kiên nhẫn khuếch trương, chuẩn bị cho cơ thể non nớt ấy đón nhận mình.

Tiếng thở dồn dập, nhịp tim rộn ràng hòa lẫn tiếng mưa nặng hạt bên ngoài như nhấn nhá cho nhịp điệu ngón tay Minh đưa đẩy.

Khoa vòng tay ôm chặt lấy cổ Minh, mồ hôi ướt đẫm hai thái dương. Cảm giác đau rát ban đầu dần được thay thế bằng những cơn tê dại lạ lẫm ở vùng sâu bên trong.

Minh rút tay ra, lau nhẹ mồ hôi trên trán Khoa, rồi cầm chai gel bôi trơn chuẩn bị sẵn từ trước trên tủ đầu giường. Trong bóng tối, tiếng bật nắp vang lên khe khẽ. Chất gel mát lạnh được bôi đều lên hạ thân nóng rực của Minh.

Khoa run nhẹ khi cảm nhận đầu cậu ấy chạm sát lối vào. Minh đưa tay giữ chặt hai đùi cậu, cúi sát xuống hỏi lần cuối, hơi thở gấp gáp phả lên mặt:

“Thật sự sẵn sàng chứ?”

Khoa không trả lời, chỉ gật đầu trong hơi thở dồn dập. Đôi mắt cậu khép lại, môi hé mở chờ đợi.

Minh điều chỉnh tư thế, đẩy nhẹ phần đầu vào bên trong.

“A… Ưm… Minh!”

Khoa bật lên tiếng nấc nghẹn khi cơ thể lần đầu tiên bị xâm nhập bởi vật thể cứng nóng ấy. Cơn đau xé nhẹ lan khắp vùng thắt lưng khiến cậu nhíu mày, hai bàn tay bấu chặt vào tấm lưng trần săn chắc trước mặt.

“Ráng chịu chút, chỉ ban đầu thôi…” Minh thì thầm, cố kìm nén dục vọng cuộn trào trong cơ thể khi cảm nhận được sự chặt khít nóng ấm bao bọc lấy mình.

Cậu dừng lại vài giây, chờ Khoa thích nghi rồi mới từ từ tiến sâu hơn. Cảm giác chật chội, bao bọc, siết chặt đầy ma mị khiến cả hai đều run rẩy.

Khoa cố gắng hít sâu, dần thích nghi với cảm giác lạ lẫm này. Đôi chân cậu vòng lên ôm eo Minh, như khuyến khích cậu ấy tiếp tục.

Minh bắt đầu chuyển động chậm rãi, rút ra rồi đẩy vào, từng nhịp từng nhịp một. Mỗi cú nhấn sâu khiến Khoa rên nhẹ:

“Ư… Minh… nhanh nữa đi…”

Như được bật đèn xanh, Minh dần tăng tốc, nhịp độ mạnh mẽ hơn. Tiếng da thịt va chạm vang lên dồn dập trong căn phòng tối om.

Cảm giác cương cứng va chạm vào điểm mẫn cảm sâu bên trong khiến toàn thân Khoa co giật nhẹ theo từng cú đẩy. Cậu thở dốc, miệng bật ra những tiếng rên ngắt quãng:

“Ư… mạnh quá… nhưng… thích lắm… Minh ơi…”

Mồ hôi tuôn chảy, cơ thể hai người quấn chặt như hòa làm một. Minh cúi xuống ngậm lấy núm ngực nhỏ hồng của Khoa, cắn nhẹ, liếm mút, khiến Khoa cong lưng rên lớn.

“Ư… a… đừng mút… chỗ đó nhạy lắm…”

Nhưng Minh càng thấy thích thú khi nghe Khoa rên rỉ, càng tăng lực nhấp mạnh mẽ hơn nữa. Giường kêu cót két theo nhịp điên cuồng của hai cơ thể.

Hơi thở hỗn loạn. Tiếng mưa ngoài trời vẫn chưa ngừng, như hòa vào điệu vũ xác thịt nóng bỏng trong căn phòng nhỏ.

Rồi trong khoảnh khắc ngập tràn dục vọng ấy, Minh đột ngột giữ nguyên tư thế, ấn sâu vào bên trong, run nhẹ:

“Ư… Khoa… anh không chịu nổi nữa…!”

Khoa cũng cong lưng, toàn thân co giật theo cơn cao trào. Chất nóng bắn trào trong cơ thể non nớt đang co thắt dữ dội.

Trong khoảnh khắc đạt đỉnh, hai cơ thể ghì chặt nhau, tay nắm siết, miệng hổn hển gọi tên đối phương trong hơi thở đứt đoạn.

Sau những nhịp đẩy cuối cùng, Minh rút nhẹ ra, rồi ngả người nằm đè lên Khoa, cả hai cùng thở dốc.

Mồ hôi ướt đẫm, nhưng không ai muốn rời khỏi vòng tay người kia.

Khoa đưa tay vuốt nhẹ mái tóc ướt mồ hôi của Minh, ánh mắt ngập tràn yêu thương:

“Em thật sự… là của anh rồi…”

Minh mỉm cười, đôi môi khẽ hôn lên trán Khoa:

“Ừ… là của anh. Mãi mãi.”

Bên ngoài cửa sổ, mưa vẫn rơi rả rích như ru khúc tình ca đầu đời của hai chàng trai vừa bước qua ranh giới ngọt ngào giữa tình bạn và tình yêu.

HẾT CHƯƠNG 4

Series Navigation<< THÁNG NĂM LẶNG LẼ – by mnoluv – Chương 3 — Cơn Mưa Bất ChợtTHÁNG NĂM LẶNG LẼ – by mnoluv – Chương 4 — Đêm Đầu Tiên #2 >>

Viết một bình luận