- Huyền Vân Tiên Lộ – Chương 1: Cơ Duyên Dưới Huyền Vân – by TieuLangQuan
- Huyền Vân Tiên Lộ Chương 2: Huyền Vân Động – by TieuLangQuan
- Huyền Vân Tiên Lộ Chương 3: Thử Thách Đầu Tiên – by TieuLangQuan
- Huyền Vân Tiên Lộ Chương 4: Bí Mật Tông Môn – by TieuLangQuan
- Huyền Vân Tiên Lộ Chương 5: Hắc Vân Cốc – by TieuLangQuan
- Huyền Vân Tiên Lộ Chương 6: Định Tâm – by TieuLangQuan
- Huyền Vân Tiên Lộ Chương 7: Bí Ẩn Ngọc Giản – by TieuLangQuan
- Huyền Vân Tiên Lộ Chương 8: Kẻ Thù Trong Bóng Tối – by TieuLangQuan
- Huyền Vân Tiên Lộ Chương 9: Tâm Ma – by TieuLangQuan
- Huyền Vân Tiên Lộ Chương 10: Đại Hội Tông Môn by TieuLangQuan
- Huyền Vân Tiên Lộ Chương 11: Đối Đầu Kẻ Thù by TieuLangQuan
- Huyền Vân Tiên Lộ Chương 12: Lời Thề Dưới Huyền Vân by TieuLangQuan
Huyền Vân Tiên Lộ
Chương 10: Đại Hội Tông Môn by TieuLangQuan
Trần Vân, 18 tuổi, đứng giữa quảng trường rộng lớn của Huyền Vân Tông, lòng tràn đầy quyết tâm. Đại hội Tông môn, sự kiện ba năm một lần, đã bắt đầu. Các đệ tử nội môn và ngoại môn tụ tập, không khí sôi động với linh khí cuộn trào từ những trận đấu biểu diễn. Đây là cơ hội để Trần Vân chứng minh bản thân, không chỉ với các trưởng lão mà còn với chính hắn – một kẻ từng bị coi là tư chất thấp kém, nay đã đạt Trúc Cơ kỳ nhờ Huyền Âm Song Tu Công và sự hỗ trợ của Lãnh Thiên Kỳ cùng Tần Hạo.
Lãnh Thiên Kỳ, cũng 18 tuổi, đứng bên cạnh, áo trắng tung bay, ánh mắt đỏ rực như ngọn lửa ẩn trong băng giá. Hắn là thiên tài nội môn, được kỳ vọng sẽ dẫn đầu đại hội. Tần Hạo, với nụ cười phóng khoáng và cây thương lửa trong tay, vỗ vai Trần Vân. “Tiểu Vân, hôm nay ngươi phải làm bọn chúng câm miệng,” hắn nói, giọng trêu đùa nhưng ánh mắt đầy tin tưởng. Trần Vân gật đầu, nắm chặt thanh kiếm mới – món quà Thiên Kỳ tặng hắn sau khi đột phá Trúc Cơ.
Đại hội chia thành ba phần: thi đấu kiếm pháp, luyện đan, và phá trận pháp. Trần Vân đăng ký thi kiếm pháp, dù biết mình khó sánh bằng các đệ tử nội môn. Nhưng nhờ những buổi luyện tập với Thiên Kỳ và Tần Hạo, kiếm pháp của hắn đã tiến bộ vượt bậc. Trong trận đầu, hắn đối đầu với một đệ tử nội môn tên Vương Lâm, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ. Vương Lâm cười khinh miệt: “Một kẻ ngoại môn, dám thách thức ta?”
Trần Vân không đáp, chỉ giơ kiếm, thân pháp linh hoạt như gió. Hắn vận dụng kiếm thuật Thiên Kỳ dạy, mỗi chiêu đều sắc bén, phối hợp với linh khí từ Trúc Cơ kỳ. Chỉ sau vài chiêu, Vương Lâm bị đẩy lùi, cuối cùng ngã xuống, thanh kiếm gãy đôi. Đám đông xì xào, ánh mắt nhìn Trần Vân thay đổi từ khinh thường sang kinh ngạc. Từ xa, Lưu Phong đứng trong góc, ánh mắt lạnh lùng, tay siết chặt.
Thiên Kỳ và Tần Hạo cũng tỏa sáng. Thiên Kỳ, với kiếm khí như băng, hạ ba đối thủ liên tiếp, danh hiệu thiên tài càng thêm vững chắc. Tần Hạo, với ngọn lửa bùng cháy từ cây thương, khiến đối thủ không dám đến gần. Khi cả ba đứng cùng nhau sau vòng thi, ánh mắt của các trưởng lão nhìn họ đầy phức tạp. Chưởng môn, ngồi trên đài cao, khẽ gật đầu, nhưng Trần Vân cảm nhận được sự dò xét trong ánh mắt lão.
Sau phần thi kiếm pháp, cả ba được phép nghỉ ngơi tại một khu vực riêng dành cho đệ tử xuất sắc. Trong lều vải, không khí tĩnh lặng, chỉ còn tiếng thở của ba người. Tần Hạo cười lớn, kéo Trần Vân vào lòng. “Tiểu Vân, ngươi làm ta tự hào. Một kiếm hạ Vương Lâm, không tệ!” Hắn nháy mắt, bàn tay lướt qua eo Trần Vân, cố ý dừng lại ở nơi nhạy cảm.
Thiên Kỳ hừ nhẹ, kéo Trần Vân về phía mình. “Đừng để hắn trêu ngươi.” Nhưng ánh mắt đỏ rực của hắn lại lấp lánh dục vọng. “Ngươi làm tốt, nhưng ta muốn thưởng cho ngươi… theo cách khác.” Hắn cúi xuống, hôn Trần Vân, nụ hôn sâu và mãnh liệt, lưỡi quấn quýt, khơi dậy ngọn lửa trong cơ thể hắn.
Tần Hạo, không đứng ngoài, cởi áo Trần Vân, để lộ làn da ngăm đen nhưng săn chắc. “Tiểu Vân, chúng ta ăn mừng chiến thắng, được chứ?” Hắn lướt môi xuống cổ Trần Vân, bàn tay mạnh mẽ khám phá những nơi nhạy cảm, khiến hắn rên khẽ. Không khí trong lều trở nên nóng bỏng, linh khí từ ba người hòa quyện, như thể đang vận hành Huyền Âm Song Tu Công.
Thiên Kỳ dẫn dắt, môi hắn lần xuống ngực Trần Vân, trong khi Tần Hạo, đứng sau, nâng cằm hắn, hôn sâu. Ba người quấn lấy nhau, cơ thể hòa quyện trong một vũ điệu đam mê. Trần Vân, giữa hai người, cảm nhận được sự mãnh liệt từ Thiên Kỳ – lạnh lùng nhưng đầy chiếm hữu – và Tần Hạo – phóng khoáng nhưng không kém phần mãnh liệt. Âm thanh rên rỉ vang vọng trong lều, hòa cùng linh khí cuộn trào. Khi khoái cảm đạt đỉnh, một luồng linh khí mạnh mẽ bùng nổ, củng cố tu vi của cả ba, khiến Trần Vân cảm nhận được sự gắn kết sâu sắc hơn.
Cả ba nằm trên thảm lông, hơi thở gấp gáp. Trần Vân, vẫn còn mơ màng, tựa vào ngực Thiên Kỳ, trong khi Tần Hạo vuốt tóc hắn. “Tiểu Vân, ngươi đúng là báu vật,” Tần Hạo nói, giọng trêu đùa. Thiên Kỳ hừ nhẹ, kéo Trần Vân sát hơn. “Hắn là của chúng ta. Không ai được phép cướp đi.”
Nhưng khoảnh khắc yên bình bị phá vỡ khi một đệ tử nội môn chạy vào, báo tin: “Lãnh Thiên Kỳ, chưởng môn triệu tập ngươi ngay!” Thiên Kỳ cau mày, đứng dậy, ánh mắt đầy cảnh giác. Trần Vân và Tần Hạo đi theo, cảm giác bất an dâng lên. Trong Huyền Vân Điện, chưởng môn và các trưởng lão ngồi nghiêm nghị. Một trưởng lão lên tiếng: “Thiên Kỳ, có tin đồn ngươi luyện cấm thuật Huyền Âm Song Tu Công. Ngươi có gì để nói?”
Trần Vân giật mình, ánh mắt lướt qua Lưu Phong đứng trong góc, nụ cười nham hiểm trên môi. Thiên Kỳ, với vẻ lạnh lùng, đáp: “Tin đồn chỉ là tin đồn. Nếu không có bằng chứng, đừng vu khống ta.” Chưởng môn nhìn hắn, ánh mắt khó dò. “Tạm thời, ngươi bị cấm rời tông môn. Chúng ta sẽ điều tra.”
Khi cả ba rời điện, Trần Vân nắm tay Thiên Kỳ, lòng đầy lo lắng. “Lưu Phong đứng sau chuyện này,” hắn thì thầm. Tần Hạo gật đầu, ánh mắt sắc bén. “Hắn không đơn độc. Có một thế lực lớn hơn đang nhắm vào Thiên Kỳ và Huyền Âm Thể.”
Đêm đó, Trần Vân mở ngọc giản, và một dòng chữ mới hiện lên: “Bí cảnh Huyền Vân, nơi khởi nguồn của cấm thuật, mở trong một tháng. Chỉ kẻ mang ngọc giản mới vào được.” Hắn giật mình, cảm giác như mọi thứ đang dẫn họ đến một trận chiến lớn. Hắn nhìn Thiên Kỳ và Tần Hạo, đang ngồi bên cạnh, ánh mắt đầy quyết tâm. “Chúng ta phải vào bí cảnh,” Trần Vân nói. “Đó là cách duy nhất để tìm sự thật.”
Thiên Kỳ nắm tay hắn, ánh mắt đỏ rực. “Ta sẽ đi cùng ngươi, dù có là địa ngục.” Tần Hạo cười lớn, vỗ vai cả hai. “Tiểu Vân, Thiên Kỳ, chúng ta là một. Bí cảnh hay âm mưu, ta sẽ thiêu sạch mọi thứ cản đường.”
Trần Vân gật đầu, lòng tràn đầy cảm xúc. Mối quan hệ giữa họ không chỉ là song tu, mà còn là một sợi dây gắn kết trái tim. Nhưng hắn biết, bí cảnh Huyền Vân sẽ là thử thách lớn nhất, không chỉ với tu vi mà còn với tình cảm của họ. Huyền Vân Tông, dưới ánh trăng, vẫn chìm trong sương mù bí ẩn. Con đường tu tiên của Trần Vân, giờ đây, không chỉ là hành trình tìm trường sinh, mà còn là hành trình bảo vệ những người hắn yêu thương.