Huyền Vân Tiên Lộ Chương 6: Định Tâm – by TieuLangQuan

Chương này là phần 6 trong tổng số 6 chương của truyện Huyền Vân Tiên Lộ - Phần 1 - by TieuLangQuan

Huyền Vân Tiên Lộ

Chương 6: Định Tâm – by TieuLangQuan

Trần Vân bước đi trên con đường đá dẫn đến Linh Dược Viên, lòng nặng trĩu. Sau sự kiện tại Hắc Vân Cốc, ánh mắt của các đệ tử khác nhìn hắn đã thay đổi. Những lời xì xào vang lên sau lưng, từ nghi ngờ đến khinh miệt. “Một kẻ tư chất thấp kém, lại dám thân cận với Lãnh Thiên Kỳ và Tần Hạo,” một đệ tử nội môn thì thầm, đủ to để Trần Vân nghe thấy. Lưu Phong, người đã bắt gặp họ ở Hắc Vân Cốc, đứng từ xa, ánh mắt lạnh lùng như muốn xuyên thấu hắn. Trần Vân nắm chặt tay, cố kìm nén cảm giác bất an. Hắn biết, mối quan hệ với Thiên Kỳ và Tần Hạo không chỉ là cấm kỵ mà còn là nguồn cơn của mọi rắc rối.

Hôm nay, Trần Vân được giao nhiệm vụ chăm sóc linh thảo, nhưng tâm trí hắn không thể tập trung. Hình ảnh Thiên Kỳ hy sinh máu huyết để cứu hắn, nụ cười phóng khoáng của Tần Hạo, và những khoảnh khắc đam mê trong hang động khiến tim hắn đập mạnh. Nhưng ngọc giản trong túi áo rung lên, như nhắc nhở hắn về con đường tu tiên đầy khắc nghiệt phía trước. Hắn cần mạnh mẽ hơn, không chỉ vì bản thân mà còn vì hai người đàn ông đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc đời hắn.

Khi ánh hoàng hôn buông xuống, Lãnh Thiên Kỳ xuất hiện tại Linh Dược Viên, áo trắng tung bay, khí chất lạnh lùng như băng giá. “Ngươi đang lo lắng,” hắn nói, không phải hỏi mà là khẳng định. Trần Vân giật mình, ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt đỏ rực của Thiên Kỳ. “Ta… chỉ là không quen với những ánh mắt đó,” hắn thừa nhận, giọng nhỏ đi.

Thiên Kỳ bước đến, nắm lấy cằm Trần Vân, buộc hắn nhìn thẳng vào mình. “Trong thế giới tu tiên, kẻ yếu chỉ có thể cúi đầu. Nếu ngươi muốn đứng thẳng, phải mạnh hơn họ.” Hắn dừng lại, ánh mắt dịu đi. “Ta sẽ dạy ngươi cách kiểm soát tâm trí, định tâm để vượt qua mọi định kiến.”

Tần Hạo, như thường lệ, xuất hiện từ phía sau, nụ cười rạng rỡ. “Thiên Kỳ, đừng nghiêm túc quá. Tiểu Vân của chúng ta cần được yêu thương, không chỉ bị rèn luyện.” Hắn nháy mắt, bàn tay lướt qua vai Trần Vân, cố ý dừng lại ở eo hắn, khiến Trần Vân đỏ mặt.

Cả ba quyết định đến một khu rừng nhỏ gần Huyền Vân Tông, nơi linh khí thanh tịnh, lý tưởng để luyện tâm pháp. Thiên Kỳ ngồi xuống trước, hướng dẫn Trần Vân cách vận chuyển linh khí, giữ tâm trí tĩnh lặng. “Tâm ma là kẻ thù lớn nhất của tu sĩ,” hắn nói, giọng trầm thấp. “Ngươi phải học cách đối mặt với nó.” Tần Hạo, ngồi bên cạnh, bổ sung: “Và đôi khi, cách tốt nhất để vượt qua tâm ma là thả lỏng bản thân.” Hắn cười, ánh mắt lấp lánh ý trêu đùa.

Trần Vân cố gắng thiền định, nhưng hình ảnh của Thiên Kỳ và Tần Hạo cứ lướt qua tâm trí, từ những nụ hôn cháy bỏng đến những cái chạm đầy dục vọng. Hắn mở mắt, thở hổn hển, chỉ để thấy cả hai đang nhìn hắn với ánh mắt đầy ý nghĩa. “Ngươi không tập trung,” Thiên Kỳ nói, nhưng giọng hắn lại mang theo một chút trêu chọc. Hắn đứng dậy, kéo Trần Vân sát vào, môi lướt qua tai hắn. “Có lẽ ta cần giúp ngươi thả lỏng.”

Tần Hạo cười lớn, đứng lên, cởi áo ngoài, để lộ cơ thể rắn chắc dưới ánh trăng. “Tiểu Vân, để ta và Thiên Kỳ giúp ngươi định tâm theo cách… thú vị hơn.” Hắn tiến đến, nắm tay Trần Vân, kéo hắn vào giữa hai người. Không khí trong khu rừng trở nên nóng bỏng, linh khí hòa quyện với hơi thở gấp gáp.

Thiên Kỳ hôn Trần Vân, nụ hôn sâu và mãnh liệt, lưỡi hắn quấn quýt, khơi dậy ngọn lửa trong cơ thể Trần Vân. Tần Hạo, đứng sau, lướt môi xuống cổ hắn, bàn tay mạnh mẽ cởi áo Trần Vân, để lộ làn da ngăm đen nhưng săn chắc. “Ngươi thật sự là báu vật,” Tần Hạo thì thầm, giọng khàn đục, tay hắn lướt qua những nơi nhạy cảm, khiến Trần Vân rên khẽ.

Ba người quấn lấy nhau dưới ánh trăng, cơ thể hòa quyện trong một vũ điệu đam mê. Thiên Kỳ dẫn dắt, môi hắn lần xuống ngực Trần Vân, trong khi Tần Hạo khám phá những nơi bí mật hơn, khiến hắn cong người vì khoái cảm. Âm thanh rên rỉ của Trần Vân vang vọng trong khu rừng, hòa cùng tiếng gió và linh khí thanh tịnh. “Các ngươi… sẽ khiến ta phát điên,” Trần Vân thở hổn hển, nhưng ánh mắt hắn lại sáng lên, đầy khao khát.

“Điên vì chúng ta là điều tốt,” Tần Hạo cười, nâng cằm Trần Vân, hôn hắn sâu, trong khi Thiên Kỳ giữ chặt eo hắn, ánh mắt đỏ rực như muốn nuốt chửng. Khi khoái cảm đạt đỉnh, một luồng linh khí mạnh mẽ từ Huyền Âm Thể của Thiên Kỳ và Hỏa Linh Thể của Tần Hạo truyền sang Trần Vân, giúp hắn ổn định tâm trí và củng cố tu vi Luyện Khí tầng bốn. Hắn cảm nhận được sự tĩnh lặng trong tâm hồn, như thể tâm ma đã bị xua tan.

Cả ba nằm trên cỏ mềm, hơi thở gấp gáp. Trần Vân, vẫn còn mơ màng, tựa vào ngực Thiên Kỳ, trong khi Tần Hạo vuốt tóc hắn. “Ngươi học nhanh lắm, Tiểu Vân,” Tần Hạo nói, giọng trêu đùa. “Nhưng lần sau, cố đừng rên to quá, kẻo cả Huyền Vân Tông nghe thấy.”

Thiên Kỳ hừ nhẹ, kéo Trần Vân sát hơn. “Hắn là của ta. Và của ngươi,” hắn bổ sung, nhìn Tần Hạo với ánh mắt phức tạp. “Nhưng không ai khác được phép chạm vào.”

Trần Vân đỏ mặt, không đáp. Hắn biết, mối quan hệ này không chỉ là song tu, mà còn là một sợi dây gắn kết sâu sắc. Nhưng hắn cũng cảm nhận được áp lực từ tông môn. Sáng hôm sau, khi trở về, Lưu Phong lại xuất hiện, ánh mắt đầy khinh miệt. “Trần Vân, ngươi nghĩ mình là ai mà dám thân cận với hai thiên tài của tông môn? Cẩn thận, không ai bảo vệ được ngươi mãi đâu.”

Lời nói của Lưu Phong như một nhát dao, khiến Trần Vân giật mình. Hắn biết, nếu không mạnh lên, hắn sẽ mãi là gánh nặng cho Thiên Kỳ và Tần Hạo. Quyết tâm bùng cháy, hắn trở lại phòng, lấy ngọc giản ra. Lần này, ngọc giản hiển thị một hình ảnh mờ ảo: một cánh cổng cổ trong Hắc Vân Cốc, với dòng chữ: “Bí cảnh mở, chỉ kẻ mang ngọc giản được vào.”

Trần Vân nắm chặt ngọc giản, lòng đầy suy tư. Hắn biết, bí cảnh Huyền Vân là cơ hội để hắn chứng minh bản thân, nhưng cũng đầy nguy hiểm. Và với Thiên Kỳ và Tần Hạo bên cạnh, hắn không chỉ phải đối mặt với yêu thú hay trận pháp, mà còn với những cảm xúc mãnh liệt đang ngày càng chiếm lĩnh trái tim. Hắn nhìn ra ánh trăng, tự nhủ: “Ta sẽ mạnh hơn, không chỉ vì ta, mà vì họ.”

Huyền Vân Tông, dưới sương mù dày đặc, vẫn ẩn chứa vô số bí mật. Trần Vân biết, con đường tu tiên của hắn không chỉ là hành trình tìm trường sinh, mà còn là hành trình bảo vệ những người hắn yêu thương.

Series Navigation<< Huyền Vân Tiên Lộ Chương 5: Hắc Vân Cốc – by TieuLangQuan

Viết một bình luận