Câu chuyện ngày xưa – TG: Vũ Quốc – Phần 8

Chương này là phần 7 trong tổng số 8 chương của truyện Câu chuyện ngày xưa - TG: Vũ Quốc

Câu chuyện ngày xưa – TG: Vũ Quốc – Phần 8

– Có thằng Tâm ở nhà hông anh Hai ?

Thằng Lực bước ra hông căn chòi đã lên tiếng hỏi gã.

– Không có. Nó mang hột vịt về nhà vợ tao rồi.

Gã tiếp tục buộc lạt vào tấm phên tre. Cứ vài bữa, lũ vịt rỉa riết rồi lạt cũng sút, phên tre hở ra là nó chui tọt ra ngoài. Gã lại phải cất công tìm vịt lạc bầy. Bữa nay rảnh rang, gã mới xuống ao làm cho xong.

– Để em phụ cho.

– Không cần đâu, mày cứ ở đó chơi không chừng nó về sớm cũng nên.

Từ bữa biết hai thằng con trai thương thầm nhớ trộm nhau, biết chúng nó giống như gã thì gã không dám hớ hênh. Những chuyện gần gũi gã cố tình né tránh, gã xuống võng ngủ hẳn. Có việc cũng không dám nhờ mấy đứa nhỏ. Gã sợ, không phải chỉ sợ cho chúng mà gã còn sợ cho bản thân. Lửa gần rơm là gã dằn lòng không nổi, khi ấy lở dở ra thì không biết ăn nói làm sao. Kẻ cố tình, nhưng cũng có người vô ý. Thằng Lực chính là con người vô ý. Tuy nó thấy Dũng “chày vồ” từng ăn nằm với đàn ông, nhưng nó lại quên khuấy. Thấy gã lặn hụp buộc lạt mà có vẻ lóng ngóng, nó muốn giúp. Kể ra, có lúc nó cũng làm biếng, nhưng siêng năng vẫn là tính cách vốn có của nó. Hơn nữa, biết gã cưng chiều thằng Tâm nhưng không động phạm gì thằng Tâm nên nó không còn ác cảm nữa, trái lại nó thầm mến gã hồi nào không hay. Vì vậy, nó cởi áo và quần dài, leo vô chuồng vịt rồi lội xuống ao. Bầy vịt lại cạp cạp la toáng khi có người xâm nhập lãnh địa của chúng. Cái mùi tanh tưởi từ mặt nước bốc lên, tuy khó chịu nhưng nó cũng quen lần. Lũ vịt ăn ở đây, tắm cũng ở đây và phân chúng thải ra cũng ở đây làm sao mà không khó ngữi !

Có nó công việc chóng vánh kết thúc. Thằng Lực tính sẽ ra sông tắm. Nó quay lại hỏi Dũng “chày vồ”.

– Anh có dám lội đua với em hông ?

– Đừng nhát ma tao Lực ơi, cỡ mày bao lăm hơi mà đòi đua ?

Cái tính khí ngang ngạnh, bướng bỉnh không chịu thua ai của gã bốc lên.

– Vậy thì ra đây.

Đứng trên bờ, nó chỉ đám lá bên kia sông chắc có hơn trăm thước.

– Chỗ đám dừa nước đó. Ai tới trước thì thắng.

– Hổng lẽ bơi khan mà không cá gì hết sao, không lợi ích gì thì lội chi cho mệt.

Thằng Lực ngẫm nghĩ rồi nói :

– Hễ ai thắng người đó muốn gì cũng được.

– Tao thắng thì bắt mày chăn vịt luôn đó !

Gã cười hề hề. Đó là gã nói chơi, chứ lòng gã đâu nỡ.

Hai người từ mé sông lom khom chuẩn bị. Gã đếm :

– Một, hai, ba…

Hai người phóng thẳng xuống sông bơi đi. Nước ròng, dòng chảy mạnh khiến gã bị lệch hướng. Kể ra, gã bơi cũng thạo nhưng bỏ lâu qua nên lụt nghề, bì sao được với thằng Lực tối ngày dầm mình dưới nước. Thằng Lực đã tới đích trước, nhưng gã bị nước đẩy dạt xuống bên dưới đám lá gần chục thước buộc lòng phải lội ngược trở lên đám lá.

– Anh thua rồi nghen.

– Ừ… thua rồi. Gã vừa nói vừa lấy hơi vì cũng khá mệt.

– Thua thì theo em vô đây.

Thằng Lực bơi tuốt vô con rạch cạn giữa đám lá, gã cũng đành bơi theo. Không biết nó bắt gã làm chuyện gì đây. Vào sâu hơn thì lòng rạch cạn dần, cao như gã đứng sựng thì ló vai khỏi mặt nước rồi, không cần bơi cho mệt.

Thằng Lực dừng lại, nheo mắt ngó gã :

– Anh thua rồi thì em muốn làm gì cũng được, nhớ nghen !

Gã chột dạ.

Thằng Lực bơi tới rồi đứng ngay trước mặt gã, tay nó rờ vú gã, vân vê.

– Sao vú đàn ông cũng mọc lông hả anh ?

– Người có, người không. Vú mày đâu có. Gã mọc ốc, nhưng cố làm tỉnh trả lời.

Thằng Lực sờ soạng đám lông bờ ngực gã.

– Mày tính làm gì đây ?

– Kệ em, nhưng em hỏi tới đâu là anh trả lời tới đó thì được.

Thằng Lực biết gã nổi gai ốc. Sự nhạy cảm của gã như càng kích thích nó hơn. Nhìn thấy gã đứng yên, nó thêm phần dạn dĩ. Nó vuôt ve bờ ngực gã, vuốt ve đám lông bờ ngực. Bỗng nó hụp một cái lặn xuống nước. Bên dưới, cái quần gã bị nó tuột xuống. Gã than thầm trong bụng. Từ lúc thằng Lực se vú thì gã đã bối rối rồi, bây giờ chắc nó thấy hết. Gã đứng đó chết cứng. Thằng Lực bên dưới mặt nước đã thấy cái của gã, nó còn bự hơn lúc bình thường, cái đầu lỏ ra phổng phao, và đám lông bụng, lông háng gã lều bều trong nước, nó rờ rẩm rồi vuột vuột thằng nhỏ gã mấy cái, con thằng nhỏ gã chỉa ra thẳng băng sau mấy cái "vuốt ve" của nó, bàn tay gã cầm chặt cổ tay nó cố giữ lại. Nó tính gạt ra nhưng hết hơi nên nó trồi lên mặt nước.

– Anh không được cản, đừng có mà ăn gian đó.

Thằng Lực áp sát người gã, vòng tay ra sau ôm cứng lấy gã. Dũng “chày vồ” như phát sốt, tim gã đánh thùng thùng. Gã đứng xụi lơ để mặc cho thằng Lực ôm ghì gã, háng nó cạ vào háng gã. Thằng Lực kề sát vai gã thì thào :

– Anh đẹp quá, chỗ nào cũng bự hết. Em mà là con gái, thấy anh như vầy chắc cho anh chơi liền quá !

Câu này thì thằng Lực đúng trăm phần trăm, chẳng phải vợ gã lần đầu gặp gã trần truồng phơi củ khi tắm đã dằn lòng không nổi phải chịu thất thân với gã sao ?

Thằng Lực hỏi nhỏ :

– Đàn ông có làm với nhau được hông anh ?

Gã nhột nhạt. Làm sao nó biết đàn ông làm với nhau ? Hay là nó… ? Đúng là nó rình chứ không còn ai khác. Nhưng bàn tay thằng Lực xoa xoa lên thịt da trần truồng của gã khiến gã mờ mắt.

– Thằng quỷ, bỏ tay ra đi… vọc như vầy một lát nó lên bây giờ.

Hai mắt gã lấp lánh ánh lửa dục vọng.

– Thì lên rồi, chớ một lát gì nữa.

Gã đỏ mặt tía tai, làm thinh.

– Đàn ông chơi nhau làm sao, chỉ em đi anh Hai ?

Câu đầu thì nó hỏi như không biết gì, nhưng câu hỏi sao lại biểu gã dạy nó cách làm tình giữa đàn ông với nhau. Rõ ràng dấu đầu mà lòi đuôi. Chắc chắn là nó chứ không còn ai khác nữa. Gã đâm bực.

– Thôi về, đừng lằng nhằng mấy chuyện bậy bạ nữa.

Gã lom khom thò tay kéo quần lên rồi quay lưng định lội ra ngoài. Thằng Lực ôm cứng gã :

– Anh Hai đừng giận em mà, em muốn biết thiệt đó.

Người nó áp sát thịt da gã nghe nóng hổi. con thằng nhỏ và lông háng nó cạ vào đùi gã. Gã chưng hững không biết nó cởi quần của nó hồi nào.

– Anh Hai…

Thấy cái mặt xuống nước năn nỉ của nó gã cũng nguôi giận.

– Ai nói mà đàn ông chơi nhau được ?

Mặt thằng Lực đỏ rần, lúng túng không nói thành lời.

– Mày không nói thiệt tao không chỉ cho mày đâu.

– Hôm bữa…

Thằng Lực lần lượt kể lại chuyện nó trông thấy hai lần.

Gã lạnh toát cả người. Dù trong lòng dự đoán đúng là thằng Lực theo dõi gã, nhưng gã đâu có ngờ nó biết tường tận đến như vậy, tới những hai lần !

– Vậy giờ mày tính sao ?

– Em đâu có tính gì đâu ?

– Mày nghe cho kỹ nè : Mày không được hở môi nói cho bất kỳ ai biết. Nhớ chưa ! Mày mà nói lộ thì đừng gặp tao nữa.

– Dạ, em hổng có nói bậy bạ đâu. Nhưng em muốn…

– Còn muốn gì nữa, thằng quỷ !

– Anh bày cho em cái vụ đó đi…

Gã không biết có nên nói không. Trong lúc còn dằn co, thằng Lực vẫn ôm gã cứng ngắc, tay nó thọc trong quần gã mò mẫm.

– Mày muốn biết thiệt sao ?

– Dạ…

Lúc này tiến thoái lưỡng nan. Nếu gã không bày cho nó, lỡ nó nổi khùng nói bậy thì gã tiêu luôn.

– Đó là do mày muốn, sau này đừng có đổ thừa cho tao nghen.

– Dạ…

Gã lừ lừ quay mặt lại sát mặt thằng Lực. Trước mắt gã là hình bóng của Hoài Nam. người gã từng dâng hiến trái tim. Nỗi nhớ nhung xa cách giờ được đền bù. Gã đã tìm được người trong mộng. Gã đặt môi gã lên má thằng Lực, những nụ hôn đắm đuối cứ thi nhau trút xuống đôi gò má lúm đồng tiền thằng Lực, gã ôm ghì nó vào lòng, tay gã vuốt ve lưng nó, mơn trớn, dịu dàng. Thằng Lực run bần bật, nó đón nhận những cảm giác mới lạ, rạo rực ngày càng tăng. Nó thấy khác cái chuyện nó làm với bọn con gái ngoài nhà thổ. Từng đợt sóng đam mê cứ dâng lên, dâng mãi cho tới lúc môi gã áp sát môi nó, lưỡi gã lách giữa đôi môi hé mở, run rẫy của nó tiến sâu vào trong thì nút lấy hương vị ngọt ngào từ đầu lưỡi gã, nó nút lưỡi gã như đã từng làm với bọn gái điếm nhưng ngọt ngào, đằm thắm và tê điếng người. Bất giác tay nó đang mò nắm thằng nhỏ gã "vuốt ve" "vuốt ve" bỗng xiết mạnh, bóp chặt.

Bị đau bất ngờ, gã tỉnh hồn, lật đật đẩy nó ra rồi bơi ra xa, gã ngoái lại nói :

– Thôi về đi Lực, nhiêu đó đủ rồi.

Thằng Lực đang tê tái bị cụt hứng bực không chịu nỗi. Nhưng nó còn biết làm gì hơn ngoài chuyện bơi theo gã về chòi.

Lúc hai người bước lên bờ, thằng Lực nói :

– Anh Hai, mai mốt cho em làm nữa nghe. Anh làm em khoái lắm.

Gã ậm ừ trong miệng không nói gì. Thực lòng mà nói, chuyện quan hệng chạm xác thịt với đàn ông, nhất là trai tơ mới lớn lại khoẻ mạnh, vạm vỡ như thằng Lực thì đã khoái lắm. Nhưng đó chỉ là nhu cầu đòi hỏi nhục dục bản năng. Có một điều khiến gã băn khoăn là khi gần nó gã bị cảm giác đánh lừa lẫn lộn nó với người tình của gã nên vì vậy gã không thể dừng lại được. Đó chỉ mới một chuyện, còn một chuyện khác, tuy có bực mình vì nó rình mò gã, nhưng gã vẫn yêu mến nó, nếu không nói là có cảm tình. Sự chung quan hệng lâu ngày, tình cảm nảy nở thì chuyện của gã sẽ thêm rối rắm. Cuối cùng, là gã cảm thấy có lỗi với thằng Tâm, nhưng giữa hai đứa buộc gã chọn lựa, gã sẽ chọn thằng Lực vì không có quan hệ gia đình ràng buộc.

Lúc hai người vào nhà, gã vô buồng thay đồ, thằng Lực cũng mò theo. Gã nhìn nó nhưng không nói gì. Tới nước này còn cản nó được sao ? Kệ nó muốn dòm thì cho dòm tha hồ. Gã bỏ cái quần ướt xuống đất cái phịch, rồi quơ lấy cái quần đùi khô tròng vào, gã kéo lên nửa lừng thì tay thằng Lực giữ lại.

– Anh cho em coi một chút xíu thôi.

Gã thở dài không kéo quần lên nữa, thằng Lực ngồi thụp xuống dám mắt vào con thằng nhỏ của gã, nó nuốt nước miếng ừng ực. Nó hun lên con thằng nhỏ gã cái chóc rồi đứng dậy tiếc rẻ :

– Mai mốt anh đừng ngưng ngang xương, làm em khó chịu quá.

Gã kéo quần lên cái rột, lặng thinh bỏ ra ngoài. Câu nói thằng Lực vô tình đã khiến gã tìm được cách đối phó.

Từ đó cho tới lúc về, thằng Lực bám riết lấy gã. Gã đi đâu nó lẻo đẻo theo đó, quần nó cứ độn lên một cục. Gã biết nếu nó không cho nó ra thì chắc là nó không chịu rời gã.

– Mày có muốn tắm không ?

Thằng Lực gật đầu. Nó biết tắm chỉ là cái cớ.

– Ra ngoải tắm trước đi rồi tao ra.

Thằng Lực ra nhà tắm, xối nước lên người. Nước lạnh dễ chịu đôi chút nhưng con thằng nhỏ nó vẫn cứng ngắc. Còn trẻ sung sức, lại đang nghĩ chuyện ấy trong đầu nên nó không sao xuống được.

Đang dội nước thì nó nghe tiếng chưn Dũng “chày vồ” đi ra, nó hồi hộp trong lòng nhưng cũng hơi mắc cỡ. Nó cứ quay mặt vô vách. Dũng cởi quần đùi, bước tới, gã cạ thằng nhỏ vào vòng ba đít thằng Lực, con thằng nhỏ như cái chày của gã trượt tới trượt lui giữa cái rãnh hai vòng ba đít thằng Lực làm cho nó sướng điếng người. Nó khao khát con thằng nhỏ Dũng thọc vô trong người nó, nổi khao khát bằng hình ảnh của thằng thiếu úy ngữa háng mà nó thấy. Nói có trời chứng giám, nó chỉ mong cái chày ấy thọc vô đít nó mà thụt. Nhưng Dũng “chày vồ” không làm chuyện đó, gã chỉ kích thích nó bằng của quý và bằng chính đôi tay thiện nghệ của gã. Từ đằng sau, gã vòng tay qua hông vuốt ve thân trước của nó, sau đó tay phải tuột xuống lận thằng nhỏ nó cho lỏ căng ra. Sau đó gã "vuốt ve" mạnh, vì có chủ ý nên gã "vuốt ve" lia lịa. Đít khu thằng Lực quíu lại, lông háng nó thiếu điều dựng ngược, nó nẫy đì tới, người nó oằn oại.

– Anh Hai… làm em từ từ thôi, em chịu hết nỗi rồi.

Bình thường khi hứng, nó "vuốt ve" thằng nhỏ mình cũng khá lâu mới ra, nhưng sự tiếp xúc với bàn tay của gã như có phép mầu, nó cảm nhận sự khác lạ, rung cảm từ con thằng nhỏ nó lan tỏa khắp người.

– A… a… anh Hai ơi, em muốn ra, a… anh ơi…

Nếu la lên. Tiếng rên la của nó càng khiến gã vuột nhanh và mạnh hơn nữa. Phụt một cái, dòng tinh dịch trắng quan hệc của nó vọt ra xa cả thước, văng túa lên vách lá. Gã thầm khen sức lực của thằng nhỏ. Gã nuốt nước miếng khi nghĩ tới chuyện làm tình với một thằng con trai sung sức như nó. Nhưng thằng Lực thì khác, gã bỏ tay ra. Thằng Lực chống hai tay lên vách lá, người nó chúi tới trước thở hổn hển, tim trong cơ thểg bờ ngực đập mạnh. Nó thấy sướng, nhưng còn tiếc vì gã làm nó ra mau quá.

Gã xối nước rửa bàn tay nhớp nháp tinh dịch, rồi mặc quần bước vô nhà. Tuy thấy hết sạch nhưng sờ còn thấy lòng bàn tay rin rít. Chuyện đó thì gã quen rồi nên chẳng có gì lạ.

Lát sau, thằng Lực vô nhà, nhìn gã cười ngỏn ngoẻn :

– Em về nghen anh Hai, bữa khác em qua chơi.

Nhìn bóng nó đi khuất. Gã thấy như hụt hẫng, thiếu thiếu cái gì đó. Cơn lửa dục trong lòng gã bị dồn nén lúc nãy lại bùng lên. Đã từ lâu, gã không còn thủ dâm, khi cần là có người cho gã làm chuyện đó nên thủ dâm không còn cần thiết nữa. Nhưng bữa nay phải hai lần nhịn, làm sao gã chịu cho nổi ? Nhưng gã không muốn tự thỏa mãn theo kiểu ấy nữa. Gã bứt rứt đi ra đi vào, cuối cùng thì gã đi thẳng ra nhà tắm. Nhưng gã chưa kịp cởi quần thì nghe tiếng kêu réo om xòm của thằng Tâm ở trong chòi. Lật đật kéo quần, gã đi vô.

Thằng Tâm khệ nệ bưng giỏ để lên bộ ván, rồi sành soạn mấy thứ đồ khô bỏ ra. Nó tươi cười nói :

– Chi Hai kêu mang ra cho anh. Chỉ còn mua cho anh mấy gói bách-tô cho anh hút đỡ ghiền, còn cái này phần của em, nhưng em sẽ chia phần cho anh.

Nó giở cái lon đồ hộp lên cao lắc lắc. Chắc là đồ hộp Mỹ chứ có thứ gì lạ. Gã ăn mấy thứ này đã ngán tới cần cổ. Nhưng gã không nói vì không muốn phụ tấm lòng của nó.

Dọn dẹp gọn ghẽ xong, thằng Tâm bỏ ra sau mà tắm. Lúc nó lấy khăn lau trên vách mới để ý thấy trong kẹt vách lá có vệt gì trăng trắng, nó dòm kỹ và biết ngay cái thứ nó thường mò cho ra mấy lúc nổi hứng. Ở nhà có một mình ổng, mà lâu quá ổng không về với bả, chắc là… Nó đoán gã vì quá sung sức nên phải "vuốt ve" cho ra bớt. Nó chợt nảy một ý hay hay nên tủm tỉm cười một mình.

Tối đến, cơm nước xong, gã ôm gối ra võng. Mọi bữa, gã bỏ ra ngủ ngoài võng thằng Tâm không nói gì. Nhưng tối nay thấy gã xách gối xuống võng, mặt thằng Tâm sa sầm, giọng nó phụng phịu, hờn mát :

– Từ hồi em ra đây, anh ngủ với em có mấy đêm, sau đó cứ ra võng ngủ, bộ anh chê em ở dơ mà không ngán muỗi chích ?

– Hổng phải, hai thằng đàn ông ngủ chung, cục cựa quan hệng nhau khó ngủ lắm !

– Vậy anh ngủ với chị Hai chật nức mà sao không thấy nói gì hết ?

Gã nghẹn họng.

– Thôi được ngủ trước đi, anh sẽ lên ngủ sau.

Thằng Tâm giăng mùng xong xuôi rồi chui vào.

Chừng thấy nó đã ngủ say, gã tắt đèn chui vô mùng ngủ.

Những gã không tài nào chợp mắt, cái hình ảnh thân thể trần truồng của thằng Lực ôm cứng gã ngoài sông, rồi lúc gã cạ vào giữa vòng ba nó làm gã thấy bối rối, bối rối đến phát điên lên được. Ai biểu trời sinh gã dâm làm chi ? Gã nhắm mắt lim dim, thọc tay vô quần. Đang "vuốt ve" ngon lành, bỗng có bàn tay nhỏ mềm túm chặt tay gã, gã hết hồn, mở choàng mắt thì thấy thằng Tâm ngồi sững, tay nó nắm tay gã, nó cười hì hì :

– Bộ anh nhớ chị Hai phải không, để em làm cho, mấy chuyện này…

Nó lấp lững không nói nữa, không cần biết gã có chịu hay không, nó gỡ tay gã ra và kéo tụt cái quần gã xuống dưới đùi.

– Kỳ quá !

Gã chỉ nói chiếu lệ chứ lửa lòng đã làm gã mờ mắt, còn sức đâu cự nự. Gã nói kỳ mà nẩy đì lên cao để thằng Tâm cởi quần gã cho dễ dàng. Chuyện không muốn thì cũng đã tới rồi. Thằng Tâm mừng thầm vì thấy gã chịu cho nó làm, không cự nự như lần đầu. … (chi tiết thân mật đã được lược bỏ)

Gã nhắm mắt, trân mình chịu những cú "vuốt ve" của thằng Tâm, gã rên rĩ :

– Ơi … Tâm ơi, em làm anh sướng quá. Em có thương anh hông Tâm ?

– Dạ… thương.

Gã quờ quạng, mò trúng chưn thằng Tâm, gã kéo ghì lại gần.

– Vậy để anh làm cho em chịu hôn…

Gã không còn nhịn nổi.

– Dạ…

Gã lột phăng cái quần thằng Tâm đang mặc, rồi mò thằng nhỏ nó mà "vuốt ve". Lớp da mịn màng của nó càng làm gã thèm khát, cơn hứng tình dâng cao như con nước lớn ngoài sông. Đang "vuốt ve" cho gã, thằng Tâm thấy hơi thở nóng hổi của gã gần sát háng, nó ngoái đầu lại. Tối quá không thấy rõ, nhưng nó biết… A… cảm giác nóng hổi, trơn, ướt của miệng gã. Nó thấy quíu thật sự. Chưa bao giờ nó cảm thấy sướng như thế. Gã nút thằng nhỏ nó chùn chụt, nó hầu như quên cả việc đang làm cho gã. Gã ghì chặt vòng ba nó khiến háng nó áp sát mặt gã và con thằng nhỏ nó thọc sâu trong cổ họng gã. Gã đang nuốt trọng con thằng nhỏ nó đây mà ! Gã lơi tay, con thằng nhỏ nó lại kéo ra và chỉ cần cái ấn nhẹ vào vòng ba là thằng nhỏ nó lại đâm vào. Cái nhịp điệu đâm vào rút ra liền liền khiến thằng Tâm bàng hoàng mê sảng :

– Anh Hai ơi…

Gã không trả lời mà đúng hơn không thể trả lời vì con thằng nhỏ nó chèn kín cổ họng gã.

– Em thương anh nhiều lắm. Em muốn cho anh hết… anh Hai ơi.

Nhìn cái kiểu nó nẫy đì thọc mạnh, gã cũng đoán được. Thằng Tâm rên lên một tiếng rồi phọt ra trong miệng gã. Gã nút mạnh, chất nước sền sệt của nó trôi qua cổ họng gã như nuốt lòng đỏ trứng gà, chỉ có điều không nhiều.

– Làm cho anh đi Tâm. Gã nhắc nó.

Dù mệt rã rời, nhưng thằng Tâm cũng biết nó phải làm cho anh Hai nó ra. Nó "vuốt ve" tiếp. Trong đầu đó đang do dự. Nó thấy ôm chặt vuốt ve chỗ đó hơi ghê ghê. Người ta chẳng thường chữi nhau là nói những câu tục tĩu như ôm chặt thằng nhỏ, chẳng phải đó là chuyện ghê tởm để nhục mạ nhau sao ? Nhưng con thằng nhỏ lông lá lùm sùm và cái háng rậm rịt của gã trước mặt đã thôi thúc lòng ham muốn. Nhứt là con thằng nhỏ gã dài khủng khiếp mà cũng bự khủng khiếp, cái đầu thằng nhỏ bây giờ không khác gì trái mận chín bự sự căng bóng, còn thân thằng nhỏ gã gân guốc nổi vồng những sợi gân máu chằng chịt, sờ vào thấy cộm hẳn. Càng khủng khiếp bao nhiêu thì lòng ham muốn của nó càng lớn bấy nhiêu. Ổng ôm chặt không chỉ ôm chặt mà còn nuốt cái của mình, sao mình không dám ôm chặt cho ổng ? Mặt nó kề sát xuống, lưỡi nó le ra vuốt ve thử cái quả mận chín, cái nước nhờn trơn nhầy từ đầu thằng nhỏ gã tiết ra mằn mặn, bùi bùi. Nó vừa "vuốt ve", vừa vuốt ve, sau đó thì há miệng mút lấy đầu thằng nhỏ của gã. Cái chày vồ của gã giần giật. Tới lúc này, gã mới bật ra những lời khao khát cần nói :

– … (chi tiết thân mật đã được lược bỏ)

Dù cố hết sức, nhưng thằng Tâm cũng ngậm vô được qua khỏi đầu khấc một chút là đã thấy đầy họng. Tuy không được đã lắm nhưng vẫn còn hơn "vuốt ve" khan. Gã chấp nhận cái hiện có. Gần nửa giờ mồ hôi mồ kê ra như tắm gã mới ra. Thằng Tâm thử nuốt một chút nhưng cái mùi tanh ói khiến nó muốn buồn nôn. Nó rút thằng nhỏ gã ra khỏi miệng, tinh khí gã từ mép thằng Tâm nhễu nhảo lòng thòng xuống bụng dưới của gã. Gã nằm bất động. Thằng Tâm chùi miệng xong, chui ra khỏi mùng đi tắm. Nó khấp khởi trong bụng, coi như kế hoạch nó thành công, tuy rằng có thay đổi chút ít – đó là hai người ôm chặt cho nhau. Nó cảm thấy mình khó lòng kham nổi con thằng nhỏ như cái chày vồ của gã. Nghĩ tới đây, thấy thấm ý nên nó cười một mình. Ừ hé, bây giờ nó biết tại sao ổng có cái biệt danh “chày vồ” chướng tai như vậy, nhưng bây giờ thì nó thấy cái biệt danh đó thật hấp dẫn.

Lát sau, gã cũng ra ngoài tắm rửa. Gã đã thỏa mãn, nhưng mối ưu tư canh cánh bên lòng. Ngày hôm nay chỉ mới bắt đầu, không biết sau này sẽ ra sao đây ? Một liều ba bảy cũng liều. Mặc kệ, tới đâu hay tới đó.

Mấy ngày sau, gã kêu thằng Tâm nhắn thằng Lực mang giấy tờ căn cước qua chòi, kêu thằng Tâm về lấy căn cước của nó mang theo luôn, nói là lo giấy tờ miễn dịch cho tụi nó. Thằng Tâm mừng lắm, cái viễn cảnh chia tay với thằng Lực làm nó rầu rĩ cả ngày hôm trước, bây giờ đã không còn làm nó lo lắng nữa. Nó mừng lắm, định bụng sẽ “trả ơn” cho ổng lần nữa.

Sau nửa tháng, đứa nào cũng có một tờ giấy bọc ni lông kỹ càng kè kè trong túi quần tây. Gã dặn dò chúng không được bốc phét, người ta ghét khui ra việc chạy chọt thì đổ bể hết. Chỉ khi bị khám xét mới đưa ra.

Hai đứa nó nhẹ nhỏm, vui vẻ bao nhiêu thì gã càng mệt mỏi, ủ dột bấy nhiêu. Vừa phải “trả nợ” cho mấy thằng Mỹ, vừa phải hầu hạ thằng phiên dịch chết dẫm, bây giờ thỉnh thoảng gã bị hai đứa trẻ quần cho gã muốn hụt hơi. Dẫu sao thì chơi với mấy đứa con nít cũng thú vị hơn mấy thằng tây dày dạn kia nhiều. Cái gút mắt này gã không biết cách nào gở cho ra, vì gã biết người gã yêu thương đang ở gần đây, rất gần. Cũng có lúc phải đối diện người đó. Nếu tình trạng này bị phanh phui thì gã không còn cách gì biện bạch nữa. Trước kia là chuyện gã trả đũa, còn bây giờ là chuyện bán trôn nuôi miệng, lại mang tiếng dụ dỗ con nít, chứ người ta đâu có biết hai thằng ranh kia rấp tâm làm hại gã.

—————

Series Navigation<< Câu chuyện ngày xưa – TG: Vũ Quốc – Phần 7Câu chuyện ngày xưa – TG: Vũ Quốc – Phần 9 >>

Viết một bình luận