- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 2 – ÁNH MẮT NGOÀI ĐƯỜNG VÀ MỘT CUỘC HẸN KHÔNG NGỜ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 3 – DƯỚI MÁI HIÊN ƯỚT MƯA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 4 – GÓC NHÌN VÀ CHÂN XĂM MỘT BÊN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 5 – PHÒNG TRỌ, MÙI DA VÀ TIẾNG RÊN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 6 – KẸT GIỮA HAI LÀN DA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 7 – CẠM BẪY CỦA MÙI MỒ HÔI VÀ TẤT TRẮNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 8 – TRÒ CHƠI CÂM LẶNG TRONG PHÒNG VỆ SINH BỆNH VIỆN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 9 – MỘT CƠ THỂ, HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 10 – GIỮA ĐƯỜNG, CHÂN LÔNG, TẤT TRẮNG, VÀ MỒ HÔI THẬT
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 11 – ĐỪNG ĐỂ KÍNH CẬN ĐÁNH LỪA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 12 – CẬU SINH VIÊN VÀ SỢI DÂY TRÓI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 13 – GIỮA MỒ HÔI CÔNG TRÌNH VÀ CUỒNG LOẠN BẢN NĂNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 14 – BỊ BẮT NẠT TRÊN LÁN GỖ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 15 – CẬU SINH VIÊN THỂ THAO VÀ CÚ CHỦ ĐỘNG NGỌT NGÀO
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 16 – CẦU LÔNG, MỒ HÔI, VÀ NHỮNG ĐÔI MẮT KHÔNG NGÂY THƠ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 17 – MỘT ĐÊM Ở KHU NGHỈ DƯỠNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 18 – CHẠM MẶT TRAI CÔNG TRÌNH
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 19 – MÙI DA THỊT, MÙI CẢM GIÁC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 20 – HƠI THỞ SAU SÀN ĐẤU
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 21 – MỒ HÔI CỦA NHIỀU NGƯỜI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 22 – ĐỘC CHIẾM
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 23 – MÙI KHÁC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 24 – DANH BƯỚC VÀO
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 25 – MỘT KIỂU MÊ MỆT MỚI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 26 – GẶP TRÊN ĐƯỜNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 27 – TỤI NHỎ GIỜ GHÊ THIỆT
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 28 – NGHIỆN TUỔI 18
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 29 – CÀNG HÍT CÀNG NGHIỆN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 30 – TRONG TIỆM CẮT TÓC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 31 – CÀ PHÊ CHÒI
Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 30 – TRONG TIỆM CẮT TÓC
Danh không định cắt tóc hôm đó.
Anh chỉ đi bộ ngang con hẻm gần nhà trọ, chợt trời đổ mưa. Tiệm cắt tóc nhỏ ven đường, ánh đèn vàng dịu hắt qua cửa kính mờ. Một bảng gỗ treo lủng lẳng ghi “Nam Cắt – Gội – Vuốt Sáp – Không Chờ Dài.”
Danh nép vào hiên để tránh mưa. Nhưng khi anh liếc qua cửa, ánh mắt anh dừng lại.
**Người thợ đang đứng cắt tóc bên trong.**
—
Gã không trẻ lắm – có lẽ khoảng hơn 30 – tóc cạo sát hai bên, để đỉnh dài vuốt ngược. Áo thun đen ôm lấy thân hình vạm vỡ, **vai rộng, bụng phẳng, tay gân guốc cầm kéo như cầm dao.**
Gã cúi người, một tay giữ cằm khách, tay kia lướt kéo sau gáy. Và **cái tư thế ấy – vừa kiểm soát, vừa nhẹ nhàng, vừa áp sát – khiến Danh thấy tim mình chậm lại một nhịp.**
Khi khách rời ghế, gã lau mồ hôi bằng khăn lông treo vai. Rồi quay qua nhìn Danh qua lớp kính mưa.
“Cắt không anh?”
—
Danh bước vào, **mùi trong tiệm lập tức xộc vào: dầu gội, keo vuốt, máy sấy, và mồ hôi – mồ hôi thật – từ một cơ thể đàn ông làm việc cả ngày, không máy lạnh.**
Gã ra hiệu ghế giữa. Danh ngồi xuống. Gáy chạm nệm da đã bạc màu.
“Cắt ngắn hả?”
“Ờ… tỉa nhẹ thôi.”
Gã trùm áo choàng qua người anh, rồi cúi xuống, gài nút ngay cổ.
**Ngón tay chạm da. Hơi thở nóng phà sau tai. Mùi tóc, mùi cổ áo, mùi da đầu – tất cả ập đến như một vệt khói mỏng, quyến rũ.**
—
Gã làm việc chậm rãi. Mỗi lần vòng ra sau lưng Danh, là một lần **ngực chạm vai, tay cọ má, lưng ép vào lưng ghế.**
“Anh làm nghề này lâu chưa?” – Danh hỏi, giọng khàn.
“8 năm. Từng đi cắt thuê trong quân đội. Quen mùi mồ hôi trai rồi.”
Danh nuốt khan. Tim đập mạnh.
Gã cười nhẹ sau gáy anh:
“Anh nhìn tôi từ nãy giờ. Không phải kiểu khách cắt tóc bình thường đâu, đúng không?”
Danh không đáp.
—
Gã đặt tay lên đỉnh đầu anh, ấn nhẹ:
“Tôi biết ánh mắt đó. Mấy người như anh, mê mùi mồ hôi gáy. Mùi cổ áo. Mùi người làm nghề bằng tay.”
“Tôi đúng không?”
Danh gật nhẹ. Không nói nổi.
Gã cúi xuống, **thì thầm ngay vành tai**:
“Tôi đang đổ mồ hôi đó. Muốn hít không?”
—
Danh siết tay vào đùi.
Gã nhấc kéo, nhưng không cắt nữa. Thay vào đó, gỡ nút áo choàng, mở ra.
“Phía sau có phòng nhỏ. Gội đầu riêng.”
Danh bước theo. Phòng kín, đèn mờ, quạt chạy lạch cạch. Trên bàn là khăn ướt, dầu xả, máy sấy và một chiếc áo thun đen đã sũng mồ hôi.
Gã đóng cửa.
—
“Cởi áo tôi ra. Muốn hít gì thì hít.”
Danh run tay cởi. **Lưng gã mướt mồ hôi, vai nổi gân, cổ áo có vệt muối trắng.**
Anh áp mặt vào gáy – **nơi đẫm nhất, nơi có mùi đặc nhất.** Mồ hôi hòa keo vuốt tóc, mùi gắt, nồng, nhưng cực kỳ… đàn ông.
“Từng có khách vuốt ve lưng tôi ngay sau khi gội xong. Nhưng chưa ai dám cắn nhẹ…”
Danh cắn.
Gã rên khẽ.
—
Hai người quấn lấy nhau. Trong phòng kín, tiếng máy sấy rít nhẹ bên tai, mồ hôi rơi xuống sàn từng giọt.
Gã vừa nặng tay, vừa biết điểm – **bóp cổ, vuốt lưng, ấn đầu Danh vào đúng chỗ mồ hôi rịn ra.**
“Cắt tóc lần đầu, hít mồ hôi lần thứ mấy?”
“Không nhớ… nhưng lần này nặng nhất…”
“Còn muốn lần sau không?”
“Có…”
“Vậy mai tới. Tôi cắt cho xong đầu. Rồi cho hít thêm… chỗ khác.”
—————-
