- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 2 – ÁNH MẮT NGOÀI ĐƯỜNG VÀ MỘT CUỘC HẸN KHÔNG NGỜ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 3 – DƯỚI MÁI HIÊN ƯỚT MƯA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 4 – GÓC NHÌN VÀ CHÂN XĂM MỘT BÊN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 5 – PHÒNG TRỌ, MÙI DA VÀ TIẾNG RÊN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 6 – KẸT GIỮA HAI LÀN DA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 7 – CẠM BẪY CỦA MÙI MỒ HÔI VÀ TẤT TRẮNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 8 – TRÒ CHƠI CÂM LẶNG TRONG PHÒNG VỆ SINH BỆNH VIỆN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 9 – MỘT CƠ THỂ, HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 10 – GIỮA ĐƯỜNG, CHÂN LÔNG, TẤT TRẮNG, VÀ MỒ HÔI THẬT
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 11 – ĐỪNG ĐỂ KÍNH CẬN ĐÁNH LỪA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 12 – CẬU SINH VIÊN VÀ SỢI DÂY TRÓI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 13 – GIỮA MỒ HÔI CÔNG TRÌNH VÀ CUỒNG LOẠN BẢN NĂNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 14 – BỊ BẮT NẠT TRÊN LÁN GỖ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 15 – CẬU SINH VIÊN THỂ THAO VÀ CÚ CHỦ ĐỘNG NGỌT NGÀO
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 16 – CẦU LÔNG, MỒ HÔI, VÀ NHỮNG ĐÔI MẮT KHÔNG NGÂY THƠ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 17 – MỘT ĐÊM Ở KHU NGHỈ DƯỠNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 18 – CHẠM MẶT TRAI CÔNG TRÌNH
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 19 – MÙI DA THỊT, MÙI CẢM GIÁC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 20 – HƠI THỞ SAU SÀN ĐẤU
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 21 – MỒ HÔI CỦA NHIỀU NGƯỜI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 22 – ĐỘC CHIẾM
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 23 – MÙI KHÁC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 24 – DANH BƯỚC VÀO
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 25 – MỘT KIỂU MÊ MỆT MỚI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 26 – GẶP TRÊN ĐƯỜNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 27 – TỤI NHỎ GIỜ GHÊ THIỆT
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 28 – NGHIỆN TUỔI 18
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 29 – CÀNG HÍT CÀNG NGHIỆN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 30 – TRONG TIỆM CẮT TÓC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 31 – CÀ PHÊ CHÒI
Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 31 – CÀ PHÊ CHÒI
Buổi trưa nóng như thiêu, Danh không muốn về nhà. Anh chạy xe lang thang, lòng rối bời, vừa thèm cảm giác … (một khoảnh khắc thân mật được giữ lại nhẹ nhàng)
Cuối cùng, anh tấp vào một quán cà phê nằm ven quốc lộ – bảng hiệu bạc màu, ghi “Cà phê máy lạnh – chòi riêng”. Anh nghe danh lâu rồi nhưng chưa lần nào bước vào.
“Một mình hả anh? Chòi số 4 đi anh.” – Cô phục vụ chỉ nhanh rồi quay đi.
Danh dựng xe, bước vào. Chòi số 4 nằm trong góc, mái tôn thấp, vách che hờ bằng tấm màn rách.
Bên trong chỉ có một chiếc giường tre nhỏ, quạt máy và bàn gỗ lỏng lẻo. Ánh sáng hắt từ khe mái làm mọi thứ càng thêm lờ mờ, bí bách.
Danh ngồi xuống, thở chậm. Mùi trong chòi đập thẳng vào mũi: mùi người – mồ hôi, thuốc lá, nước hoa rẻ tiền, và gì đó… mặn nồng.
Bỗng tiếng chân bước nhẹ tới. Tấm màn che khẽ rung.
Một gã trai cao lớn, mặc áo ba lỗ và quần jean bạc màu, bắp tay xăm mờ, da ngăm, nách rịn mồ hôi, ló đầu vào.
“Mới tới hả? Ngồi một mình chi buồn vậy?”
Danh chưa kịp phản ứng, gã đã bước vào, kéo màn lại. Không ai cản. Không ai hỏi.
“Tôi là khách quen ở đây. Cứ thấy ai mới là ghé vô chơi.”
Gã ngồi sát, thân người to như tủ lạnh, vai rộng, mùi sáp tóc hòa với mùi áo chưa giặt đập thẳng vào Danh.
“Anh tên gì?”
“Danh…”
“Ừ. Danh… mùi anh thơm ghê.”
Gã cúi sát cổ Danh, hít mạnh như đánh dấu.
Gã đặt tay lên đùi Danh, nặng và chắc. Rồi thì thầm:
“Ở đây không ai làm phiền đâu. Ai muốn ôm thì ôm, muốn ngửi thì ngửi, miễn đừng làm lớn tiếng là được.”
Danh không đẩy ra. Thực ra… anh đã chờ cảm giác này từ sáng.
Gã kéo anh lại gần. Ngực to như tường gạch, nách nóng rực áp vào cánh tay Danh, mùi cơ thể hầm lên từng đợt.
“Anh thích mùi mồ hôi đúng không?”
“Tôi nhìn là biết.”
Danh khẽ gật. Gã liền giơ tay lên, đặt tay sau gáy anh, ấn sát vào hõm nách của mình:
“vuốt ve đi. Không ai biết đâu. Ở đây toàn mấy người như anh. Nghiện mùi, nghiện ôm.”
Danh vùi đầu vào. Hơi nóng, mùi gắt gỏng, mồ hôi tích tụ suốt sáng dưới áo ba lỗ, dính lên má, cổ, miệng anh.
Gã rên khẽ:
“Tôi đi làm phụ hồ về chưa tắm. Giờ có người vuốt ve, phê thiệt… Lần đầu có người vuốt ve chỗ đó lâu vậy luôn á…”
Danh như mê đi. Tay anh nắm chặt đùi gã – chắc như cột bê tông, dính mồ hôi, cát sỏi và cả… đàn ông.
Gã kéo anh lên giường tre, đặt nằm nghiêng, rồi nằm sau lưng, ép sát thân thể nóng rực vào.
“Anh biết không… nằm ôm thế này, không nói gì, mà sướng hơn cả lên giường…”
Gã luồn tay xuống bụng dưới Danh, khẽ xoa nhẹ.
“Cơ thể anh run hết. Phải không? Nghiện rồi đúng không?”
Danh gật. Gã kéo áo anh lên, hôn dọc sống lưng, để lại từng vệt nóng ẩm.
“Ngày mai anh còn ghé không?”
“Có… nếu em cho hít nữa.”
“Hít chỗ khác luôn. Đùi, ngực, thậm chí… chỗ mà phụ hồ đi cả ngày chưa kịp rửa.”
Danh thở gấp, gật đầu mạnh.
“Muốn gì… cũng được.”
—————–
