- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 2 – ÁNH MẮT NGOÀI ĐƯỜNG VÀ MỘT CUỘC HẸN KHÔNG NGỜ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 3 – DƯỚI MÁI HIÊN ƯỚT MƯA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 4 – GÓC NHÌN VÀ CHÂN XĂM MỘT BÊN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 5 – PHÒNG TRỌ, MÙI DA VÀ TIẾNG RÊN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 6 – KẸT GIỮA HAI LÀN DA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 7 – CẠM BẪY CỦA MÙI MỒ HÔI VÀ TẤT TRẮNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 8 – TRÒ CHƠI CÂM LẶNG TRONG PHÒNG VỆ SINH BỆNH VIỆN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 9 – MỘT CƠ THỂ, HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 10 – GIỮA ĐƯỜNG, CHÂN LÔNG, TẤT TRẮNG, VÀ MỒ HÔI THẬT
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 11 – ĐỪNG ĐỂ KÍNH CẬN ĐÁNH LỪA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 12 – CẬU SINH VIÊN VÀ SỢI DÂY TRÓI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 13 – GIỮA MỒ HÔI CÔNG TRÌNH VÀ CUỒNG LOẠN BẢN NĂNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 14 – BỊ BẮT NẠT TRÊN LÁN GỖ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 15 – CẬU SINH VIÊN THỂ THAO VÀ CÚ CHỦ ĐỘNG NGỌT NGÀO
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 16 – CẦU LÔNG, MỒ HÔI, VÀ NHỮNG ĐÔI MẮT KHÔNG NGÂY THƠ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 17 – MỘT ĐÊM Ở KHU NGHỈ DƯỠNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 18 – CHẠM MẶT TRAI CÔNG TRÌNH
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 19 – MÙI DA THỊT, MÙI CẢM GIÁC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 20 – HƠI THỞ SAU SÀN ĐẤU
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 21 – MỒ HÔI CỦA NHIỀU NGƯỜI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 22 – ĐỘC CHIẾM
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 23 – MÙI KHÁC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 24 – DANH BƯỚC VÀO
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 25 – MỘT KIỂU MÊ MỆT MỚI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 26 – GẶP TRÊN ĐƯỜNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 27 – TỤI NHỎ GIỜ GHÊ THIỆT
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 28 – NGHIỆN TUỔI 18
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 29 – CÀNG HÍT CÀNG NGHIỆN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 30 – TRONG TIỆM CẮT TÓC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 31 – CÀ PHÊ CHÒI
Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 29 – CÀNG HÍT CÀNG NGHIỆN
Chiều thứ Tư, Danh có mặt ở sân bóng mini gần khu trường nghề từ sớm. Nắng hắt xuống mặt cỏ nhân tạo, mùi nhựa và khói xe máy hòa vào không khí oi nồng.
Khôi nhắn: “3h30 em ra sân. Anh nhớ đem nước lạnh nha.”
Danh mang theo một túi lớn: khăn ướt, nước suối mát, và cả… một chiếc áo của Khôi từ lần trước mà anh đã giặt khô, gấp cẩn thận. Thứ khiến anh nhớ… không phải là mùi cũ, mà là hình bóng, **cái sức nặng của thằng nhỏ ấy khi đè lên anh.**
—
Lúc Khôi xuất hiện, Danh gần như đứng hình.
Cậu mặc áo số 10 trắng, short đen ngắn, chân mang vớ trắng cao đến bắp, quấn băng ở đầu gối phải. Tóc cắt gọn, gương mặt ngây ngô, nhưng thân hình **vẫn như một con trâu nhỏ** – vai dày, bụng phẳng, đùi gồng cứng, và **từng bước chạy lướt qua đều để lại vệt mồ hôi trên sân.**
“Anh tới rồi hả?” – Khôi gọi lớn từ xa, không giấu nổi nụ cười.
Danh gật, cổ họng khô rát. Nhưng thứ khô hơn… là bên dưới anh.
—
Trận banh bắt đầu. Sáu thằng nhỏ, thằng nào cũng lực lưỡng kỳ lạ – tụi mới 17, 18 mà **đứa nào đứa nấy như trai gym mấy năm**, cởi trần, áo bay phất phới treo trên hàng rào. Những làn da nâu cháy nắng, từng giọt mồ hôi chạy dọc sống lưng, tiếng hổn hển pha giữa sức trai và non dại.
Danh ngồi nhìn từ ghế đá, không chớp mắt. **Một cơn nghiện không còn tên.**
—
Giữa trận, Khôi chạy về lấy chai nước Danh đưa. Cậu đứng ngay trước mặt anh, ngửa cổ tu một hơi dài. **Mồ hôi từ cằm chảy thẳng xuống cổ áo, ướt ngực.**
“Thở muốn chết… nóng muốn lột da…”
Danh không kìm được:
“Cởi áo đi.”
Khôi cười, kéo áo khỏi người, ném lên đầu gối Danh.
“Giữ dùm. Nóng quá.”
Danh run tay. **Chiếc áo ướt sũng, nặng mùi mồ hôi mới đá, nách loang, ngực thấm…** Một thứ nước thần kỳ khiến anh say như điếu đổ.
Anh nhấc áo lên, hít một hơi. Không hề giấu.
Khôi nhìn, vuốt ve môi:
“Anh nghiện em rồi thiệt.”
—
Sau trận, cả nhóm kéo nhau vào khu nhà vệ sinh công cộng phía sau sân để rửa mặt. Khôi vẫy Danh đi theo.
Trong góc khuất, Khôi đè Danh vào tường gạch, nắm chặt cổ tay:
“Tụi nó không biết em dắt anh theo kiểu gì đâu…”
“Nhưng em thích. Cảm giác có người nghiện mình, như em là ma túy vậy.”
—
Khôi kéo đầu Danh vùi vào cổ mình. Nách ướt, vai nong nóng, đùi đập vào hông Danh theo từng hơi thở.
“Muốn anh vuốt ve không?” – Danh thì thầm, giọng đã khàn đặc.
“vuốt ve đi. Tụi nhỏ còn đang tắm, không ai nghe đâu…”
Danh gục xuống, vuốt ve từ cổ vai xuống bụng, **chạm vào mép quần short đã loang ướt một bên.** Khôi rên nhẹ, tay siết tóc Danh.
“Anh càng hít… em càng bối rối…”
“Tụi nhỏ không biết đâu, nhưng em đang bắn từng đợt trong đầu.”
—
Sau mười lăm phút, Khôi buông Danh ra, đưa tay lau môi anh bằng khăn của chính mình – **vẫn còn mùi mồ hôi và xà phòng rửa tay rẻ tiền.**
“Mai em nghỉ. Qua nhà em không?”
Danh gật.
“Sáng sớm cũng được.”
“Sáng là lúc em chưa tắm. Mùi sẽ đậm hơn đó…”
————————
