- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 2 – ÁNH MẮT NGOÀI ĐƯỜNG VÀ MỘT CUỘC HẸN KHÔNG NGỜ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 3 – DƯỚI MÁI HIÊN ƯỚT MƯA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 4 – GÓC NHÌN VÀ CHÂN XĂM MỘT BÊN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 5 – PHÒNG TRỌ, MÙI DA VÀ TIẾNG RÊN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 6 – KẸT GIỮA HAI LÀN DA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 7 – CẠM BẪY CỦA MÙI MỒ HÔI VÀ TẤT TRẮNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 8 – TRÒ CHƠI CÂM LẶNG TRONG PHÒNG VỆ SINH BỆNH VIỆN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 9 – MỘT CƠ THỂ, HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 10 – GIỮA ĐƯỜNG, CHÂN LÔNG, TẤT TRẮNG, VÀ MỒ HÔI THẬT
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 11 – ĐỪNG ĐỂ KÍNH CẬN ĐÁNH LỪA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 12 – CẬU SINH VIÊN VÀ SỢI DÂY TRÓI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 13 – GIỮA MỒ HÔI CÔNG TRÌNH VÀ CUỒNG LOẠN BẢN NĂNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 14 – BỊ BẮT NẠT TRÊN LÁN GỖ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 15 – CẬU SINH VIÊN THỂ THAO VÀ CÚ CHỦ ĐỘNG NGỌT NGÀO
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 16 – CẦU LÔNG, MỒ HÔI, VÀ NHỮNG ĐÔI MẮT KHÔNG NGÂY THƠ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 17 – MỘT ĐÊM Ở KHU NGHỈ DƯỠNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 18 – CHẠM MẶT TRAI CÔNG TRÌNH
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 19 – MÙI DA THỊT, MÙI CẢM GIÁC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 20 – HƠI THỞ SAU SÀN ĐẤU
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 21 – MỒ HÔI CỦA NHIỀU NGƯỜI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 22 – ĐỘC CHIẾM
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 23 – MÙI KHÁC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 24 – DANH BƯỚC VÀO
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 25 – MỘT KIỂU MÊ MỆT MỚI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 26 – GẶP TRÊN ĐƯỜNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 27 – TỤI NHỎ GIỜ GHÊ THIỆT
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 28 – NGHIỆN TUỔI 18
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 29 – CÀNG HÍT CÀNG NGHIỆN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 30 – TRONG TIỆM CẮT TÓC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 31 – CÀ PHÊ CHÒI
Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 18 – CHẠM MẶT TRAI CÔNG TRÌNH
Chiều thứ Năm. Danh vừa rời văn phòng, trời nắng gắt, hơi nóng từ mặt đường bốc lên hầm hập. Anh định tạt vào tiệm cà phê quen ven đường Nguyễn Hữu Cảnh thì… **ánh mắt anh khựng lại**.
Một công trình đang thi công. **Bụi mù và tiếng khoan nổ vang**, nhưng thứ hút anh không phải là công trình – mà là **một chàng trai đang ngồi trên cục gạch, lưng quay ra đường, áo ba lỗ trắng mỏng dính mồ hôi, lưng ướt nhẹp, và quần bảo hộ thì kéo tụt xuống, lộ rõ cả khe hông và một đường lông bụng kéo dài xuống.**
Chàng trai ấy không nhìn anh. Nhưng Danh **không thể nào rời mắt.**
Cặp chân dài, cơ bắp mới lên, lông đùi đen và rậm, lưng cháy nắng, mồ hôi chảy từ gáy xuống sống lưng thành từng vệt… Tất cả **khiến Danh bối rối một cách hoang mang.**
“Mình chưa thấy ai kiểu vậy… ngây mà đầy nam tính đến lạ.”
—
Anh dừng xe. Giả vờ xem điện thoại, mắt thì vẫn dán chặt vào dáng người ấy. Đúng lúc đó, chàng trai quay lại.
Mặt còn rất trẻ – **có thể chưa tới hai mươi**. Mắt sáng, miệng rộng, làn da ngăm rám nắng. Trên má còn vài giọt nước chưa khô, và chiếc khăn vắt hờ trên vai.
“Nhìn gì dữ vậy anh?” – giọng nói mộc mạc, miền Tây rõ ràng.
Danh đỏ mặt, ậm ừ:
“Ờ… tại em đẹp trai.”
Chàng trai nheo mắt, **nhếch môi cười nửa miệng**:
“Vậy anh muốn coi gần không? Em đang nghỉ giữa ca, trong kia mát lắm.”
—
Không hiểu vì sao, Danh bước theo.
Chỗ nghỉ của công nhân là một căn phòng nhỏ sau bức tường tôn, bên trong kê mấy chiếc ghế nhựa, một cái quạt bàn cũ và vài can nước lạnh. Không ai khác ngoài hai người họ.
Chàng trai thả người xuống chiếu, nằm ngửa, **dạng chân ra đầy vô thức**, quần tụt xuống thêm chút nữa, **lộ rõ phần đùi chắc khỏe và một khoảng xương hông gợi cảm.**
“Tên em là Khải. Mười tám tuổi. Mới đi phụ hồ hai tháng.”
“Anh là Danh…” – giọng Danh run khẽ.
“Anh có thích trai công trình không?” – Khải hỏi thẳng.
“Người như em… da đen, mồ hôi, lông chân nhiều… có ai khoái không?”
Danh khẽ gật.
“Rất khoái…”
—
Khải ngồi dậy, **áp sát mặt vào mặt Danh**, mùi mồ hôi trộn với xà bông rửa tay, mùi nắng, mùi người – **đậm đà, nồng nhưng khiến Danh mê mẩn.**
“Anh hít thử đi… chỗ này nè.”
Khải **kéo cổ áo ba lỗ xuống, chìa nách ra**, nơi mồ hôi vẫn còn đọng thành từng giọt. Danh **cúi xuống, ngửi, rồi vuốt ve một đường dài từ nách xuống xương sườn.**
Khải **rùng mình**:
“Anh làm em nổi da gà…”
—
Cậu công nhân trẻ giờ đã **ngồi hẳn lên đùi Danh**, hai tay đè vai anh xuống, mồ hôi nhỏ từng giọt rơi trên ngực áo Danh.
“Em chưa từng làm vậy với ai… nhưng em muốn thử. Với anh thôi.”
Danh thở gấp, mắt dán chặt vào cơ thể khỏe mạnh ấy. Cậu ta **vén áo lên**, lộ bụng phẳng, **lông bụng kéo dài xuống rốn**, da rám nắng, và một ánh mắt **vừa tò mò vừa bạo dạn.**
—
“Anh dạy em nha.” – Khải thì thầm.
Danh gật. Bàn tay anh **vuốt nhẹ từ vai xuống ngực, rồi xuống bụng, rồi… vào giữa hai đùi Khải.** Cậu cong người lại, **rên nhỏ**, mặt đỏ bừng.
“Mạnh hơn nữa được không?”
Danh đẩy cậu nằm xuống chiếu, **hôn dọc theo sống bụng**, kéo nhẹ mép quần bảo hộ xuống, **lộ toàn bộ phần thân dưới rám nắng đầy sức sống.**
—
Hơi nóng phả ra, **mùi cơ thể trai trẻ thật sự**, mùi vừa tắm xong chưa lâu, nhưng đã đổ mồ hôi lại. Danh **rúc mặt vào vùng bụng dưới Khải, vuốt ve từng điểm**, tay xoa hai đùi rắn chắc và nhám vì lông. Khải **bóp vai Danh**, rên khẽ:
“Lạ… nhưng sướng quá…”
—
Hai người cuốn lấy nhau trên chiếu. Khải chưa quen, nhưng bản năng mạnh mẽ khiến cậu **đáp lại từng hành động**, thậm chí còn **ghì mạnh Danh xuống, đẩy lên, đè vào**, như thể cơ thể tự biết phải làm gì.
“Anh ơi… lần đầu của em mà nóng như lửa vậy…”
Danh **vuốt ve dọc bắp đùi Khải, vuốt ve cả đầu gối đầy mồ hôi**, rồi ngước lên:
“Em là kiểu người anh luôn tìm. Mộc, ngây, mà bản năng.”
—
Khải không nói gì. Chỉ **ép đầu Danh vào ngực mình**, mùi nách, mùi da, mùi khói bụi công trình – tất cả **làm Danh ngập ngụa trong khoái cảm lạ lẫm.**
Khi mọi thứ lắng lại, Khải nằm dựa vào tường, ánh mắt mệt nhưng sáng:
“Anh… mai tới nữa được không? Em nghỉ ca chiều.”
Danh cười, gật nhẹ.
“Anh sẽ tới. Lần sau… cho anh mát-xa lưng em bằng lưỡi luôn nha.”
Khải cười khúc khích, cốc nhẹ đầu Danh:
“Dâm vừa thôi. Nhưng… em chờ.”
———————-
