Nhà có 4 uke – Chap 18: Chuyến cắm trại bắt đầu

Truyện gay: Nhà có 4 uke – Chap 18: Chuyến cắm trại bắt đầu

Tác giả: Hải Anh

Sân trường trở nên náo loạn hẳn khi tất cả các lớp 12 đang háo hức lên xe chực sẵn khi mới 6h… Các đoàn xe tiếp nối hàng nhau, các quán bán thức ăn, đặc biệt căn teen trường mở cửa sớm để đào mỏ…

==== Lớp 12A1 =======================================

– Các em khẩn trương nào!- Tú hối thúc.

Cả đám lật đật kéo nhau xuống xe, ả Mu Lam chảnh chọe dẫn theo Kim Na Na đi cùng, trước đó ả lên năn nỉ hiệu trưởng cho em gái đi theo… không biết ả đang toan tính cái gì nữa… Mọi người đã lên xe hết, chỉ còn Cảnh đứng lại xách đồ cho Tú phía xa:

– Em ăn sáng chưa?- Cảnh hỏi Tú đang nhìn về phía đoàn xe.

– Em ăn rồi, mình đi thôi anh!

Tú đi trước Cảnh theo sau, hai người lên xe:

– Thầy đứng đó với bác tài đi, để Cảnh ngồi với hai chị em em!- Mu Lam lên tiếng khi Cảnh có ý định ngồi với Tú.

Tú hơi bất ngờ:

– Thầy ngồi với Cảnh có vấn đề gì sao em?

– Không có vấn đề gì, nhưng em nhìn thầy non nớt, chắc chắn ngồi sau sẽ say xe, thầy lên với bác tài đi!

– Cũng được!

– Thầy cứ ngồi đây với em!- Cảnh nắm tay Tú lại khi Tú tiến lên trước.

– Nhưng…

– Không nhưng nhị gì hết!- Cảnh kéo Tú ngồi xuống sát bên, cả lớp bắt đầu chú ý.

Mu Lam và Na Na bực tức khó chịu, hai ả kéo nhau xuống ngồi ghế cuối… Vì sắc đẹp của Na Na quá ư nghiêng nước nghiêng thành, tất cả nam nhi đại trượng phu phải ngã súng xin hàng, né đường sang một bên không dám nhìn, Na Na đàn ông quá mà!… Các xe bắt đầu chuyển động theo phương nằm ngang, đi một đoạn đường gần 12km thì dừng lại, các xe cua qua ngõ một đoạn 15m, thời gian hãm phanh để cua là 3p, các xe bắt đầu đi tiếp… Lúc xe hãm phanh, Tú tác động vào vai Cảnh một lực F= 500N… Hỏi Tú đang làm gì?… Cảnh nhìn Tú say đắm, cảm giác muốn che chở cho Tú thật mãnh liệt, Cảnh đưa tay vòng qua eo ôm Tú, mọi người trong lớp cũng thiu thiu ngủ cho đủ giấc vì sáng dậy sớm nên không để ý, chỉ có Mu Lam chăm chú nhìn hành động của Cảnh dành cho Tú mà tức hộc máu…

************************** 4h sau ******************************************

Các xe đã cập bến, mọi người lại ồ ạt kéo nhau xuống xe, Cảnh lay Tú dậy:

– Tới nơi rồi, dậy đi thầy bé nhỏ ơi!

Mấy đứa trong lớp nghe mà cười tủm tỉm, Phương kỉ luật ghé sát tai Cảnh nói:

– Mày yêu thầy phải không?

Cảnh đơ người nhưng lại gật đầu, tỏ vẻ như là đồng ý… Phương há hốc mồm bắt đầu đồn đại… Tú chập chờn mở mắt, mặt hơi xanh xao tí do say xe, Cảnh dìu Tú đứng dậy, đỡ Tú đi từng bước nhẹ nhàng, Mu Lam điên người hùng hổ kéo Na Na chen lấn lên trước khiến cho Cảnh và Tú ngã nhào trên hàng ghế, Tú bị đè nằm dưới, Cảnh nằm trên và môi hai người đã gắn chặt vào nhau… Mu Lam quay lại thấy thì trợn mắt, hứ một tiếng rõ kêu rồi hậm hực xuống xe, một số người thấy cảnh hấp dẫn liền chộp hềnh lại…

– Um… um…!- Tú la ư ử.

Cảnh vẫn chưa buông môi Tú ra mà đưa lưỡi ngày càng sâu vào bên trong, Tú vơ tay loạn xạ, nhẹ đẩy Cảnh ra:

– Học sinh chúng nhìn kìa!

– Kệ mấy đứa nó đi, anh muốn hôn em à!

– Không được đâu, xuống xe mau lên!

Tú hối hả đứng dậy bước xuống xe, Cảnh tiếc nuối xách ba lô xuống…

Tại địa điểm phân công trại của lớp 12A1 cũng như các lớp 12 khác, nơi cắm trại là một đỉnh núi cao, xe cập bến đến đây khi đi được 2 tiếng, 2 tiếng còn lại là leo lên ngọn núi này, xung quanh cây cối xác xơ nhưng lại có mặt bằng để dựng trại… Mỗi lớp bắt đầu đem dụng cụ, vật liệu về vị trí phân công dựng trại, Tú đốc thúc lớp mình:

– Các em nhanh nào, sắp chiều rồi đó, chúng ta phải nhanh lên, dựng xong 5 cái trại, 4 cái lớn một cái nhỏ cho thầy nhé!

– ” VÂNG”- cả lớp đồng thanh.

Cảnh không chịu làm cứ đứng rà sát bên Tú, dường như Cảnh đang có ý đồ gian tà… Mu Lam ấm ức, ả ngồi nhặt mấy cây củi khô mà cắn răng nuốt lưỡi, Na Na khó hiểu hỏi:

– Chị sao thế, ai cắn chị à?

– Mày điên hả? Mẹ bà thằng thầy giáo nó cướp anh Cảnh của tao kìa! Có thấy không?- Mu Lam nhăn nhó.

– Ờ… thì em thấy họ đẹp đôi hơn chị mà!- Na Na ngây thơ.

– Đm, mày em tao hay em nó mà bênh vực nó thế hở?

– Em là em của chị mà!

– Vậy thì tối nay mày đi với tao vụ này, xíu tao sẽ nói cho mày biết!

– Sao bây giờ không nói luôn?

– Nói bây giờ mày quên à, với lại tao không tin lắm vào cái đồ ngây thơ của mày!

Na Na xệ mỏ không thèm hỏi lại, Mu Lam thì vẫn chăm chú nhìn cử động của Cảnh và Tú, lòng thầm nghĩ: “Hại sau không bằng hại trước để diệt cỏ tận gốc!… haha…”

********* 15 phút sau ****************************************

– Cả lớp làm tốt lắm, các em có thể dùng đồ ăn nhanh rồi đấy, tối nay cả khối sẽ đốt lửa trại, các em nhớ đừng đùa giởn kẻo rơi xuống vực núi, hoặc đi lạc là không tìm được đâu đấy!- Tú dặn dò.

– ” VÂNG”- cả lớp đáp.

Không khí bắt đầu trở lạnh khi xập xệ tối, ai nấy cũng háo hức chờ tới giờ đốt lửa trại… Cảnh cứ đòi vào ngủ chung với Tú trong cái lều nhỏ mà mọi người dựng riêng cho Tú, còn cả lớp chia nhau địa phận ở 4 cái lều lớn:

– Anh đi ra ở với mấy em trong lớp đi, đừng ở đây với em, người ta dị nghị!

– Hông được, tối nay anh phải ngủ với em, anh mới an tâm, anh linh cảm có điều không tốt sắp xảy ra với em nên anh không thể bỏ em một mình ở đây được, em hiểu cho anh chứ?

– Em không biết linh cảm xấu của anh là gì, và cũng không biết nó là đúng hay sai nhưng em không thể…

– Em có yêu anh không?- Cảnh nhìn Tú.

– Ừ… em yêu anh nhiều lắm, cả đời này trái tim em chỉ là của anh thôi đấy!

Cảnh xúc động nhẹ đặt lên trán Tú một nụ hôn, vuốt mái tóc mềm mại của Tú, Cảnh khẽ mỉm cười:

– Anh yêu em, yêu hơn bất cứ thứ gì trên thế giới này, thầy giáo bé nhỏ của anh à!

Tú hạnh phúc ôm Cảnh thật chặt, ngoài lều có người gọi:

– Thầy ơi tập hợp, sắp đốt lửa trại rồi ạ!

– À, chờ thầy tí, thầy ra liền đây!

************ 7h tối ***********************************************

Loay hoay chuẩn bị củi lửa một hồi thì cuối cùng cũng xong, trời đã tối mịt, trên đỉnh núi tuy lạnh nhưng khung cảnh về đêm rất đẹp, có thể nhìn thấy cảnh thành phố phía xa, có thể ngắm nhưng ngôi sao nhấp nháy trên bầu trời, Na Na ngái ngủ bên Mu Lam:

– Mẹ bà con này, đòi đi cho đã giờ này ngáp hả?

– Em buồn ngủ!- Na Na thở phì phò.

– Mày tin tao xô mày xuống vực núi không con lười?

– Tin!

Mu Lam điên đầu với con em, cố gắng không cho nó ngủ để thực hiện kế hoạch tối nay…

– Bây giờ chúng ta sẽ đốt lửa trại, các em chuẩn bị hát mấy bài truyền thống của trường nào!- Tú được cử làm chủ trì buổi trại.

Những đốm lửa rực sáng, xung quanh là một vòng người đang nắm tay nhau hát những bài hát quen thuộc, gió thổi lạnh buốt, nhưng cái nóng của tuổi trẻ, sự sôi động của tất cả mọi người ở đây đã xua tan đi cái lạnh, thay vào đó là sự nhiệt huyết, ấm cúng… Hát hò xong mọi người xếp hàng ngồi quanh đống lửa sưởi ấm, sử dụng lương thực dự trữ để dùng bữa tối… tàn tiệc thì bắt đầu đi ngủ… ai về lều nấy, mấy đám học sinh thích nhất là phần này, bởi vì làm bạn bè với nhau mấy năm nhưng chưa lần nào được tiếp xúc “da thịt” như thế này, đây quả là điều tuyệt vời nhất, mấy anh nam bắt đầu dở trò đồi bại, bắt bớ mấy chị nữ sinh, kéo nhau chơi đánh bài vẹt lọ, lọ ở đây là than củi còn dư… Tiếng cười đùa la hét, dền vang một vùng trời…

Khoảng 10h hơn thì… sự ồn ào náo nhiệt vẫn tiếp diễn… Mu Lam chê chỗ dơ chỗ bẩn, không thể ngủ cùng bọn con gái trong lớp được, ả lấy cớ dắt Na Na đi ra ngoài, bên gốc cây to:

– Tao nói nhỏ cho mày nghe chuyện này, đừng cho ai biết nghe chưa, bây giờ mày ra hòn đá khổng lồ phía vực kia ngồi đó chờ tao, đừng lạng vạng té núi đấy, chừng nào tao ra thì tao nói gì mày phối hợp diễn với tao nghe chưa?

Na Na không hiểu cho lắm nhưng cũng lẽo đẽo tiến ra hòn đá lớn mà Mu Lam chỉ… còn ả Mu Lam thì tiến về lều của Tú và Cảnh:

– Thầy ơi! Em có chuyện muốn hỏi thầy tí ạ!- Mu Lam gọi ngoài lều.

Cảnh đang ôm Tú, thì nghe tiếng gọi, Tú đẩy nhẹ người Cảnh ra, nói với Cảnh:

– Chắc học trò có chuyện cần, anh ngủ trước đi hihi, em ra xem tí rồi vào!

Cảnh hơi buồn ngủ nên cũng chả mấy để ý, cứ tưởng là một cô bé nào đó có chuyện riêng tư cần Tú hướng dẫn… Tú hôn má Cảnh một cái rồi đứng dậy tiến ra mở cửa lều:

– Thầy đây… ủa Lam có chuyện gì không em?- Tú ngạc nhiên khi thấy Mu Lam, ả đứng cách lều 10m, nên Tú phải tiến ra đó, trong lều không nghe thấy gì được, Mu Lam ra vẻ tội nghiệp:

– Thầy ơi, em gái em lúc nãy nó đi vệ sinh, rồi nó lạc mất tiêu, em tìm không thấy, lúc đi nó ở hướng kia kìa thầy!- Mu Lam khóc sướt mướt.

– Vậy hả? Để thầy huy động mọi người tìm giúp!

– Khoan đã thầy ơi, em với thầy đi tìm thử, nếu không thấy Na Na thì mới kêu người giúp chứ nhở em với thầy tìm thấy mà kêu mọi người thì có phải là quá phiền phức không ạ?

Tú không biết những gì Mu Lam nói là thật hay không nhưng Tú vẫn lo lắng khi nghe Na Na đi lạc, so với Mu Lam thì Tú thâý Na Na có vẻ hiền lành hơn:

– Được rồi, thầy sẽ đi với em tìm Na Na, nếu không thấy thì tính sau vậy! Em dẫn đường đi! (Hết chap 18)

—————

Thuộc truyện: NHÀ CÓ 4 UKE – by Hải Anh

Viết một bình luận