Nhà có 4 Uke – Chap 57: Những ngày đen tối 3

Truyện gay: Nhà có 4 Uke – Chap 57: Những ngày đen tối 3

Tác giả: Hải Anh

Nhân và Đình Quang đã đến Nội Bài và mua ngay hai vé cấp tốc đi đảo Hải Nam… Nhưng trước giờ lên máy bay vài phút, Nhân nhận được một cú điện thoại lạ, nhìn thoáng qua là số máy bàn:

– Alo, ai vậy ạ, có chuyện gì không? Sao gọi người ta mà ko nói gì hết vậy?- Nhân nhấn nút để nghe máy, chờ người bên kia nói mà cứ im lặng nên Nhân cáu.

– “Hức… A..a..a… N… h..â.n… h.ả???”- hơi thở của người gọi cho Nhân có vẻ như rất yếu ớt.

Nhân tự nhiên sởn gai ốc, rùng mình một phát, cố lắng nghe âm thanh bên kia tiếp tục phát ra:

– “A..n. h là… l… à… Th ế… H. i..ế….”

Người đó chợt không nói gì nữa, Nhân bất động, cố vận động não sắp xếp tất cả những gì mình vừa nghe, Nhân la lên làm Quang đứng bên cạnh cũng phải giật mình:

– Anh hai, anh hai phải không?… Anh có sao không?… Anh nói gì đi anh hai, đừng làm em sợ anh hai ơi, anh nói gì đi????

Lắng đọng một hồi lâu, Hiếu bên kia đầu dây cũng ráng nói từng chữ một:

– “A..n.h sắ..p kh.ô.ng xon..g rồi!!!”

– Anh hai, anh bị sao vậy? Anh đang ở đâu, anh nói đi, em sẽ đến cứu anh?

– “A..nh đang ở Đà.i Lo..a..n… khụ, người a.n..h rát …quá!!”- Hiếu đang cố gượng nói thì phải.

– Đài Loan? không phải ở Hải Nam sao?

– “Khô..ng, a..nh đã bị đư..a đến đây, khụ, ả đàn bà, khụ, tên Mu…La..m… đã hành hạ a..nh… hực..!”- Hiếu ho từng tiếng mạnh.

Nhân lo lắng, đôi bàn chân đứng không còn vững nữa, Quang hiểu ý liền đỡ Nhân ngay:

– Em không sao chứ?- Quang hỏi.

– Zạ không sao, anh hai đang gặp nguy hiểm, chúng ta phải đi đến Đài Loan thôi, anh đi đặt vé lại đi!

– Uk, em đứng đây chờ anh!- Nói rồi Quang bỏ đi.

Nhân nhìn điện thoại thấy Hiếu vẫn chưa ngắt máy, Nhân hỏi:

– Anh có biết mình đang ở cụ thể chỗ nào không?

– “Anh đa..ng ở trong một căn phòng kín bằng kính cách âm, khụ, phía ng..oài có… biển, khụ,… aaa…”

– Anh sao vậy, hai, hai ơi!!!- Nhân víu lên khi nghe Hiếu la đau đớn.

– “Anh… khô..ng… sao, anh muốn nhờ em …chuyện.. nà.y.. khụ…”

– Chuyện… chuyện gì cơ? Anh đừng nghĩ bậy nha hai…!!!- Nhân lại run cầm cập, khi nghĩ tới điều không may.

– “A.n..h ..mu.ốn … nhờ em… khụ… chă..m… sóc cho … anh… Hùng, nếu được…khụ… em hãy yêu anh…ấ..y… thay… anh…khụ”- Hiếu nói nghen ngào, ai biết được cảm xúc của Hiếu lúc này là gì không…

– Anh đừng nói như thế, đừng buông xuôi, nhưng mà em đâu phải đứa lăng loàng chứ! Sao anh Tú lúc bị người ta phũ, hãm hại cũng kêu em yêu anh Cảnh người của ảnh, giờ tới hai đó, bộ em là thùng rác để các anh văng người yêu vô hả???

– “Không… không phả.i… như vậy!… anh chỉ m.ong em chăm sóc anh ấy khi anh khô..ng còn trên thế gian này nữa… khụ, anh m..ong mọi người… đừng tìm anh… anh không còn gì luyến tiếc nữa… khụ……….”

Tiếng “tút, tút” từ điện thoại Nhân ngân vang, Hiếu đã tắt máy…

– Alo, alo, hai, hai ơi, đừng, đừng mà…!!!- “Cụp…”-chiếc điện thoại rơi từ trên tay Nhân xuống vỡ nát, Nhân khụy gối xuống, tay dáng một cú đấm xuống sàn, vài giọt nước mắt rơi xuống… Phía xa xa Đình Quang chạy tới, đỡ Nhân dậy…

********************** Đảo Đài Loan ***********************

Đêm qua, Mu Lam kéo Hiếu lên phòng nhốt Hiếu lại, không cho ăn, ả độc ác tới mức lấy nước chanh tạt lên vết bỏng của Hiếu, đau rát khiến Hiếu bất tỉnh cho tới sáng… axit trong chanh làm vết thương sủi bọt, Mu Lam nhìn mà thích thú, ả khóa cánh cửa bằng 3 chiếc ổ khóa cao cấp, Hiếu trong tình thế cô lập, không còn lối thoát, Hiếu tỉnh lại lúc tờ mờ sáng, trong đầu Hiếu chợt nhớ ra số điện thoại của Nhân nên cố dùng hết sức bò lại chiếc điện thoại trên tường…

Đâu ai biết được, từng cú lếch là máu chảy ra dính đầy mặt sàn, trên tường bê bết máu, khuôn mặt Hiếu giờ rất xấu xí, quần áo rách rưới còn hinh hỉnh mùi khét do cháy tối qua, tóc vài chỗ bị cháy đen, đôi chân phỏng phần đùi, phần dưới thì không sao cả… Mụ đàn bà ác quỷ kia dã man đến nỗi không cho Hiếu đi vệ sinh, không cho ăn uống… xem Hiếu không bằng một con chó, đau đớn đến nhường nào… Nỗi sợ hãi trong lòng Hiếu dâng lên, bấm số thật nhanh, cơn đau rát cứ liên tục kéo đến dày vò tấm thân Hiếu, cơn sốt kéo dài do cảm biển, nói chuyện với Nhân xong Hiếu ngã gục, ngã gục trong cơn đau đớn, tuyệt vọng…

Hiếu thật sự chìm trong vô vọng, chìm trong sự bạo tàn của một ả đàn bà thú tính, phải nằm đây chờ chết, không còn đường thoát thân, Hiếu đã nghĩ mình không còn giá trị gì nữa… Giờ đây Hiếu đã thân bại danh liệt, đứng dậy còn không nổi huống chi là bỏ chạy, khuôn mặt thì đâu còn chút sắc nào, nó đã khô cứng thành màu đen của máu, tạo nên vết sẹo lớn thật ghê gớm,… Liệu bây giờ gặp lại, Hùng có còn yêu chiều cái con người như thế này không?… Hay là né xa như một con người gặp một con quái vật đáng sợ… Điều đó làm Hiếu không muốn chút nào….(Hết chap 57…)

———–

Thuộc truyện: NHÀ CÓ 4 UKE – by Hải Anh

Viết một bình luận