Nhà có 4 uke – Chap 48: La lên

Truyện gay: Nhà có 4 uke – Chap 48: La lên

Tác giả: Hải Anh

Chap 48: La lên

Nhân bị hai tên đàn em của Lân bắt trói lại nhốt ở phòng kho doanh trại, miệng thì bị bịt bằng keo, tai thì bị trói quật ngược ra sau, hai cái chân chả làm được gì cả, Nhân bực mình, đầu toan tính sắp xếp lại mớ chuyện, đoán được Hiếu đã bị bắt, Nhân nghĩ bây giờ phải nhanh chóng thoát khỏi đây, bắt tàu hỏa đuổi theo…

– Chú em tính cứu người thân à, quyền trợ giúp này vô hiệu hóa rồi!- Lân bước vào, Lân đã cảm thấy có người theo dõi khi còn ở nhà hoang, và như dự tính, Nhân đã lọt vào tay của Lân dễ dàng.

– Ưm, ưm…- Nhân la oai oái.

– Coi bộ cũng xinh đẹp đó nhể, không kém gì thằng anh của cưng! Ngoan ngoãn ở đây đi, xử xong thằng anh của cưng, anh sẽ thả cưng ra, haha!- Lân nói xong đi ra, khóa cửa chặt lại, ổ khóa này là ổ khóa rất tiên tiến, khóa thường không thể mở được.

Nhân nhìn Lân mà trợn mắt: “ĐM đồ điếm thúi, tao mà out khỏi đây, đốt cháy đầu nhà mày lun điếm thúiiiiiiiiiii!!!!”… Nhân điên não với ý nghĩ nguyền rủa của mình, cái miệng thì la không được, chân tay thì bị trói, Nhân nhìn trực quan xung quanh cái nhà kho, chỗ nào cũng hoang tàn đổ nát hết, chắc đây là nhà kho bỏ hoang không xài mấy năm rồi, nhìn thấy cái hủ sứ cũ cũ giống như mấy cái vò rượu xưa ý, Nhân cố gắng đưa đôi chân tới, nhẹ nhàng khéo léo đưa mũi chân vào miệng cái vò, nó ở không xa nên Nhân dễ dàng lấy, một xải chân ngắn ngủi Nhân đã đưa được nó lại gần, lấy ngón chân cái và ngón trỏ, dùng hết sức, Nhân nâng cái vò lên cho nó rớt xuống rồi vỡ nát, Nhân vui mừng, dùng chân hất mảnh sứ tới cố gắng lần nó ra phía sau để hay tay có thể lấy được mảnh sứ mà cắt dây trói… Cứa qua cứa lại một hồi cái dây cũng đứt, Nhân nhanh chóng tháo dây, gỡ keo bịt miệng, dấu hết mỡ mảnh sứ vụn, phủi tay đứng dậy đắc chí:

– Hứ… trói ông à, mơ đi nhe! Phải mau chóng đuổi theo mới được!

Mò khắp người Nhân thấy điện thoại vẫn còn, tiền cũng còn được vài trăm, dư cả tiền đi tàu. Nhưng bây giờ lại gặp rắc rối với cái phòng kho này rồi, chả có cửa sổ, cửa chính thì bị khóa, không thoát được, liếc qua liếc lại Nhân thấy một cái thang i nốc, vui mừng lao tới, Nhân dùng sức mà kê nó vào tường, cách thoát thân bây giờ là “lên nóc nhà”, cũng may nhà kho lợp bằng ngói, Nhân đẩy mấy viên gạch ra thò đầu lên sau một hồi thở dốc, giờ là phút nguy hiểm nhất, nhìn qua khe hở trên nóc nhà, Nhân đã thấy được mặt trời, nhưng giờ leo lên hơi khó, cái thang không đủ tới, nếu mà chui qua không được, lỡ tay ngã xuống thì chỉ có chết, nhắm mắt Nhân dùng hết sực bình sinh leo lên… Rịn từng hồi, từng hồi một, Nhân cũng vượt qua được khó khăn, một mảnh ngói rơi xuống lại nhà kho… Đang là buổi sáng nên Nhân thấy sân đông nghịt người, các đồng chí đang luyện tập thể dục buổi sáng hay sao ấy, Nhân nhóm nhém người trên nóc đi từng bước một, Nhân đang tưởng tượng mình là một tướng cướp chuyên nghiệp, hay là một nin ja cũng không chừng, thoát khỏi cái nóc nhà mà không bị ai phát hiện, Nhân lại tiếp đến một nóc nhà khác, còn đến 2 cái nóc nữa mới tới cổng để ra ngoài, sắp tới Nhân sẽ có một cú bay qua tường ngoạn mục…

____________________________ Nhà họ Trương ____________________

– Em nói thằng Hiếu bị hãm hại sao?

– Ừ, em lo đây, anh mau cho sát thủ đi bảo vệ con đi!

Quốc và Thanh đang ngồi ở nhà:

– Anh đã gọi cho cậu Quang rồi, em yên tâm chút đi, nhà mình cứ xảy ra chuyện này rồi đến chuyện kia đến bao giờ mới hết đây?

– Em mệt mỏi lắm rồi, có nên điện cho thằng Tú biết không anh?

– Uk em cứ gọi cho nó xem sao, kẻo chừng nó biết chuyện lại la mình không báo, bảo nó ẵm cháu nội sang chơi luôn!

– Tâm trí đâu mà anh vui sướng thế, con mình giờ không biết ra sao kìa, thằng Nhân nó cũng tới đó, nó mới báo cho em, giờ em lo thêm phần thằng Nhân nữa, không biết nó có sao không đây

– Thằng Pa nó mưu trí mà em lo gì, hơn nữa thằng Hiếu nó cũng có võ phòng thân mà em lo, xíu nữa đến nơi Quang sẽ gọi cho anh!

– Uk… Nhưng em vẫn lo sao sao ấy!

– Anh nghĩ em nên ngủ một giấc thì hơn.

Nói rồi Quốc dìu Thanh lên phòng để ngủ…

***************************** Nhà Minh Cảnh *******************************

Khoảng 1h chiều thì Tú nhận được cú điện thoại của Thanh, lòng Tú dâng lên lo lắng:

– Em phải về bên má!

– Có chuyện gì vậy em?- Cảnh hỏi khi đang xếp lại đống tài liệu vừa làm xong.

– Em hai xảy ra chuyện rồi…

Tú nhìn Cảnh mà buồn buồn, bé Vương lại khóc lên, Tú lại nôi mà hỏi thằng bé:

– Con về nội chơi với ba nhé?

– Ba Ba…- Vương Vường nhìn Tú cười sặc sụa nín khóc ngay…

Thế là Cảnh lấy xe đứa Tú và con trai đến nhà má vợ… ( Hết chap 48: Cắt bớt cảnh nhe, cho gay gấn, đọc giả cố giữ tinh thần theo dõi truyện, các màn sau là phim hành động, ? )

—————

Thuộc truyện: NHÀ CÓ 4 UKE – by Hải Anh

Viết một bình luận