Nhà có 4 uke – Chap 6: Dạy thế

Truyện gay: Nhà có 4 uke – Chap 6: Dạy thế

Tác giả: Hải Anh

( Truyện chưa có sóng gió, mong các bạn chờ cơn gió đầu tiên sắp tới!!!)

– A lô, chị Sinh ấy ạ?- Tú bắt máy.

– ” Ukm, chị đây, hôm nay lớp có tiết hóa mà chị bận việc, chị nhờ em dạy thế được ko Tú?”- cô Sinh đầu bên kia.

Tú cũng hơi mừng vì lần đầu tiên được dạy chính thức kể từ ngày thực tập 3 tháng trước… Tú đồng ý ngay:

– Dạ, cũng được ạ! Xíu em ghé nhà chị lấy giáo án nhé, à chị gửi mail cho em được ko? Thế cho nhanh!

– ” Được chứ em, cảm ơn em trước nhé, tiết 3 đó em, xíu chị gửi giáo án qua cho, em coi em ghi bài cho mấy đứa học trò chép, bài đầu năm ôn tập các kiến thức cũ ko à!”

– Vâng ạ!

– ” Ừ, thôi cảm ơn em nhiều he!”- Nói xong cô cúp máy.

Tú vào bàn ngồi thưởng thức bữa ăn sáng cùng gia đình trong nhà hàng sang trọng:

– Ai thế con trai cưng?- Quốc hỏi.

– Dạ, đồng nghiệp đó ba hihi!

– Bữa nay con không có tiết mà, đồng nghiệp gọi có chuyện gì sao?- Thanh hỏi.

– Dạ, chị Sinh nhờ con dạy thế một tiết thôi ạ, tại chị ấy bận việc.

– Ô, thế ăn đi rồi về còn chuẩn bị con nhỉ?- Quốc nhìn Tú mỉm cười.

– Sướng thế nhể! Được dạy bữa đầu tiên, ai dè dạy thế haha!- Nhân cười trêu ghẹo.

– Gừ… kệ anh nhá, lo ăn đi!- Tú quạu.

– Út muốn ăn gà rán!!!- út chu chu mỏ.

– Phục vụ cho hai phần gà rán, Hiếu con cũng ăn phải hông?- Thanh quay qua Hiếu đang ngồi ăn từ tốn, miệng không hả một câu.

– Út đó nha, mập thù lù còn đòi ăn nữa!- Nhân chọc.

– Má!!!- út níu níu tay Thanh.

– Con mập thiệt mà hihi!- Thanh cười hùa theo Nhân.

– Ba!!!- Út lại ôm Quốc nũng.

– Út của ba hơi nhiều cân thôi chứ không có mập đâu!

– Huhu…- Út gục mặt xuống bàn ăn, thút thít.

– Thôi thôi, anh thương Út mà, út ko có mập đâu, út của anh dễ thương lắm…- Tú vỗ Út.

Lát sau phục vụ mang gà rán ra, út kháu khỉnh ăn ngon lành, còn một phần gà rán cho Hiếu, cậu cầm miếng gà, dùng sao cắt từng miếng nhỏ, ăn như bình thường… Bữa ăn kết thúc gia đình cùng nhau về nhà… Tú chuẩn bị đi dạy………

***** Trường Trung học Phổ thông *****

– ” Thầy vô, thầy vô, cả lớp nghiêm!!!”- Cảnh hô cho cả lớp đứng dậy chào Tú.

– Các em ngồi!

– Thầy ơi, hôm nay tiết hóa mà đâu phải học văn đâu thầy???- Cảnh hỏi.

– ” Đúng đó thầy!!!”- cả lớp xì xầm.

– Tôi dạy thế cô Sinh không được à!

– ” Yeah được ạ!”- Cả lớp vỗ tay rầm rầm.

– Im lặng, ồn ào tôi hạ hạnh kiểm từng trò một nghe chưa!- Tú quét mắt một vòng quanh lớp, thấy có thằng học trò khó ưa đang làm loạn tại một góc, Tú gọi:

– Cậu Cảnh, ra hành lang đứng ngay cho tôi!

– Em xin lỗi thầy nhóc, em muốn học à, hay là thầy tha cho em lần này nha nha!- Cảnh nhừa nhựa năn nỉ… Tú trợn mắt:

– Lần này thôi đấy, ngồi xuống đi!

– Thầy nhất luôn!- Cảnh háu háu.

– Hôm nay các em sẽ ôn tập các kiến thức hóa nhé!

– ” Hả??? Sao không được nghỉ???”- Cả lớp ngạc nhiên.

– Dạy thế vẫn phải dạy chớ mấy đứa, bộ muốn ghi vô sổ đầu bài hay sao mà làm nháo nhào lên thế? Lớp A1 mà chả ra thế thống gì hết???- Tú đập cây thước xuống bàn, cả lớp im lìm… Sau đó Tú cầm phấn ghi tiêu đề trên bảng:

-Các em ôn phần Thủy ngân và Lưu huỳnh trước nhé! Rồi làm một số bài tập định lượng về vô cơ hữu cơ, khái quát một ít kim loại sẽ học nữa!

– “Vâng ạ!”- Cả lớp đồng thanh.

– Như các em đã biết thì thủy ngân có kí hiệu là Hg, một chất lỏng sánh được dùng nhiều trong các ống nhiệt kế, bởi thủy ngân có độ dãn nở cao, hơn nữa nó là một chất rất độc, không thấm vào đất… dạng lỏng của nó như các hạt nước trên lá khoai môn đấy các em! Khi các em gặp trường hợp làm đổ nước thủy ngân ra ngoài, các nên chạy xa, chứ ở gần mùi độc hại sẽ làm các em tắt thở chết ngay tức thì á!- Tú thao thao bất tuyệt.

– Dạ thưa thầy, nếu nó độc vậy mình phải làm sao ạ?- Phương kỉ luật đứng dậy hỏi.

– À cách phòng tránh thì dễ lắm, một là các em sẽ bỏ chạy, nhưng mà các em chạy rồi người khác không biết lại gần chết thấy cũng tội, thôi thì các em dùng Lưu Huỳnh bịt mũi rắc lên các vũng thủy ngân trên đất nhé! Phản ứng hóa học tạo ra là các viên vàng xanh cục cục đấy, lưu huỳnh hấp thụ mùi độc của thủy ngân sẽ không bốc được mùi!

– ” Ô…”- Cả lớp bất ngờ.

– Sao thầy dạy văn mà giỏi hóa quá dị ạ?- Cảnh hỏi.

– Các em hỏi làm gì, thầy thừa biết thầy giỏi, không giỏi thì sao làm thầy các em chứ?- Tú cười xéo.

– ” Mô phật!!!”- Cả lớp thầm nguyền rủa.

– Tiếp bài nhé các em!- Tú tiếp tục giảng.

Tiết học vui nhộn trôi qua thật chậm, các học trò cứ mong muốn thời gian kéo dài hơn để nghe một thiên thần trên bảng giảng bài… (Hết chap 6…)

—————

Thuộc truyện: NHÀ CÓ 4 UKE – by Hải Anh

Viết một bình luận