Nhà có 4 Uke – Chap 69: Yêu em hơn chính anh

———–

Truyện gay: Nhà có 4 Uke – Chap 69: Yêu em hơn chính anh

Tác giả: Hải Anh

Chap 69: Yêu em hơn chính anh

– Mẹ bà mày dám la hả?… La này, la này!- Lân đạp vào người Hưng.

Chợt An tỉnh dậy, cơ thể An lúc này quá yếu, không cử động nổi, nhưng thấy vợ mình bị đánh như thế, An cố ôm Hưng để che chắn bảo vệ, An thì thào:

– Em, có đau lắm không?… Hự…

Hưng cảm thấy sự ấm áp từ vòng tay đang ôm mình, cảm giác quen thuộc quá:

– Anh không sao chứ!… AAAAAA…

– Giờ này mà còn tình cảm hả mày! Sắp không được thấy mặt trời rồi kìa!- Lân dẫm mạnh lên người An, sức nặng truyền xuống cả người Hưng.

– Mày thật độc ác!- Cảnh gào lên.

– “Phụp…”- Một con dao được phóng nhanh về phía Lân.

Lân bằng phản xạ nhanh nhất có thể lộn 1 vòng để né con dao:

– Đứa nào dám phóng dao tao hả?- Lân tức điên người, xém chút mất mạng.

– Đại ca, đám sát thủ của nhà tụi này đến rồi kìa!

– Đệt mịa, tụi bay còn đứng đó, mau lên, mau hạ sát hết đám tụi nó cho tao!

– Dạ!

Đám sát thủ của Lân lập tức mặc trang bị vào rồi nhanh chóng lao ra ngoài. Mở đầu trận đánh là hai tên sát thủ của Lân hùng hồn nhào ra, Phan nhanh chóng né hai con dao phóng tới, lộn hai vòng né đồn, nhưng Phan bị một tên chơi đểu phe Lân bắn một phát súng sượt vai. May mắn là không sao cả. Hai tên sát thủ phe Phan liền phòng liên tiếp 4 con dao, hai tên sát thủ lúc nãy không kịp tránh chết tốt. Tên dùng súng liền nả 3 phát, tên này có lẽ là một tay rành nghề, nả 3 phát trúng tới 2 phát, nhưng tiếc cái là đều sượt nhẹ trên lớp vải. Quốc vừa kịp lúc tới nơi, liền nả súng bắn thằng sát thủ của Lân. Bỗng đám đàn em do Lân kêu ra đông như kiến thèm mật.

– Khôn hồn thì đầu hàng đi, có mấy thằng bay mà làm gì được cho nhau?- một thằng phe Lân bước lên nói.

– Thử rồi xem… “Bùm”…- Quốc bắn một phát súng thằng đó thủng một lỗ trước trán ngã xuống.

– “LÊN!!!”- mấy thằng đàn em còn lại thấy vậy mặt mày tái xanh nhưng cũng hùng hổ xông lên đánh.

Sát thủ của Quốc toàn là cao thủ, mỗi người nhanh chóng hạ được năm mười tên, Quốc có súng nên giết được cũng không ít. Mấy tên đàn em của Lân lần lượt ngã xuống trên vũng máu, mùi tanh chồng chất.

Bên trong phòng trọ, Lân đang lo lắng đám đàn em ăn hại sẽ thua trận, Lân mới chạy ra coi. Kết quả như Lân dự đoán, toàn là một đám ăn hại, đứa nào cũng nằm cù lăn cù lất. Lân chạy vào nhìn 3 đứa đáng ghét:

– Tụi bay được lắm, tại tụi bay mà mấy thằng đàn em của tao chết, tụi bay dám kêu ba tụi bay hả? Tao tăng nhiệt độ cho tụi bay chết hết!- Lân nói rồi vặn hết công suất cho nhiệt độ lò than tăng cao, căng phòng bỗng chốc sáng rực lên, Lân nghe tiếng bước chân liền bỏ chạy kẻo mất mạng như chơi, để lại 3 con người tội nghiệp sắp chết chín.

Quốc và Phan nhanh chóng chạy vào phòng trọ:

– A… ba tới!- Hưng mừng rỡ, nước mắt trào ra – Ba ơi, mai cứu anh An đi ba, mau lên ba!

– Mau lấy nước dập tắt than đi Phan!

– Dạ!

Phan kéo vòi nước ngoài hiên vào, xịt mạnh lên người Cảnh và vk ck Hưng, rồi tới mớ than để hạ nhiệt, Quốc đã tắt công tắc điện. Nhẹ nhàng đỡ 3 đứa con của mình dậy, Quốc mới hỏi:

– Thằng nhóc Lân đâu rồi con?

– Nó bỏ chạy rồi ba!- Cảnh nói.

– Vậy chúng ta về bệnh viện băng bó, chữa lành vết thương rồi ba sẽ đưa các con về nhà, không nên ở đây lâu sẽ gặp chuyện đấy!

—————————————————– Bệnh viện Cathay ———————————————————-

Thấy Quốc đưa ba đứa con về, Thanh mừng lắm, Thanh lật đật gọi bác sĩ cứu chữa. Một giờ đồng hồ sau thì mọi chuyện cũng đã ổn, đêm đã khuya, những cặp đôi lại thỏ thẻ tâm sự, ánh trăng chiếu qua rèm cửa… Hùng hôn lên môi Hiếu… Hưng vén mái tóc An lên, hôn vào trán An một cái, An chợt mở mắt và hôn vào môi Hưng một cái: “Anh yêu em!”… Thanh nằm ngoài, Quốc nằm giữa và phía trong cùng là Quang, cảnh tượng lãng mạn này hiếm có cho một cuộc tình tay ba. Ba người nằm im lặng một hồi, Quốc chợt quay ra hôn má quang một cái, Thanh liền túm đầu kéo cái mỏ Quốc qua đặt lên má Thanh một cái: “Hôn cho đều nghe chưa!”, Quang mỉm cười đắc chí với bà chị cùng chồng với mình… Vk ck Tú không làm gì hết, ôm nhau ngủ vắc cần câu… Riêng phòng Nhân, Nhân lại buồn thỉu, buồn thiu, nhớ đến Nhật, không biết Nhật giờ này ra sao, có đổi thay gì không hay là vẫn giữ cho Nhân một tình yêu nguyên vẹn… Cũng có thể lắm chứ, thời gian sẽ làm mọi thứ thay đổi, làm tính tình con người cũng khác hẳn đi… Chỉ có bầu trời đầy sao không bao giờ thay đổi, bởi vì chúng ta có đếm nổi hết mớ sao đâu…

——————————————————————————————————————————————-

Lân bỏ chạy về Việt Nam chứ không ở đâu cả, cu cậu bắt máy bay cấp tốc về nhà, nếu mà ở lại chắc no đòn, có khi còn bị giết chết cũng không chừng…

Sáng hôm sau, Lân đặt chân xuống máy bay. Lết cái thân về nhà, thấy chiếc xe chạy ngang, Lân hối hả vắc lại. Chủ nhân chiếc xe dừng lại, nhìn chàng trai đang vắc tay với mình, chợt tim anh chủ nhân của xe rụng mất một nhịp. Nối đoạn Lân tiến tới xe, một chiếc xe khác từ xa sắp lao tới, anh chủ nhân của xe liền lao ra để bảo vệ một mỹ nhân của đời mình, anh chủ nhân của xe ôm Lân lăn vài vòng, chiếc xe kia nhanh chóng vụt qua để lại mớ bụi trên khuôn mặt hai người:

– Em không sao chứ?- anh chủ nhân xe.

Lân ngại ngùng, Lân có cảm giác lạ lắm, mặt đỏ ửng, chắc là bị tình yêu sét đánh rồi, Lân ấp úng:

– Em… em…

– Em không sao đúng không?- anh chủ nhân xe.

– Có… có sao nè!- Lân chỉ vô vết trầy trên tay.

-…

Cả hai im lặng nhìn nhau, tiếng còi xe inh ỏi vang lên:

– Né ra, coi muốn chết chùm hả? Chắn đường không cho xe khác đi à?- anh tài xế một xe taxi thét vì sợ trễ việc.

Hai chàng trai liền đứng dậy, lại nhìn nhau, bộ mắt nhau có ghèn hả??? Sao mà nhìn hoài thế không biết:

– Lên xe đi em!- anh chủ nhân xe.

– Dạ…!- Lân trở nên ngoan ngoãn…

Chiếc xe lăn bánh, anh chủ nhân xe đưa Lân đi…

——————————————————— Nhà Na Na ———————————————————————

Na Na đang ôm Vương Vương trong lòng, hai thím cháu đang ngủ nướng đây mà…

– Vương Vương dậy nấu bữa sáng đi con!- Na Na ngái ngủ.

Vương Vương không trả lời, nó ôm con gấu bông xiết chặt cổ con gấu, có lẽ con gấu đã tắt thở.

– Vương Vương!!!- Na Na lại gọi.

– Bà già… bà già… xấu!- Vương Vương.

Na Na lại nổi máu, bật dậy, tung chăn, chợt Na Na mới tự vỗ vào đầu mình: “Thằng nhóc nhỏ tí tẹo thế mà sao có thể nấu đồ ăn sáng được, mình lẫn rồi hả ta???”. Thế là Na Na bước vào nhà vệ sinh đóng cửa, vệ sinh thật sạch sẽ rồi xuống lầu nấu cho thằng nhóc con một bữa sáng thật ngon miệng, nói vậy thôi chứ nhỏ chiên trứng rồi lấy bánh mì với sữa để lên bàn rồi đủng đỉnh mời anh Vương Vương béo ú xuống ăn à… Na Na cảm giác mình rất thích thằng nhóc này, nó quá giống ba nó mà… (Hết chap 69…)

Thuộc truyện: NHÀ CÓ 4 UKE – by Hải Anh

Viết một bình luận