Nhà có 4 Uke – Chap 54: Gió lùa

Truyện gay: Nhà có 4 Uke – Chap 54: Gió lùa

Tác giả: Hải Anh

Tiếng còi inh ỏi đó kéo vang một hồi nghe thấu xương, và rồi con tàu lăn lốc trên một cánh đồng cỏ, không một ai có thể kiểm soát được nó, thật đáng sợ, Nhân vùi mặt vào ngực Quang mà khóc nức nở… Nhìn cậu nhóc đầy lòng Nhân hậu mà Quang mỉm cười, vuốt mái tóc của Nhân Quang nói khẽ:
– Em thật giống ba em!
Nhân dưng dưng đôi mắt lên nhìn Quang:
– Em giống ba em thật sao?
– Uk, rất giống!
– Nhưng mà mọi người…- nhìn đoàn tàu đang bốc khói sắp nổ mà lòng Nhân dáy lên một nỗi niềm khó tả, tiếng kêu la thảm thiết của mọi người trong tàu, có người tìm cách thoát hiểm nhưng không tài nào ra được…
– Đi thôi em…
Quang ôm chặt người Nhân lao như bay trong tích tắc bỏ lại đằng sau là một đống tàn tích khủng khiếp… Một cơn giò lùa qua, tay Nhân bấu chặt tay Quang như không muốn đi theo vậy, Quang mới bảo:
– Em không muốn cứu Hiếu sao?
Chợt nhớ tới chuyện của anh hai, Nhân mới dãy nãy lên:
– Em quên mất, mình đi nhanh hơn đi anh!
Hiểu ý, Quang phóc nhanh hơn, tới một trạm gần đó, Quang lấy chiếc mô tô chuẩn bị sẵn bảo Nhân ngồi lên và đi tuốt…
***************************************************************************
Hùng đã ra tới Thanh Hóa sau mấy lần lẩn trốn Lân, Hùng đang mệt mỏi tính tìm một chỗ nghỉ chân qua đêm để có thể tới sân bay Nội Bài để bay ra đảo Hải Nam tìm Hiếu….
Lân tức điên người, hắn lại gọi cho ba hắn để cập nhật thêm vài tên sát thủ máu mặt để truy bắt Hùng lại, và theo như Lân biết được thì Hiếu đã tới tay Mu Lam rồi…
Phần Na Na, nhỏ đã được cứu sống sau khi giành cái chức hoa hậu hoàn vũ, nhỏ đã có trong tay vương miệng… An và Hưng đã trở về nhà sau chuyến đi dài…
_______________ Nhà họ Trương ________________
Sau khi nghe Quốc nói mọi chuyện có vẻ như ổn cả, Thanh mới dần bớt lo lắng, hai bàn tay cứ nắm chặt chau như không muốn buông cái gì đó, Thanh lo cho các con, lo cho cái hạnh phúc, bình an của gia đinh này, vừa nâng tách trà lên Thanh lại đặt xuống, An và Hưng về tới mới lên tiếng:
– Má, con về rồi nè!
– Dạ con chào má! Chào ba!- An lễ phép.
– Ủa, hai đứa con không ở chơi thêm ha, bay về sớm thế?- Quốc hỏi.
– Dạ chơi như thế là đủ rồi, còn phải về lo chuyện học hành này nọ nữa chứ ạ!- An ngồi xuống sofa.
– Hai đứa đói không? Để má làm bún cho ăn nghe!- Thanh đứng dậy.
Hưng chúm chiếm cái miệng nhỏ:
– Dạ má cho con phụ với, hai vk ck con cũng đói rồi!
– Uk…
Thanh cố che đi nỗi lo lắng để không cho Hưng và An nhận ra.
Khoảng 15p sau thì Tú và Cảnh vô nhà, dắt cả Tú Vương nữa:
– Ủa, chú Út kìa con!- Tú chỉ tay về phía An cho Vương Vương thấy, nó mới hỉnh hai má, nhoe một nụ cười có lúm đồng tiền dễ thương:
– Chú… Út!!!- Vương Vương gọi rồi chạy tới.
An mới nhìn thằng bé, cơ mà sao dễ thương thế này chứ, ôm thằng nhóc An hôn An nựng, thật lòng mà nói thì Cảnh hơi ghen tỵ với cảnh này đấy… Thương thì thằng bé không hôn người ta kể cả Cảnh mà nó còn khôn thèm bố thí cho miếng nào huống chi người ngoài, nhưng giờ thấy trai đẹp là sáp vô hôn lấy hôn để, đã vậy 1 tiếng chú Út, hai tiếng chú Út, ghét ghê!!!
– Chào ba!- Cảnh nói.
– Ừ, lại ngồi chơi con, hai đứa sáng giờ đi công viên với cháu nội chắc vui chứ??
– Vâng, thằng nhóc con quậy lắm ạ!- Cảnh.
– Má đâu rồi ba?- Tú nhìn qua nhìn lại không thấy Thanh đâu nên hỏi thử.
– Dưới bếp đó!- Quốc nói.
– Dạ hihi!- Tú ùa chân xuống bếp.
Thấy trong bếp có má và em Út đang loay hoay nấu gì đó, Tú mới âm thầm bước vào:
– Hù!!!
– Á…….. anh cả nè má!- Hưng thấy anh mình mà như chưa gặp bao giờ vậy.
– Vậy cũng la nữa, khổ mấy đứa bay ghê, đứa nào cũng có chồng rồi mà còn làm màu con nít! Thằng Hiếu đang gặp nguy hiểm kìa!!!… Ơ…- Thanh vội bịt miệng mình lại khi nói hớ.
– Má… má nói cái gì? Anh hai sao cơ???- Hưng nghi ngờ.
– À không có gì đâu, Út đừng lo he, đừng hỏi gì nữa, tập trung nấu đi!- Tú đứng trước Thanh để đỡ đạn.
– Không được, má có gì đó dấu con, má nói đi, anh Pa đâu?
– Ờ… nó đi du lịch rồi!- Thanh nói đến đại khi con mình đang nhìn chăm chăm rất căng thẳng.
– Được để con gọi điện cho anh Pa!- Hưng móc điện thoại ra và nhấn ngay số Nhân, trong khi Thanh và Tú đứng hình nhìn.
– Alo, anh Pa hả?
– “Út hả? Có chuyện gì không em?”- Nhân lúc này đang ngồi sau xe lấy điện thoại ra để nghe nhưng không rõ là mấy.
– Anh đang ở đâu vậy?
– “Em nói to lên, anh ko nghe!”
– ANH ĐANG Ở ĐÂU?- Hưng hét lên, Thanh và Tú tái mặt.
– “Anh đang sắp tới sân bay Nội Bài rồi!”
– Anh đến đó chi vậy?
– “Ủa anh không biết anh hai bị bắt cóc hả???”
– Cái gì cơ? Anh hai bị bắt cóc!!! Gừ…- Hưng tắt máy, quay mặt nhìn má và anh cả:
– Mọi người dám dối con!!!- Đặt rổ rau xuống, Hưng liền đi mặt đồ, chuẩn bị bắt xe đi giải cứu anh hai của mình…
Tú và Thanh vội chạy theo:
– Hưng ơi, chờ đã con!!!- Thanh nói với theo.
– Con đi đây!- Hưng vượt mặt cả nhà mà ra cổng phóc lên xe chạy tuốt.
An, Cảnh và Quốc chả biết có chuyện gì nên ngồi ngơ ra, Thanh mới la lên:
– Thằng nhỏ nghe chuyện thằng Hiếu bị bắt cóc nên nó chạy đi giải cứu rồi kia kìa!
– Hả???- An và Cảnh vừa nghe cũng đứng dậy chạy theo… Tú cũng nói gấp để theo cùng:
– Má với ba canh chăm thằng con của con nghe, con đi đây!- Ba chân bốn cẳng ra leo lên mấy con xe, đám trẻ rượt nhau đi giải cứu…( Hết chap 54…)

Thuộc truyện: NHÀ CÓ 4 UKE – by Hải Anh

29 bình luận về “Nhà có 4 Uke – Chap 54: Gió lùa”

    • Thank you oppa, truyện càng gay cấn, đọc càng nóng máu, Zin đang cắt bớt chứ viết dài vừa mệt vừa mỏi mắt đọc giả, các bạn đọc nhiều sẽ dẫn đến cận thị mắt, Zin ko muốn điều đó xảy ra hihi!

      Bình luận
  1. Cmt ủng hộ bạn đây <3 Tuy về hình thức lời văn vẫn chưa được trau chuốt kĩ càng và hoa mĩ, có vài chỗ còn khá lủng củng. Nhưng tớ lại thấy khá hứng thú với mạch văn và cốt truyện của bạn, sáng tạo lắm ^^
    Nhưng bạn biết không, những câu truyện về giới này, 10 phần đã hết 7 phần là bi thương, tớ biết tớ không có tư cách để bắt cậu phải sứa cốt truyện lại, nhưng tớ chỉ có một chút cung cầu nhỏ… Có thể hay không, đừng cho những nhân vật trong đây phải chịu những tổn thương đến cùng cực như vậy… Vì bản thân tớ có một chút sủng ngọt, nên tớ chỉ muốn nêu lên suy nghĩ thôi, chỉ mong rằng, nếu được, hãy cho những nhân vật trong câu truyện của bạn, có một cái kết tốt đẹp, đẹp đến viên mãn, hãy theo chủ nghĩa gương vỡ lại lành, xa nhau rồi lại tìm thấy nhau… và trong câu truyện này, họ không phải chịu quá nhiều thương tổn, một giọt sầu, hai giọt đau, ít thôi, nhưng vừa đủ… Thực sự rất xin lỗi nếu tớ có dùng lời lẽ làm trái ý bạn, chỉ là tớ hơi khó tính thôi hic… Đừng chấp nhất người già…
    Tớ vẫn sẽ ủng hộ bạn, cố lên nhé, bạn trẻ! ^^

    Bình luận
    • hihi, ông cụ non ạ…, Zin chưa viết hết truyện mà biết là chưa có kết đẹp, thiệt tình á, tại viết với tốc độ 5 chap 1 ngày nên chỉnh sửa lé mắt, thời gian ko có nhiều nên ko hoa mĩ cho lắm, với lại Zin cận 25 độ òi, muốn lòi mắt lun á mà bắt Zin cày viết lách, ác vãi cái làng!

      Bình luận
  2. mình đang viết truyện “Xin lỗi vì đã gặp cậu” kể về mối tình đơn phương đau khổ. nhưng mà mình không biết cách đăng truyên, có ai hướng dẫn mình được không?

    Bình luận

Viết một bình luận