Nhà có 4 uke – Chap 16: Tiếng sáo đầy ma mị

Truyện gay: Nhà có 4 uke – Chap 16: Tiếng sáo đầy ma mị

Tác giả: Hải Anh

– Má nhớ chồng má thì kệ má, chúng con không có phận sự nhớ “soái ca” của má đâu!- An chọc.

– Thôi mệt mấy đứa quá, ngồi đó chơi nha Hưng, có gì tối ở lại ngủ với An luôn, cô gọi điện xin má con cho!- Má An cười hiền rồi đi lên lầu.

Bên dưới:

– Ngủ với An Hưng chịu hông nà?- An kề mặt dê sát má Hưng.

Hưng e ngại:

– Ai thèm ngủ với mấy người, đây còn phải về với mái ấm nữa chứ!

– Em không ngủ với thằng An thì ngủ với anh nhé Hưng?- Lâm nói.

An lại lườm một cái té lửa vào ông anh đáng ghét:

– Không được đụng chạm đến người của em!

– Người nào của em, sao anh không biết nhỉ? Giấy tờ đâu, luật pháp nào chứng minh Hưng là người của em?

– Thì… thì…- An cứng họng.

– Thôi cho em xin, anh Lâm đừng tranh cãi với An nữa, ồn ào ghê!- Hưng nâng cốc nước cam uống.

– Ờ, thôi anh đi ngủ miếng đây!- Lâm lên lầu.

– Mình cũng đi ngủ đi Hưng!- An rủ rê.

– Dạ hihi!- Hưng vui vẻ đứng dậy đi theo…

************** Sân thượng****************************

— ” Hà ha ha…há… ha…há…hà… hà ha ha… há…hà…ha”- Tiếng sao vi vút trong màn đêm tĩnh lặng, có một người đang mơ màng trong ánh trăng vàng sáng chói.

Ngồi ngắm dòng xe cộ tấp nập qua lại nơi thị thành, tiếng sáo lại cất lên não nề:

–” Hà ha ha…há.. ha… há…hà… hà ha ha… há… hà… ha”…

Đôi bàn tay nhẹ nhàng ấn từng lỗ sáo, tiếng đệm thật êm tai nhưng đầy chua xót… Nó rót vào lòng người một cảm xúc khó tả, lên án một cuộc đời buồn bả… Chàng trai nhìn xa xăm………

************* Trường THPT HD *******************************

– Ê nhóc Nhân, sao lúc nào em cũng bơ anh hết vậy hả?- Nhật chặn đường khi Nhân vào cổng.

– Mẹ bà nhà cậu, né ra! Đừng tưởng mình thông minh mà giả vờ thần kinh trong vài tình huống nhé! Coi chừng à!- Nhân trợn mắt quát.

– Đi thôi Nhân!- Lạc Văn xuất hiện.

– Ừ!- Nhân dắt xe đi theo.

Nhật ấm ức, nắm đuôi xe của Văn lại, một cú đấm tàn bạo giáng xuống mồm của Văn:

– Mầy không được dành Nhân của tao!- Nhật giận dữ.

– Nè, cậu quá đáng rồi đó nha! Không được đánh Văn!- Nhân lại đỡ Văn dậy khi Văn té xuống sân.

– Em mới là người né ra, hôm nay anh phải sống chết với nó!

– Không được gây chuyện!- Nhân bực bội nhìn Nhật.

– Vậy em làm người yêu anh nha?- Nhật long lanh đôi mắt, ra sau gốc cây phượng cầm bó hoa hồng đỏ rực tiến tới tặng Nhân:

– Làm người yêu anh nha!- Vẫn câu nói đó, ánh mắt càng tha thiết.

Nhân bối rối, đám đông bắt đầu xì xào bàn tán, sân trường trở nên náo động, Lạc Văn nhìn Nhân chằm chằm như muốn níu kéo Nhân về phía mình, không muốn Nhân đồng ý:

– Vào lớp thôi Nhân!- Văn nắm tay Nhân kéo đi.

Nhân cố buông bàn tay đang nắm tay mình ra, nhìn về hướng Nhật, Nhân nói:

– Tôi sẽ suy nghĩ lại sau, nhưng bó hoa hồng này tôi vẫn nhận nó được chứ?- Nhân vui vẻ lại giật bó hồng trên tay Nhật thẳng tiến về lớp. Nhật khẽ mỉm cười với cậu nhóc mình yêu, Lạc Văn thì cảm thấy vô cùng tức tối…

************** Sân thượng*********************************

Tiếng sáo vi vu lại cất lên, bầu không gian yên tĩnh chìm trong tiếng sáo, dòng người ngày càng tấp nập, tiếng sáo ngày càng da diết… Người lo cơm áo gạo tiền, sáo thả hồn người vào cõi êm diệu thanh thản, nói cũng quy lại, tiếng sáo thật vi diệu.

– Đến bao giờ em mới là của anh đây?- Chàng trai đăm chiêu, dừng thổi sáo, nhìn lên ánh trắng khuyết, đôi mắt chàng sâu lắng, rưng rưng…

Chàng trai tự hỏi mình như thế, rồi lại cười vu vơ vài cái, tiếng sao lại được cất lên: “Hà… ha… ha… há… ha… há… hà… hà… ha… ha…. há…. hà… ha…”…….. Thật não nề………

******************** Một tuần sau*********************************

– Chào cả lớp, hôm nay thầy có tin vui cho lớp đây!- Tú nói, trên tay là một xấp tài liệu.

– Có gì mà vui thế thầy?- Phúc đứng dậy hỏi.

– Sắp tới là ngày 20/10, trường sẽ tổ chức cắm trại, chắc các em đã nghe qua, theo dự kiến thì chuyến cắm trại sẽ tổ chức cho khối 12, còn khối 11 và 10 ở lại trường tham gia giao lưu văn nghệ và trò chơi dân gian, lớp chúng ta cũng sẽ tham gia, các em nên chuẩn bị các dụng cụ cắm trại, đồ sinh hoạt và nhớ là báo cáo với gia đình nhé!- Tú triển khai.

– Xí, cắm trại mà cũng đi!- Mu Lam vừa dũa móng tay vừa mỉa mai.

– Em đang gây rối trong lớp đấy, đi học hay đi thẩm mĩ mà đem theo dũa thế kia hở?- Tú nhìn cô ả đang chảnh chọe.

– Ờ thì ở lớp, nhưng chưa vô tiết mà!

– Thôi được rồi, không bàn cãi nữa, các em nhớ chuẩn bị, thứ 7 sẽ khởi hành đấy, chúc các em học tập tốt!- Tú nhìn lớp, đưa mắt xuống nơi Cảnh nháy một cái rồi đi ra cửa về phòng hội đồng. Cảnh mỉm cười với thầy người yêu bé nhỏ… ( Hết chap 16)

—————

Thuộc truyện: NHÀ CÓ 4 UKE – by Hải Anh

Viết một bình luận