Nhà có 4 uke – Chap 11: Chuyện lạ bắt đầu 2

Truyện gay: Nhà có 4 uke – Chap 11: Chuyện lạ bắt đầu 2

Tác giả: Hải Anh

– “AAAAAAAAAAAAA”- Hưng la lên, vung chân đạp trước khi ngã xuống.

Tên đại ca chơi lén cầm dao găm đâm khi Hưng không đề phòng.

Đột nhiên:

– “Phụp… Phụp”- Hai con dao phóng nhanh xuyên tim hai tên giang hồ, chúng ngã lăn ra chết tốt. Một bóng người lướt qua thật nhanh, nấp vào cái cây trong hẻm:

– Alo, cậu chủ bị thương tại đường XXX, mau tới đón cậu chủ!- Người lạ mặt cúp máy, biến mất trong tích tắt.

Hưng nằm kề An rồi dần dần ngất đi hẳn…

Tiếng còi xe cấp cứu chạy tới nhanh như chớp… An và Hưng được đưa vào viện… Tình hình hết sức căng thẳng, công an bắt đầu điều tra vụ án,…

__________________ Nhà Cảnh_____________

– Má à, con không muốn!- Cảnh nằng nặc không chịu.

– Im ngay, không được quyền nhiều chuyện! Má nói cho con biết, bác Phú giúp gia đình mình nhiều, với lại bác ấy cũng là cổ đông chính trong công ty của gia đình mình, bác ấy mà rút cổ phần đi, công ty nhà mình có thể phá sản con biết không hả?

– Ba má lúc nào cũng chỉ công việc, công ty, có bao giờ nghĩ tới cảm xúc trong con chưa hả?

– Hôm nay con dám hỗn láo với má sao? Con Lam có gì không tốt mà con không chịu đính hôn với nó hả?

– Nhưng con không hề thích Lam, con không thích con gái!

– Con nói cái gì? Không thích con gái?… Haha, thật nực cười, con đừng nói với má là con là thứ bê đê, bệnh hoạn đó nha!

– Đúng, con bê đê, bệnh hoạn vậy đó, con là gay, con không thích con gái, con chỉ yêu con trai thôi!

– “Chát”, hỗn láo!- Má Cảnh tát một cú cực mạnh, in hằn trên mặt Cảnh 5 dấu ngón tay rõ rệt.

– Con sẽ không lấy con nhỏ đó!!!!- Cảnh bực dọc trợn mắt nhìn má mình, một mạch bỏ lên lầu.

Bà Xương đờ đẫn nhìn bóng Cảnh khuất dần:

– Con tưởng má không biết con là gay sao? haha… má biết chứ, nhưng má không muốn điều đó xảy ra! Con phải lấy con Lam…

Bỗng có cuộc gọi đến:

– Alo, dì hả dì?- Mu Lam đầu dây bên kia hỏi ngọt xớt.

– Dì đây, mai con về nước phải không?

– Vâng thưa gì, mai con với em gái về nước, con có mua ít mĩ phẩm hiệu cho gì đấy!

– Ồ, dì ngại nhận quà của con biếu lắm đấy, nhưng tấm lòng của con dì sẽ nhận!

– Dạ thế thôi nhe dì, con có việc rồi!

– Ừ!- bà Xương cúp mắt, đôi mắt nheo nheo có vẻ già đi của một người phụ nữ quý phái.

******* Bệnh viện***********

– Mau cho người diệt sạch đám thằng Trí cho tao!- Quốc trợn mắt, gằng giọng với tên đàn em- cho đám sát thủ xử hết cho nhanh!

– “Vâng thưa ông chủ!”- Tên đàn em của Quốc trả lời.

– Anh tính làm gì thế?- Thanh hơi lo sợ hỏi Quốc.

– Lấy máu bọn đánh thằng út bị thương thôi!

– Chuyện gì cũng từ từ tính chứ, mạng người chứ đâu phải cỏ rác, sao anh làm vậy được hả?

– Em đừng bao dung, rộng lượng, con người sống với thiên nhiên, lo nhiều mối lo cuộc sống, giờ phải đối mặt với mối lo đồng loạt, giết hại nhau là chuyện bình thường em à!

– Thôi được, tùy anh…- Thanh lơ đãng nhìn vào phòng cấp cứu đang sáng.

– Má ơi, út nó sao rồi!- Nhân vội vã chạy lại, hấp hố nói.

– Má cũng không biết, bác sĩ chưa ra nữa!- Thanh lắc đầu.

– Má ơi, út sao rồi?- Tú lật đật.

– Ngồi đó chờ đi, bình tĩnh chút, chứ làm gì mà tươm tướp tươm tướp vậy hả?

– Dạ…- Nhân và Tú ngồi xuống.

Lát sau:

– Ai là người nhà của bệnh nhân?- Bác sĩ áo trắng trên tay cầm cuốn sổ.

– Tôi là ba của bệnh nhân thưa bác sĩ!

– Tôi là má của bệnh nhân!

– Hai tụi con là anh của bệnh nhân!

Ông bác sĩ ngớ người hỏi:

– Còn ai nữa không?

– Còn tôi!- Hiếu từ xa đi tới.

– Thế thì ba của bệnh nhân đi làm thủ tục nhập viện cho bệnh nhân Vũ Trường An đi, còn bệnh nhân Trương Tấn Hưng có thể xuất viện!

– Sao được bác sĩ, hai đứa nó thân thiết với nhau như thế, thôi bác sĩ cho hai đứa nhập viện luôn đi, sắp xếp một phòng vip cho hai đứa nó!

– Ok, thế cũng được!- Bác sĩ quay vào trong.

Mọi người thở phào nhẹ nhỏm, út với bạn không sao là tốt rồi……

********** Bãi công trường hoang ************

Các xe cẩu, xúc, lu, cán, công- ti- nơ xếp một hàng, các xe vận tải lớn xếp thành nhiều hàng khác nhau…

Phía sau là hai băng giang hồ, một băng thuộc phe của Quốc soái ca, một băng thuộc phe của Trí cùi, sát thủ tay phải của Quốc là Đình Quang bước tới, hậu thế là đám đàn em cầm hàng, mã tấu, lẫn súng:

– Tụi bay dám đánh con trai cưng của đại ca tao, tới giờ chầu diêm vương rồi đấy!- Quang hất mặt.

– Haha, nực cười, mấy thằng chúng mày mà cũng lên tiếng được hả? Bày đâu lên cho tao!- Trí cùng hơn 50 thằng đàn em cầm gậy, dao găm, nhị khúc xông lên, chúng không hề biết đám của Quang toàn là sát thủ chuyên nghiệp không phải tay vừa.

– ” Phụp… phụp… phụp… phụp… phụp”- Tiếng dao phóng trúng đích hàng loạt, tiếp sau đó là những nòng súng khai hỏa liên hồi, những thân người ngã xuống trông chốc lát, hơn 30 thằng đàn em của Trí nằm lăn lóc, số còn lại bắt đầu có xu hướng bỏ chạy… Trí lần mò chạy theo chân đám đàn em rùa rụt cổ:

– Đứng lại, mấy đứa diệt hết, không được để xót thằng nào!- Quang ra lệnh, lập tức những con dao phay được phóng đi, vài tên đàn em của Trí lại ngã xuống, Trí thấy tình hình không ổn, giả vờ nằm xuống, lấy máu tên đàn em bên cạnh bôi lên người, giả chết…….. Quang đếm qua đếm lại một hồi thấy số lượng đối thủ chết vừa đủ, Quang ra lệnh rút ngay mà không để ý đến việc Trí còn sống hay không, Trí ngoi dậy, gầm gừ:

– ” Đm, thù này nhất định tạo sẽ trả!” ( Hết chap 11)

—————

Thuộc truyện: NHÀ CÓ 4 UKE – by Hải Anh

Viết một bình luận