Nhà có 4 uke – Chap 8: Mình hẹn hò thầy nhé 2

Truyện gay: Nhà có 4 uke – Chap 8: Mình hẹn hò thầy nhé 2

Tác giả: Hải Anh

– Sao nhìn anh tươi tắn thế nhể?- Nhân ngồi đọc báo với ba.

– Có gì đâu!- Tú ngó lơ.

– Con thay đồ đi rồi ăn cơm luôn ha, à còn thằng hai nữa, đi đâu tới giờ chưa về, gọi thì không bắt máy!- Quốc ngán ngẩm.

– Chắc ảnh lại đi đâm chém gì rồi á, cả nhà ăn trước đi ạ!- Nhân nói.

– Út đói!!!!- Út nằm đắp mặt nạ dưỡng da, rú lên một tiếng.

– Nhân xuống phụ má dọn thức ăn lên đi này!- Thanh dưới bếp vọng lên.

– Ok má!

Lát sau, thức ăn được dọn đâu vào đấy, cả nhà ngồi vào bàn thì:

– Hiếu, sao người toàn máu me vậy con, lại đánh nhau hả?- Thanh lại gần cửa khi Hiếu bước vào.

-…- Hiếu im lặng không đáp.

– Thôi, thay đồ đi, má giặt cho, rồi xuống ăn cơm con nha!- Thanh ân cần.

Hồi đó giờ, Hiếu là người khó chịu nhất trong nhà, lúc nhỏ hay bị bắt nạt nên khi lớn Hiếu có ý định bắt nạt lại người khác thế thôi… Thanh thương Hiếu từ lút lọt lòng cơ, một đứa bé kháu khỉnh, nhưng đẻ ra lại không khóc, lúc nào cũng cười, càng lớn lại càng im thinh thích, ít nói chuyện, có nói cũng chỉ vài câu cộc lốc.

Hiếu đi lên phòng thay đồ, lúc sau xuống lại đẹp như mơ, trên người “sạch sẽ- hợp vệ sinh- chịu”:

– Thương tích đâu hết trơn rồi???- Nhân ngạc nhiên khi nãy thì người Hiếu máu me, giờ thì chỉ còn làn da trắng không tỳ vết, vẻ mặt lạnh lùng, lìm dìm ngồi vào bàn ăn.

– Anh hai bất bại mà Pa!!!- Út cười cười.

– Cả nhà dùng cơm đi ạ!- Tú nâng đũa mời cả nhà.

Bữa ăn nhanh chóng trôi qua, sau đó là một giấc ngủ trưa kéo đến.

*** 3h chiều***

– ” Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình… Dương… dạt dào… Lòng mẹ… tha.. tha… thiết… như dòng suối hiền… ngọt ngào…!!!”——” Cạch”- Tú cầm điện thoại văng cái” rầm”, thôi xong:

– Đang ngủ mà chời ơi chời!- Tú nhừa nhựa lật lung cái mền, nhìn ngang ngó dọc:

– Á… cái Iphone 15s pờ lếch má mới mua huhu!!!- Tú nhìn cái điện thoại đang nằm lăn lóc, vỏ ở một nơi, màn hình ở một ngã… Tú lao ngay xuống giường, mò qua mò lại, Tú rút sim ra, rồi tiến lại tủ, mở khóa lấy cái điện thoại khác, mặc kệ cái điện thoại đã về với các bụi.

– Số ai mới gọi đây ta?- Tú khó hiểu khi hiện lên màn hình điện thoại là một số cực kì lạ, Tú nhấn máy gọi lại…

– Sao ck gọi vk ko bắt máy???- Đầu bên kia.

Tú điếng người:

– Cai gì cơ????

– vk đang làm gì đó?

– Uống nhầm thuốc phải không hả?

– Hung dữ quá zậy, thui không sao, thế anh mới thích!

Nhận ra giọng quen quen, Tú hỏi:

– Trò Cảnh phải không?

– Chời đất, nãy giờ nói chuyện với anh yêu mà em không nhận ra à?

– Cậu được lắm, dám chơi tôi!

– Đâu có, anh có “chơi” nhóc lần nào đâu, chưa làm gì hết mà!

Tú đỏ mặt khi nghe Cảnh nhấn mạnh từ ấy, liếc nhìn cái iphon xấu số, Tú quát:

– Cậu thật to gan!

– Nữa hả? Gan anh đâu có to đâu, tuần trước đi khám bác sĩ nói nội tạng bềnh thường mà nhóc!

– Hừ… bye nhé!

– Khoan đã, hihi đùa nhóc tí thôi, tôi nay mình đi dạo công viên nhé nhóc?

– Sao không ở nhà học bài, chuẩn bị bài?

– Anh làm xong hết trơn rồi nhóc ạ, 6h anh tới đón nhóc nhé?

– Cũng được…- Tú cúp máy.

Cả hai lúc này có cùng một cảm xúc, đối phương đều có chung một cảm giác lạ… chắc là sắp yêu.

********* 6h tối*********

– ” Bíng boong”- tiếng chuông cửa.

– Ai đó, chờ tui chút!- Bà giúp việc lật đật chạy ra, ngoài cổng là một chàng trai ăn mặc sang trọng, bên cạnh là chiếc xe con tiền tỷ:

– Dạ chào gì, cho con gặp em Tú ạ!

– Ô, cậu là gì của cậu chủ?- bà giúp việc cười.

– Con là đồng nghiệp, “lớn tuổi” hơn cậu ấy ạ!

– Lớn hơn rồi nào?- Tú từ trong nhà đi ra, lúc nãy trên lầu nghe tiếng phanh xe, Tú đã nghi ngờ có mùi nguy hiểm đang tới, quả thật đúng như vậy, Tú ăn mặc đơn giản, nhưng vô cùng sexy, chân ướt chân ráo mang giày nike vào đi xuống gặp tên học trò đáng ghét.

– Cao hơn có nghĩa là lớn hơn!- Cảnh tự tin, sánh bước đến chỗ Tú, bà giúp việc hết phận sự rút quân vào nhà.

– Gừ, lùn nhưng có não, còn hơn cao, não không phát triển!

– Hehe, lại nóng, lại nóng rồi, lên xe đi em!- Cảnh từ tốn ra vẻ mở cửa xe cho Tú vào.

– Cảm ơn.

Chiếc xe lăn bánh trong màn đêm đang dần buông xuống, tiến dần tiến dần qua các dãy phố, cuối cùng dừng lại nơi công viên hẻo lánh.

– Sao không đi đâu khác đi, công viên muỗi cắn cho chết hả?

– Theo anh!- Cảnh nắm tay Tú đi, trong khi người kia một mực không cho nắm, dãy giụa.

– Thả tay ra coi!

Cảnh vẫn không buông, kéo Tú đến giữa một bãi cỏ xanh mướt, trên bãi có là một cái bàn, hai cái ghế, một cái vòng hoa trái tim khổng lồ, cùng những ánh đèn cầy huyền mĩ, Cảnh cầm chai rượu vang nhẹ nhàng rót vào hai chiếc cốc có sẵn, sau đó cầm bó hoa hồng đỏ rực, trên bó chỉ có 999 bông hoa hồng thôi… Tú chợt im lặng, không cử động, ánh mắt điềm nhiên nhìn Cảnh:

– Mình hẹn hò thầy nhé?- Cảnh mỉm cười.

– …

– “Nhận hoa đi nào, nhận đi, nhận đi!!!”- Từ đâu một bầy người kéo đến, tưởng đây là màn cầu hôn đặc sắc lãng mạn nhất trong đêm nay, ai dè:

– Cậu làm cái quái gì vậy hả?- Tú bực dọc khi bị mọi người soi mói.

– Nhóc đồng ý đi!- Cảnh vẫn tha thiết.

– Ừ…- Tú cầm bó hoa, sau đó đặt lên bàn, nói tiếp:

– Tôi sẽ suy nghĩ lại!

– Sao phải thế?- Cảnh liếc mắt, đám người liền giải tán.

– Tôi nghĩ cậu chỉ đang say nắng tôi thôi!

– Không, anh thật sự thích, à không, anh yêu nhóc rồi, nhóc có biết để nói những lời này, anh đã phải suy nghĩ cả buổi chiều nay không hả?

– Ok… cảm ơn cậu!

– Nhóc hãy gọi anh bằng anh có được không?- Cảnh cầm đôi bàn tay của Tú áp vào lồng ngực… Ai kia cảm thấy được nhịp đập con tim của người đối diện, hơi ấm lan tỏa trên lòng bàn tay… Cảnh từ từ nhắm mắt tiến tới, Tú cảm nhận được mùi nguy hiểm nằng nặc, nhưng Tú cũng nhắm mắt, và rồi, đôi môi Cảnh chạm nhẹ vào môi của Tú để thăm dò, Tú không phản ứng, đôi môi căng bóng, ươn ướt khẽ mấp mắt, đôi tay Tú vẫn đang áp vào lồng ngực của Cảnh, Cảnh bắt đầu tách đôi môi nhỏ nhắn kia ra, chiếc lưỡi tham lam dần luồng sâu vào khoang miệng, hơi thở hai người ngày càng gấp gáp, hai chiếc lưỡi bắt đầu quấn vào nhau, Tú không còn thụ động nữa, đáp trả Cảnh một cách nồng nhiệt, mặt Tú bắt đầu đỏ dần, mùi vị của nụ hôn này quá ngọt ngào:

– Cậu có thể cho tôi suy nghĩ được không?- Tú ngừng nụ hôn, hấp hở lấy hơi hỏi.

– Em hôn anh như thế, có nghĩa là chấp nhận anh rồi đúng không?

Tú chợt giật mình, “hôn” sao?, mình đã hôn cậu ấy? ” Thật không thể tin nổi?”:

– Ờ thì…

– Thì làm người yêu anh nha Tú?

– Tôi… tôi…

– Gọi bằng anh đi!

– Ukm… em… em… cũng thích anh!- Tú cúi đầu ngại ngùng, cậu thấy mình thật nhỏ bé lúc này, muốn được Cảnh ôm ấp… Cảnh tiến lại, cúi xuống hôn vào trán Tú một cái, ôm Tú trong vòng tay:

– Từ bây giờ, em là của anh nghe nhóc!

– Ukm…- Tú đỏ mặt ngã vào lồng ngực của Cảnh mà nghe hai con tim đang thổn thức… (Hết chap 8: Mu Lam sắp đến rồi mấy chế ơi!)

————–

Thuộc truyện: NHÀ CÓ 4 UKE – by Hải Anh

Viết một bình luận