Nhà có 4 uke – Chap 36: Dứt

Truyện gay: Nhà có 4 uke – Chap 36: Dứt

Tác giả: Hải Anh

Lại một tuần nữa trôi qua… Cái buổi chiều tiễn Nhật lên máy bay, Nhân đã khóc rất nhiều:

– Huhu, qua đó lạnh lắm, anh nhớ giữ gìn sức khỏe nha anh!

Nhật ngậm ngùi hôn lên mái tóc Nhân lần cuối:

– Anh biết rồi, anh sẽ không quên thiên thần của anh đâu, ngoan nào, em đừng khóc nữa!

– huhu, anh đi em không khóc sao được cơ chứ!

– Khóc sẽ xấu lắm đó!

– Em mặc kệ! Anh hôn em đi!- Nhân nhắm đôi mắt của mình lại.

Nhật rưng rưng, ôm chặt Nhân, hơi ấm lan tỏa cả hai thân người, Nhật đặt môi mình lên môi Nhân, cái hôn thật sâu đắm, cả sân bay hướng về hai thanh niên “cứng” đang trao lưỡi cho nhau… Nhân không ngại, Nhật cũng vậy, yêu nhau mà, cái hôn thôi có đáng là gì… Tiếng phát thanh hàng không vang lên, đã đến giờ Nhật phải lên máy bay, kéo vali đi, Nhật không quên ngoảnh lại nhìn người yêu của anh, Nhật buồn lắm… Nhân khóc nức nở, đứng vẫy tay tạm biệt Nhật đến khi máy bay hoàn toàn cất cánh…

********************** THPT NBK *********************************

– Giới thiệu với các em! Đây là Vũ Lân, học sinh mới đến!- Giáo viên chủ nhiệm lớp Hiếu nói.

Cả lớp ngạc nhiên lắm, chàng trai kia không khác gì vẻ đẹp của Hiếu, đều men hết mực… Da trắng không tùy vết, đôi mắt hút hồn hằn lên nỗi cô đơn sâu thẳm… Hùng nước nước bọt ừng ực vì người trước mặt, thốt lên:

– Sao mà đẹp thế? Người này… người này mình nhớ là đã gặp ở đâu rồi!

Hiếu liếc xéo qua Hùng khi nghe Hùng nói câu đó, Hùng e dè:

– Hihi, xin… xin lỗi… Hùng không có ý gì, Hùng… Hùng chỉ yêu mình Hiếu thôi!

Hiếu không nói gì, chăm chú nhìn người trên bảng:

– Chào các bạn, tôi là Vũ Lân, mặc dù tôi biết tôi chuyển đến đây ngay lúc thi tốt nghiệp, nhưng tôi hứa, thành tích của tôi sẽ cao vời vợi, thi đua của lớp sẽ không vì tôi mà tụt giảm…!- Vũ Lân đưa ánh nhìn về phía Hùng, đầu ngẫm nghĩ: ” Người đó là?”.

– “Chảnh”…- Cả lớp ai cũng nhìn Lân mà ghét.

– Em có thể tự chọn cho mình một chỗ ngồi!- Cô giáo nói.

– Ừm, cảm ơn cô!- Vũ Lân xuống bàn Hiếu và Hùng đang ngồi, bảo Hiếu:

– Bạn xít vào tôi ngồi chung với!

– Bàn hai, ko chào đón thêm!- Hiếu lạnh lùng.

– Bạn đẹp trai ơi, cho mình vô nhé?- Lân nhìn Hùng rưng rưng.

Hùng chợt rùng người, nhận ra người này là…(bí mật)…

– Hiếu, cho bạn… bạn ấy ngồi với!- Hùng nhìn Hiếu.

Hiếu khó chịu, xách cặp đứng dậy, bước xuống bàn cuối ngồi một mình… Hùng cũng tính đứng dậy đi theo nhưng bị Lân giữ lại:

– Ngồi với mình đi!- Lân đang dùng sắc đẹp của mình để dụ dỗ Hùng, Hùng gật gật đầu mà chẳng buồn nhìn Hiếu thêm cái.

Giờ ôn tập diễn ra căng thẳng, Hùng lúc nào cũng quay xuống nhìn Hiếu, nhưng đáp lại chỉ là một cái đầu nằm gục trên bàn, Lân luôn lợi dụng lúc Hùng sơ hở mà sáp lại, Hùng quay qua vô ý chạm ngay môi Lân mà đỏ mặt, Lân chớp thời cơ ịn sâu cái mỏ mình vào môi Hùng, Hùng trợn mắt đỏ mặt, có vài đứa trong lớp gầm rú lên:” Học sinh mới gay kìa!”… Xì xào lên xì xào xuống, Hiếu dụi mắt ngóc dậy nhìn, đập vào mắt Hiếu là… Tức giận Hiếu đứng dậy, xin phép ra về… Hùng quýnh quáng chạy theo, Lân ngồi nhếch miệng cười ác ý… Lân không ngờ lại gặp Hùng ở đây: “Sớm muộn gì cậu cũng là người đàn ông của tôi thôi!”…

_______________________ Nhà họ Trương _____________________

Nhân ngồi buồn bã mà vẽ nên một bức tranh chân dung của Nhật, tranh này vẽ không phải để thờ, Nhân vẽ để ngắm, để ghi nhớ khuôn mặt Nhật, mỗi nét cọ sao mà đau nhói, 4 năm, khoảng thời gian không hề ngắn, yêu chưa được bao nhiều mà xa lìa quá trớn, thôi kệ… tới đâu hay tới đó, Nhân thẩn thờ tô tô vẽ vẽ:

– Nhật nó bay rồi hả con?- Thanh cầm đĩa trái cây đặt xuống.

– Dạ…

– Con đừng buồn thế chứ! Con phải vui, Nhật nó có tương lai, nó đi nhưng nó còn yêu con thì con không mất mát gì cả đâu!

– Nhưng mà…

– Nhưng mà sao?

– Con sợ, nơi đó sẽ có người tốt hơn con, cướp mất Nhật của con!

– Thôi, con trai cưng của má, má biết tính con mà, đứa nào cướp người yêu của con con sẽ cho nó sống dở chết dở, chứ bây giờ con buồn bã thì đâu phải là con má ha!- Thanh pha trò.

– Hic…

Nhân rơi nước mắt, tự dưng thấy nhớ Nhật quá, bức tranh sắp xong rồi, chỉ còn đôi môi nữa là hoàn thành tác phẩm… Nhưng sao khó quá, vẽ hoài vẫn chưa tôn lên được đôi môi ngọt ngào của Nhật… các chi tiết khác giống như in, Nhân chợt đưa tay sờ lên môi mình, chợt nhớ đến khoảng kí ức vui vẻ bên Nhật, chiếc cọ bất thình lình rơi xuống, Nhân không vẽ nữa.

– Để má nhặt cho con!- thanh cuối xuống nhặt chiếc cọ vẽ.

– Cảm ơn má!

– Thôi giờ vầy, con với má ở nhà buồn, hai má con mình đi shopping nha?

– Cũng được ạ!

Hai má con Nhân dọn dẹp xong thay đồ đi mua sắm, căn nhà trở nên trống vắng hẳn, Quốc đã đi làm, Hiếu thì đi học, Hưng thì ở bên nhà An… Gia đình có lẽ đang li tán…

***************** 5 ngày sau *****************************************

Sau mấy ngày thi ròng rã, Hiếu cũng thi xong, lấy được bằng tốt nghiệp, tâm trạng Hiếu không hề vui chút nào khi Hiếu chưa kịp đáp trả lời yêu của Hùng mà Hùng lại có một con kì đà đeo bám… Lân ngày nào cũng rề rề theo Hùng, đi học cũng nhờ vã Hùng chở đi, Lân ở cạnh nhà Hùng nên mới được vậy…

Hùng một mực không chịu nhưng Lân cứ bám không buông… Về nhà thì Lân lại ăn mặc hở hang lang thang sang nhà Hùng chơi, chào hỏi ba mẹ Hùng một cách vô lý, sau đó xin phép lên ngủ chung với Hùng… Hùng khó chịu lắm, bực bội lắm, tự dưng xuất hiện một con người lạ chuyên gia đeo bám người khác, làm Hiếu của Hùng phải giận… Hơn nữa Hùng điếng người khi Vũ Lân cũng đăng kí đi quân sự khi nghe Hùng và Hiếu đi…

Hùng biết, cái thứ vô liên sỉ này đang tính ngăn cản tình yêu của mình dành cho Hiếu đây mà… Hiếu cứ thấy Vũ Lân là trợn mắt, Vũ Lân cũng không hề thua kém, nhếch môi nhìn Hiếu mà cười, cười như Hiếu là đứa thất bại bị cướp người yêu…

Còn 2 ngày nữa là đi quân sự, Hiếu đang chuẩn bị, Hùng cũng vậy…( Hết chap 36…)

—————

Thuộc truyện: NHÀ CÓ 4 UKE – by Hải Anh

Viết một bình luận