Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 34

Chợt bừng tỉnh tôi nhẹ thở dài quay qua chỗ khác anh vẫn nói tiếp. – Nhưng thật không may là anh không thể làm điều đó nhưng nếu có thể làm điều đó thì cũng sẽ không có cơ hội, anh không biết là em với cổ có hợp nhau hay không nhưng em … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 33

Lời nói đau đến xé lòng của tôi lúc ấy tôi vẫn còn nhớ không thể nào quên được. Khi cô ấy nghe được lời nói đó của tôi liền lau nước mắt. – Anh sẽ hối hận với những lời anh nói và cả em cũng vậy. Nói xong cô liền bỏ đi, tôi … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 32

Anh ta đột nhiên áp gần vào tôi vòng qua ôm eo tôi khiến tôi không muốn vẫy vụa hihi vì tôi thích mà. – Không nói thì thôi, không ép cậu, về thôi em yêu. Nói xong anh ta vội đi mất tôi lật đật đi theo. – Nè anh nói vậy là sao … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 31

– Vì lí do gì mà anh phải như vậy, không phải lúc trước hai người thân lắm sao? – Đó là chuyện của lúc trước “tôi hét” còn bây giờ anh ta trong mắt của tôi là đồ tồi. – Em biết lí do khiến anh tức giận và hận anh rể đến như … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 30

Thấy tôi đang tìm cách đuổi khéo nên anh cố ý chọc tôi. – Tôi thích ôm cậu ngủ không được sao? – Đương nhiên là không rồi. Công nhận lúc đó tôi giả điên thiệt. – Thật? – Muốn làm gì thì làm. Tôi nói xong liền trùm chăn kín mít. Tôi ngại muốn … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 29

Anh ta bước ra gần tới cửa tôi mới thoáng nhớ ra là người nhân viên trong văn phòng tôi chợt cười. Vội bước xuống theo anh. Đứng ở cửa bếp quan sát hết hành động của anh. Nói thật tâm trạng lúc đó tôi buồn lắm nhưng không biết sao gặp anh ta tôi … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 28

Ngày định mệnh cũng đã tới tôi chờ ngày này lâu rồi, à không, chừng mấy tuần à. Cô ta với chị của mình đi mua đồ chuẩn bị đón ông về còn tôi thì ngồi ở sofa phòng khách gương mặt hướng ra cánh cửa đang chờ đợi điều gì đó. Phải tôi đang … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 27

Chợt tôi nghe tiếng mở cửa không thèm quan tâm cho tới khi giọng cô ta phát lên. – Anh làm gì mà không mở đèn? Vừa dứt câu cô mở đèn anh quay lại cảnh đập vào mắt cô ta chắc không phải tôi mà là đóng chai rượu nằm rãi ra sàn. Cô … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 26

Đến sau này tôi mới biết cảm giác tôi lúc đó rất đúng. Sáng hôm sau mọi thứ xảy ra cũng rất bình thường và có vẻ chị vợ tôi cũng tỉnh táo lên dược đôi chút. Hôm nay tôi làm ca chiều nên ở nhà chăm sóc chỉ. Kể tới đây một số thành … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 25

Cũng đã một năm tôi sống cùng gia đình ông tôi cũng khá thân thiết hơn với những người trong nhà nhưng tôi với cổ không thể nào có tình yêu được, còn ông thì có những hành động lạ nó khiến tôi có cảm giác tôi là người vợ thứ hai của ông vậy. … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 24

Tôi cố gắng để không phát ra tiếng rên nhưng ông cứ khiến tôi phải rên đột nhiên tôi không chịu được nữa mà “A!” lên một tiếng, giám đốc đang bàn dự án mới thì nghe thấy tiếng lạ nên đảo mắt nhìn một hồi rồi lại tiếp tục tôi gần như nín thở … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 23

Ông ấy chỉ tay về phía tấm hình giờ tôi mới để ý đó là tấm tôi chụp chung với dượng. Tôi hốt hoảng không biết làm gì nên giật tấm hình xuống cất vô túi áo nút trên sợi dây văn tung toé trên xe. Bầu không khí chợt im lặng thất thường ông … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 22

Cô ấy đang trêu tôi sao. Úp mở như vậy thật ra cô ta muốn nói gì cho mình biết. Nghi thì cũng có nhưng không nhiều. Tính quay đi thì có người chặn cửa tôi không nhìn rõ mặt nhưng đó là đàn ông còn ai khác là anh rễ vợ đâu chứ. Tôi … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 21

Khi mọi người ngủ hết cũng là lúc tôi giải tỏa với đời bao nhiêu chuyện ấm ức. Ngồi ở ngoài ban công nhâm nhi cốc socola nóng hứng chịu vài đợt gió lạnh bỗng nước mắt tôi tràn ra, tôi không hiểu sao mình lại yếu đuối đến thế. Nhìn mặt trăng mà tôi … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 20

Trên đường đi tôi cứ nghĩ lúc đó tôi sẽ xuống xe nhưng không, đã có điều gì ngăn tôi lại vì lúc này chưa phải lúc. Điện thoại lại reo lần nữa, tôi thuận tay bắt máy, là mẹ tôi gọi. – Có chuyện gì không mẹ? – Con đang lái xe hả? Vậy … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 19

Tôi đi về mà trong đầu cứ nghĩ về điều kiện mà cô ta nói ở quán tôi rất phân vân không biết có nên chấp nhận điều kiện này của cổ không. Tôi mở cửa bước vào thì thấy ông đã đứng chờ tôi từ bao giờ. Tôi không dám nhìn thẳng vào ông … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 18

Nghe được mấy câu đó tôi đã khóc tôi cố nén nhưng không được càng cố nó càng tuôn tôi vội chạy vào bếp đập lưng vào gốc tường rồi rượt dài xuống mà khóc. Tôi nhớ ông ấy lắm nhưng tôi không có cách nào để gặp ông hết, tôi đã cố nhũ với … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 17

Hơn bao giờ hết tôi muốn ôm lấy ông khóc cho thật to khóc cho xoá đi hết kí ức buồn nhưng đến khi tôi muốn làm chuyện đấy thì ông cọ quậy thức dậy ôm đầu kêu nhức. – Ông Lee, ông tỉnh rồi à để tôi….. – Cậu đừng đi, cậu…. Tôi… Đây … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 16

Đặt chân qua hàn tôi tự nhũ với mình phải bắt đầu một trang mới ở đây. – Cố lên!! Ở đây cũng khá ổn người ở đây cũng khá thân thiện ai cũng yêu quý tôi, tôi đang cố gắng hằng ngày để khẳng định bản thân. Tôi được truyền khá nhiều khinh nghiệm … Đọc tiếp

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 15

Ông ta gọi mình là con, ông ta bị sao thế không lẽ… Là dượng. Hình ảnh dượng lại ở trong đầu tôi nó rõ và ngay trước mặt tôi. – Nè.. Nhóc.. Nhóc! – Hả?… – Nhóc ổn chứ? – Vâng tôi không sao cảm ơn ông. Thì ra là nảy giờ tôi tưởng … Đọc tiếp