Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 11 – ĐỪNG ĐỂ KÍNH CẬN ĐÁNH LỪA

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 11 – ĐỪNG ĐỂ KÍNH CẬN ĐÁNH LỪA Danh ghé một quán photocopy gần cổng trường đại học Văn Lang vào khoảng hơn 6 giờ tối. Anh cần in vài bản hợp đồng cho công việc freelance, và tiện thể… **ngắm mấy cậu sinh viên trẻ … Đọc tiếp

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 10 – GIỮA ĐƯỜNG, CHÂN LÔNG, TẤT TRẮNG, VÀ MỒ HÔI THẬT

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 10 – GIỮA ĐƯỜNG, CHÂN LÔNG, TẤT TRẮNG, VÀ MỒ HÔI THẬT Buổi chiều ở quận 4 oi bức và lười biếng. Danh vừa rời quán cà phê, chạy xe chầm chậm qua những con hẻm nhỏ sau chợ Xóm Chiếu. Anh chẳng có việc gì … Đọc tiếp

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 9 – MỘT CƠ THỂ, HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 9 – MỘT CƠ THỂ, HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG Danh ngồi trên mép giường trong một căn phòng khách sạn nhỏ quận 5. Giường nệm vừa được phủ ga trắng tinh. Máy lạnh chạy nhẹ. Căn phòng yên lặng, nhưng tim Danh thì đập điên cuồng. … Đọc tiếp

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 8 – TRÒ CHƠI CÂM LẶNG TRONG PHÒNG VỆ SINH BỆNH VIỆN

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 8 – TRÒ CHƠI CÂM LẶNG TRONG PHÒNG VỆ SINH BỆNH VIỆN Trời mưa rả rích khi Danh đến bệnh viện. Một người quen giới thiệu cho anh gói khám tổng quát miễn phí ở bệnh viện quốc tế. Không phải vì sức khỏe, mà đơn … Đọc tiếp

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 7 – CẠM BẪY CỦA MÙI MỒ HÔI VÀ TẤT TRẮNG

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 7 – CẠM BẪY CỦA MÙI MỒ HÔI VÀ TẤT TRẮNG Trời vừa tắt nắng, Danh dừng xe máy bên cạnh sân bóng đá mini nằm khuất sau một khu chung cư cũ. Mùi cỏ nhân tạo, tiếng giày đinh va sân, và tiếng la hét … Đọc tiếp

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 6 – KẸT GIỮA HAI LÀN DA

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 6 – KẸT GIỮA HAI LÀN DA Sáng hôm đó, Danh thức dậy trong vòng tay Thành. Không khí trong phòng đặc quánh mùi da thịt, tinh dịch và mồ hôi từ cuộc mây mưa đêm qua. Thành vẫn ngủ say, một tay vắt qua eo … Đọc tiếp

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 5 – PHÒNG TRỌ, MÙI DA VÀ TIẾNG RÊN

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 5 – PHÒNG TRỌ, MÙI DA VÀ TIẾNG RÊN Cả tuần sau đó, Danh như người mất hồn. Mỗi lần nằm trên giường, mỗi lần tắm, mỗi lần vuốt tay xuống đùi… hình ảnh cái chân xăm đó lại hiện ra — gân guốc, cơ bắp, … Đọc tiếp

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 4 – GÓC NHÌN VÀ CHÂN XĂM MỘT BÊN

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 4 – GÓC NHÌN VÀ CHÂN XĂM MỘT BÊN Hôm ấy, Danh tan tập sớm hơn mọi ngày. Trời Sài Gòn oi nồng, gió lặng, nhưng tâm trí anh lại đầy xao động khó tả — như thể cơ thể anh chưa thỏa mãn, dù đã … Đọc tiếp

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 3 – DƯỚI MÁI HIÊN ƯỚT MƯA

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 3 – DƯỚI MÁI HIÊN ƯỚT MƯA Sài Gòn vào mùa mưa, bất chợt và dai dẳng. Những cơn mưa không báo trước đổ ập xuống như trút, khiến ai cũng phải tìm chỗ trú, đôi khi cùng một người xa lạ, dưới một mái hiên, … Đọc tiếp

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 2 – ÁNH MẮT NGOÀI ĐƯỜNG VÀ MỘT CUỘC HẸN KHÔNG NGỜ

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 2 – ÁNH MẮT NGOÀI ĐƯỜNG VÀ MỘT CUỘC HẸN KHÔNG NGỜ Từ hôm gặp Phúc, cuộc sống của Danh như bị đảo lộn. Anh không thể tập trung làm việc, đầu óc cứ vẩn vơ hình ảnh hôm đó — tiếng thở, mùi da thịt, … Đọc tiếp

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 1 – CẢM GIÁC TRONG NHỮNG CHIỀU NẮNG SÀI GÒN Danh sống một mình trong một căn hộ nhỏ ở quận 10, giữa lòng Sài Gòn ồn ào và đầy náo nhiệt. Mỗi sáng, anh đều thức dậy với một cảm giác kỳ lạ—một cơn đói … Đọc tiếp

Đá cứng và đá mềm – by DinhMenh

Đá cứng và đá mềm – by DinhMenh Hải là một kiến trúc sư hai mươi tám tuổi, dáng người cao, mặt nét góc cạnh như tạc bằng đá. Trong công sở, người ta gọi anh là “đá cứng”: nghiêm túc, thẳng thắn, không khoan nhượng. Lời nói của anh luôn sắc như thước kẻ, … Đọc tiếp

CẬU NHÂN VIÊN MỚI – BOYBOY08

CẬU NHÂN VIÊN MỚI – BOYBOY08 Tác giả: BOYBOY08 CẬU NHÂN VIÊN MỚI *Reng reng reng*…. Tiếng chuông đồng hồ báo thức của tôi vang lên. Một buổi sáng đẹp trời của tôi lại bắt đầu. Như mọi ngày thằng nhóc trong quần tôi vẫn luôn chào cờ thẳng đứng, chỉa thẳng lên trời như … Đọc tiếp