- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 2 – ÁNH MẮT NGOÀI ĐƯỜNG VÀ MỘT CUỘC HẸN KHÔNG NGỜ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 3 – DƯỚI MÁI HIÊN ƯỚT MƯA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 4 – GÓC NHÌN VÀ CHÂN XĂM MỘT BÊN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 5 – PHÒNG TRỌ, MÙI DA VÀ TIẾNG RÊN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 6 – KẸT GIỮA HAI LÀN DA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 7 – CẠM BẪY CỦA MÙI MỒ HÔI VÀ TẤT TRẮNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 8 – TRÒ CHƠI CÂM LẶNG TRONG PHÒNG VỆ SINH BỆNH VIỆN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 9 – MỘT CƠ THỂ, HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 10 – GIỮA ĐƯỜNG, CHÂN LÔNG, TẤT TRẮNG, VÀ MỒ HÔI THẬT
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 11 – ĐỪNG ĐỂ KÍNH CẬN ĐÁNH LỪA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 12 – CẬU SINH VIÊN VÀ SỢI DÂY TRÓI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 13 – GIỮA MỒ HÔI CÔNG TRÌNH VÀ CUỒNG LOẠN BẢN NĂNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 14 – BỊ BẮT NẠT TRÊN LÁN GỖ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 15 – CẬU SINH VIÊN THỂ THAO VÀ CÚ CHỦ ĐỘNG NGỌT NGÀO
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 16 – CẦU LÔNG, MỒ HÔI, VÀ NHỮNG ĐÔI MẮT KHÔNG NGÂY THƠ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 17 – MỘT ĐÊM Ở KHU NGHỈ DƯỠNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 18 – CHẠM MẶT TRAI CÔNG TRÌNH
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 19 – MÙI DA THỊT, MÙI CẢM GIÁC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 20 – HƠI THỞ SAU SÀN ĐẤU
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 21 – MỒ HÔI CỦA NHIỀU NGƯỜI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 22 – ĐỘC CHIẾM
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 23 – MÙI KHÁC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 24 – DANH BƯỚC VÀO
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 25 – MỘT KIỂU MÊ MỆT MỚI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 26 – GẶP TRÊN ĐƯỜNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 27 – TỤI NHỎ GIỜ GHÊ THIỆT
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 28 – NGHIỆN TUỔI 18
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 29 – CÀNG HÍT CÀNG NGHIỆN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 30 – TRONG TIỆM CẮT TÓC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 31 – CÀ PHÊ CHÒI
Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 6 – KẸT GIỮA HAI LÀN DA
Sáng hôm đó, Danh thức dậy trong vòng tay Thành. Không khí trong phòng đặc quánh mùi da thịt, tinh dịch và mồ hôi từ cuộc mây mưa đêm qua. Thành vẫn ngủ say, một tay vắt qua eo Danh, chân xăm quấn lấy đùi anh.
Danh khẽ quay mặt nhìn người đàn ông đã đè anh, vuốt ve anh, khiến anh run rẩy vì khoái cảm suốt đêm. Mỗi đường xăm uốn lượn dọc theo chân Thành như một câu thần chú khiến Danh không thể thoát ra.
Nhưng trong đầu anh lại hiện lên hình ảnh khác — **Long**, chàng shipper trẻ có cơ bụng phẳng, da nâu mịn, giọng miền Tây ngọt nhẹ và cái liếc mắt táo bạo hôm nào dưới mái hiên mưa. **Danh nhớ cái cách Long đặt tay lên ngực anh, cái vuốt ve nhẹ lên vành tai, mùi cơ thể tươi mới, mặn và thô nhưng đầy sinh lực**.
“Em nhớ mùi anh,” Long từng thì thầm.
Và thật sự, Danh cũng đang nhớ mùi đó.
—
Chiều cùng ngày, Danh ghé siêu thị mini gần nhà. Lúc bước ra, anh **bắt gặp Long đứng bên chiếc xe Grab quen thuộc**, tóc ướt, áo thun ôm chặt ngực. Ánh mắt hai người chạm nhau. Long cười nhếch môi.
“Anh trốn em ha?”
Danh cười nhẹ. “Bận thôi. Gặp anh Thành nữa.”
“Ờ. Gặp trai xăm mà mê quá đúng không?”
Giọng Long có gì đó… cạnh khóe. Rồi cậu bước lại gần hơn, **tay đặt lên ngực Danh**, ngón cái vuốt nhẹ núm vú qua lớp áo.
“Anh nhớ lần mình đứng trú mưa không? Còn thiếu nợ em một lần đó.”
Danh liếc quanh — tim đập thình thịch — rồi gật nhẹ.
“Đi đâu?”
Long nháy mắt: “Em biết một chỗ kín sau khu ký túc xá.”
—
Đó là **một căn phòng bỏ hoang**, cửa sắt kẽo kẹt, trong một khu dãy nhà trọ cũ gần ký túc. Không ai ở. Không camera. Chỉ có một cái giường cũ, vài tấm chăn mỏng.
Danh bước vào, còn đang thở mạnh, thì Long **ép anh vào tường**, miệng dán ngay lên cổ.
“Mùi quen quá. Vẫn là mùi mồ hôi và tinh dịch à?”
Danh chưa kịp phản ứng, **Long đã thò tay vào trong quần anh**, bóp mạnh.
“Anh đi chơi người khác xong giờ về với em, phải không?”
“Không phải về… là vì nhớ em.”
Long vuốt ve dọc cổ Danh, rồi thì thầm sát tai:
“Vậy chứng minh đi.”
—
Danh bị đẩy nằm xuống nệm. Long **cởi áo, lộ nguyên phần thân trên rám nắng**, cơ bụng săn, mồ hôi đọng từng giọt, hai đầu ngực nhỏ, sẫm màu và dựng lên cứng ngắt. Danh **lao tới, hôn lấy ngực Long**, vuốt ve từng đường, rên khẽ khi đầu lưỡi anh chạm vào mùi vị quen thuộc — **mùi thể thao, mùi nắng, mùi trai trẻ và hoang dại**.
Long kéo Danh ngồi dậy, rồi **cởi áo anh ra**, cởi quần, và không chần chừ, **ngậm lấy cậu bé của Danh**, mút sâu, nhanh, mạnh, **phát ra những tiếng ướt át đầy khiêu khích**. Danh bật người lên, hai tay ghì chặt đầu Long, miệng rên:
“Chậm thôi… Long… trời…”
Nhưng Long không dừng. Cậu mút càng lúc càng sâu, nhịp lưỡi điên cuồng, bàn tay còn lại vuốt bìu, rồi lướt dọc khe mông Danh, **ấn một ngón tay vào từ từ**.
“Anh muốn bị đè đúng không? Nằm sấp đi.”
—
Danh nằm úp xuống, mông cong lên. Long **vuốt ve từ xương cụt xuống khe mông**, rồi cắn nhẹ từng bên. Lưỡi cậu luồn sâu vào, khiến Danh rên bật không kiềm chế.
“Mông anh thơm quá… chỗ này chắc Thành cũng thích lắm ha?”
“Đừng nhắc… chỉ em thôi… giờ chỉ em…”
“Vậy thì há miệng ra, ngoan đi.”
Long **ép con peter vào miệng Danh từ phía sau**, đứng trên giường, trong khi Danh quỳ, mặt úp vào nệm, **bị nhét sâu đến tận cổ**, mùi hăng của trai trẻ ướt mồ hôi, trộn lẫn mùi tất trắng và dục vọng nặng nề.
Sau vài phút làm nóng, Long rút ra, vuốt ve lại một vòng, rồi **trượt người vào phía sau Danh**, từ từ nhấn vào chỗ thèm khát suốt bao ngày.
“A… Long… sâu quá…”
“Vừa mới vô mà đã rên vậy hả anh?”
Long thúc mạnh, nhanh, mỗi lần nhấn là cả giường rung lên, tiếng da thịt va chạm, tiếng rên của Danh, tiếng rên gằn của Long hòa thành một thứ nhạc dục bản năng.
Danh quay đầu lại nhìn, mắt ướt nước, miệng hé, da đỏ vì kích thích.
“Anh là của em giờ này… Thành không liên quan…”
“Ừ, của em… đè em luôn…”
—
Cả hai tiếp tục giao hợp điên cuồng, đổi nhiều tư thế – nằm ngửa, nằm nghiêng, cưỡi ngược – mồ hôi đổ như mưa, tinh khí bắn đầy bụng và ngực Danh.
Cuối cùng, Long rút ra, **bắn lên mặt Danh**, từng luồng đặc nóng bắn trúng môi, má, lông mi. Danh há miệng, **vuốt ve lấy**, mắt vẫn nhìn Long.
“Anh muốn nữa…”
—
Vài phút sau, khi Danh vẫn còn nằm trên giường thở dốc, Long thì thầm:
“Thành có thể đè anh, nhưng chỉ em mới làm anh run vậy. Đồng ý không?”
Danh không nói. Chỉ gật.
—
————————