Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 10 – GIỮA ĐƯỜNG, CHÂN LÔNG, TẤT TRẮNG, VÀ MỒ HÔI THẬT

Chương này là phần 9 trong tổng số 30 chương của truyện Khoảnh Khắc Thân Mật - by NamAnh

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 10 – GIỮA ĐƯỜNG, CHÂN LÔNG, TẤT TRẮNG, VÀ MỒ HÔI THẬT

Buổi chiều ở quận 4 oi bức và lười biếng. Danh vừa rời quán cà phê, chạy xe chầm chậm qua những con hẻm nhỏ sau chợ Xóm Chiếu. Anh chẳng có việc gì cụ thể, chỉ đơn giản là **lang thang để ngắm trai**, như một thói quen không thể bỏ.

Nắng chiếu xiên xiên xuống mặt đường nóng rát. Một vài sân bóng mini lấp ló trong những dãy nhà. Và rồi…

**Anh thấy hắn.**

Người đàn ông ấy đứng trước một nhà tắm công cộng kế sân bóng. Cao khoảng 1m78, **mặc áo thun ba lỗ màu xám đậm đã ướt đẫm mồ hôi, quần short Adidas ngắn, và đặc biệt là đôi tất trắng đang đi với dép quai hậu**. Hắn vừa đá xong bóng – rõ ràng. **Chân đầy lông, bắp đùi săn chắc và mùi người sau vận động lan ra từ xa.**

Danh **nhấn thắng gấp**, dựng xe cạnh một gốc cây, giả vờ móc điện thoại. Nhưng mắt thì không rời khỏi từng cử động của người kia.

“Trời ơi…” – Danh thầm nghĩ, tim đập thình thịch.
“Cái gu gì mà đúng hết: tất trắng, chân lông, đùi nở, mồ hôi rịn, vô tư, đen hôi… Mình không chịu nổi nữa rồi.”

Gã kia gỡ áo ra khỏi người, hất mạnh, **lộ rõ ngực to, lưng rộng, cổ đẫm mồ hôi.** Hắn cúi xuống tháo giày, tất trắng trượt khỏi cổ chân, để lộ **một vết rám nắng rõ nét và mùi tất cũ, ngai ngái, xộc ra.**

**Danh rùng mình.**

Không cần suy nghĩ, Danh bước lại gần, cười xã giao.

“Anh mới đá xong hả?”

“Ờ, đá buổi trưa xong rồi giờ đang kiếm chỗ tắm. Nóng quá.” – giọng miền Tây, chất phác.

“Ở đây có chỗ tắm luôn hả?”

“Có, mà dơ lắm. Tắm xong người còn hôi hơn.”

Danh bật cười.

“Vậy anh tắm ở đâu?”

“Hông biết nữa, tính ghé bãi đất trống đằng kia thay đồ rồi về.”

Tim Danh đập mạnh. Một cơ hội trời cho.

“Tôi biết chỗ vắng hơn, có nước. Đi không?”

Gã trai nhìn Danh vài giây. Rồi gật.

“Xe tôi cũ nha, anh ngồi sau đi.”

Chỉ mười phút sau, họ tấp vào một **khoảnh đất trống gần bãi giữ xe công trình**, bị che khuất bởi tường tôn và mấy cây xà cừ già. Gã kia dựng xe, cởi áo ra ngay, **mồ hôi đọng thành giọt trên ngực và lưng, rồi nhỏ xuống mặt đất.**

Danh thở mạnh, cả người nóng bừng như sốt.

“Anh chưa tắm nên người hơi hôi nha.”

“Tôi thích…”

Gã nhìn Danh, nhíu mày, rồi cười.

“Thiệt hả? Tui hôi thúi mà cũng có người ghiền hả?”

“Tôi… bị ghiền mùi mồ hôi sau khi đá bóng. Nhất là mùi tất.”

Gã ngồi xuống tấm bê tông, đưa chân ra, tháo giày, rồi **giơ đôi tất trắng lên mặt Danh.**

“Muốn thử không?”

Danh **lao vào như một con thú đói.**

**Anh ngửi thật sâu, hít lấy mùi ngai ngái của mồ hôi cũ, tất trắng đã ẩm. Lông chân hắn đâm qua mép tất, chạm vào má Danh.**

“Chân anh… đẹp quá… to, lông nhiều… trời ơi…”

Danh vuốt ve dọc cổ chân, cạ mũi vào bắp chân, rồi **vuốt ve qua đầu gối đang rịn mồ hôi.** Gã kia thở nhẹ, nhưng k… (một khoảnh khắc thân mật được giữ lại nhẹ nhàng) đã nửa cứng, **treo lủng lẳng dưới lớp lông mu ướt mồ hôi.**

“Muốn không?”

Danh không trả lời. Anh **ngậm ngay đầu khấc, vuốt ve từng đường gân, rên nhẹ như bị bỏ đói lâu ngày.**

Gã ngả người xuống, dạng chân, **để Danh phục vụ như một nô lệ tình dục.** Từng lần Danh hôn lên bìu, ngửi lông chân, vuốt ve từ đầu gối lên háng đều khiến gã rên khẽ.

“Anh vuốt ve kỹ ghê… ướt hết cái chân tui rồi.”

Danh không dừng. Tay anh ôm lấy bắp chân gã, vuốt ve từng ngón chân, **rồi há miệng… ngậm cả mấy ngón chân vào, vuốt ve từng kẽ.**

“Trời ơi… ai dạy anh làm vậy?”

“Tôi tự nghiện từ lâu…”

Gã không nói thêm. Chỉ kéo Danh lại, lật úp người anh xuống tấm bê tông, **giữ lấy mông, hôn lên khe mông Danh rồi… vuốt ve sâu vào.**

“Cái mông này sạch dữ ha. Lỗ khít, thơm… đúng gu tui.”

Danh rên thành tiếng.

“Cho tôi đi… vào đi…”

Gã cầm lấy con peter mình, **đẩy sâu vào mông Danh một cách thô ráp nhưng đầy cảm giác**, như cách dân thể thao hành động – không kiểu cách, chỉ bản năng.

Cứ thế, **mỗi cú thúc đều đầy sức nặng, đùi hắn đập vào mông Danh, mồ hôi rơi lên lưng anh từng giọt, trộn cùng lớp mồ hôi đã có.**

“Mông anh bóp chặt… con peter tôi như bị hút vô luôn…”

Danh không nói được gì. Cả thân thể anh **quằn quại, co giật, chảy nước liên tục.**

Cuối cùng, gã rút ra, **bắn từng dòng tinh nóng lên lưng Danh**, rồi dùng con peter quét qua lưng anh như ký tên.

“Tui tên Duy. Anh muốn gặp tui nữa thì nhắn nha. Nhưng tui hông lên mạng đâu. Chỉ gặp ngoài đời thôi.”

Danh nằm thở, người nhũn ra, tim đập từng nhịp sung sướng.

“Tôi sẽ nhớ mùi mồ hôi của anh suốt đời…”

———————

Series Navigation<< Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 9 – MỘT CƠ THỂ, HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNGKhoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 11 – ĐỪNG ĐỂ KÍNH CẬN ĐÁNH LỪA >>

Viết một bình luận