- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 2 – ÁNH MẮT NGOÀI ĐƯỜNG VÀ MỘT CUỘC HẸN KHÔNG NGỜ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 3 – DƯỚI MÁI HIÊN ƯỚT MƯA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 4 – GÓC NHÌN VÀ CHÂN XĂM MỘT BÊN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 5 – PHÒNG TRỌ, MÙI DA VÀ TIẾNG RÊN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 6 – KẸT GIỮA HAI LÀN DA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 7 – CẠM BẪY CỦA MÙI MỒ HÔI VÀ TẤT TRẮNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 8 – TRÒ CHƠI CÂM LẶNG TRONG PHÒNG VỆ SINH BỆNH VIỆN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 9 – MỘT CƠ THỂ, HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 10 – GIỮA ĐƯỜNG, CHÂN LÔNG, TẤT TRẮNG, VÀ MỒ HÔI THẬT
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 11 – ĐỪNG ĐỂ KÍNH CẬN ĐÁNH LỪA
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 12 – CẬU SINH VIÊN VÀ SỢI DÂY TRÓI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 13 – GIỮA MỒ HÔI CÔNG TRÌNH VÀ CUỒNG LOẠN BẢN NĂNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 14 – BỊ BẮT NẠT TRÊN LÁN GỖ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 15 – CẬU SINH VIÊN THỂ THAO VÀ CÚ CHỦ ĐỘNG NGỌT NGÀO
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 16 – CẦU LÔNG, MỒ HÔI, VÀ NHỮNG ĐÔI MẮT KHÔNG NGÂY THƠ
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 17 – MỘT ĐÊM Ở KHU NGHỈ DƯỠNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 18 – CHẠM MẶT TRAI CÔNG TRÌNH
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 19 – MÙI DA THỊT, MÙI CẢM GIÁC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 20 – HƠI THỞ SAU SÀN ĐẤU
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 21 – MỒ HÔI CỦA NHIỀU NGƯỜI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 22 – ĐỘC CHIẾM
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 23 – MÙI KHÁC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 24 – DANH BƯỚC VÀO
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 25 – MỘT KIỂU MÊ MỆT MỚI
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 26 – GẶP TRÊN ĐƯỜNG
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 27 – TỤI NHỎ GIỜ GHÊ THIỆT
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 28 – NGHIỆN TUỔI 18
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 29 – CÀNG HÍT CÀNG NGHIỆN
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 30 – TRONG TIỆM CẮT TÓC
- Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 31 – CÀ PHÊ CHÒI
Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 7 – CẠM BẪY CỦA MÙI MỒ HÔI VÀ TẤT TRẮNG
Trời vừa tắt nắng, Danh dừng xe máy bên cạnh sân bóng đá mini nằm khuất sau một khu chung cư cũ. Mùi cỏ nhân tạo, tiếng giày đinh va sân, và tiếng la hét của đám trai đá bóng vọng ra. Danh không có hẹn với ai, nhưng như thường lệ, anh hay chạy xe vòng vòng chỉ để nhìn những chàng trai đổ mồ hôi sau trận cầu.
Anh dựng xe, ngồi xuống ghế đá gần khu vực phòng thay đồ, ánh mắt quét khắp sân.
Một anh trung vệ cao to, vai u, chân rắn chắc, đang mặc áo sát nách ướt đẫm. Tất trắng lòi khỏi đôi giày, lông chân lấm tấm, đùi căng, mồ hôi chảy xuống cổ và ngực lấp ló. Gần đó là một thanh niên gầy, nước da ngăm, mặc quần short tụt thấp, cơ bụng rõ nét, xăm nhẹ sau lưng. Thêm vài người nữa – có người mặc áo cầu lông Yonex, có người chỉ quấn khăn sau khi tắm xong.
Tất cả đều là gu của Danh.
Danh vuốt ve môi khẽ, tim đập thình thịch, bụng dưới quặn lại — cơn ham muốn dâng lên như phản xạ.
Bất giác, cánh cửa phòng thay đồ hé mở. Một chàng trai từ trong nhìn ra, khoác khăn, chân trần, nhìn Danh một cách khó hiểu… rồi gật đầu.
“Vô đây trốn nắng chút đi anh.”
Không hiểu vì sao, Danh đứng dậy. Bước vào cái hang tối om, nồng mùi tất, xà bông, mồ hôi và testosterone.
Bên trong chỉ có ánh đèn huỳnh quang vàng vọt. Ba người đang thay đồ. Nhưng khi Danh bước vào, không ai phản ứng ngạc nhiên. Ngược lại, ánh mắt họ nhìn anh như… chờ sẵn.
Một trong số đó là anh trung vệ cao to, đang ngồi cởi giày, kéo tất trắng ra, để lộ cặp bàn chân to lông lá, mùi mồ hôi đặc trưng xộc lên mũi Danh.
“Mày kêu nó vô hả?” – một người hỏi chàng trai đã ra gật đầu.
“Ừ. Nó đứng nhìn tụi mình từ đầu trận. Chắc thèm lắm.”
Cả phòng cười khẽ.
Danh lùi một bước, tim đập thình thịch.
“Khoan… tôi—”
Chưa kịp nói hết câu, anh trung vệ đã đứng dậy, cao hơn Danh cả cái đầu, dùng tay kéo mạnh Danh lại sát người mình. Ngực trần đầy lông cạ vào áo Danh, mùi mồ hôi thấm sâu vào từng sợi vải.
“Muốn không? Hay mày chỉ thích nhìn tụi tao đổ mồ hôi ngoài sân?”
Danh không nói được gì. Hơi thở Thành, Long, những lần trước hiện về — nhưng không lần nào nồng, nhiều người, và thô bạo thế này.
“Muốn.”
Một từ. Một cái gật đầu. Và cả thế giới Danh tan chảy.
Anh trung vệ hôn Danh mạnh mẽ, tay lột áo Danh trong tích tắc, lưỡi đẩy sâu vào miệng. Trong khi đó, hai người còn lại bắt đầu xoa nắn thân thể Danh – một người hôn cổ, một người vuốt đùi, rồi lần tay vào giữa hai chân anh.
“Chỗ này ướt rồi nè…”
Danh rên thành tiếng khi tay ai đó luồn vào quần, bóp mạnh, còn ai khác hôn lên núm vú anh, vuốt ve tròn, rồi cắn nhẹ.
Danh bị đẩy nằm lên băng ghế dài, chân giang rộng. Ánh mắt anh mờ đi, mũi ngập trong mùi tất vứt trên sàn, mùi da thịt xông lên từ ba cơ thể đang vây quanh mình.
Một người kéo quần Danh xuống, vuốt ve dọc theo cậu bé đang căng cứng, mỗi cú vuốt ve đều phát ra âm thanh ướt át và cố ý. Một người khác vuốt ve khe mông, dùng lưỡi đâm sâu vào trong, khiến Danh co giật từng hồi.
“Mông nó sạch quá… thơm… chắc luyện nhiều rồi.”
Danh thở dốc, không nói nên lời. Anh không còn kiểm soát được nữa.
“Cho nó cảm giác bị đè hội đồng đi…”
Anh trung vệ đứng phía trước, kéo đầu Danh lại, nhét con peter vào miệng, to, nóng, nặng. Danh mở rộng môi, đón lấy, lưỡi quét quanh đầu khấc, tay bấu chặt vào đùi anh. Đồng thời, phía sau, một người khác ép đầu khấc vào lỗ Danh, nhấn chậm nhưng sâu, đến tận gốc.
“Uhhh… nóng quá… khít thật…”
Danh rên nghẹn trong miệng, vừa ngậm vừa bị đè. Tay còn lại bị người thứ ba kéo ra, đặt vào con peter cứng ngắc khác — ba chỗ đều bị chiếm, cơ thể như bị xâu chuỗi lại bởi ba người đàn ông nồng nặc mồ hôi và ham muốn.
Họ thay nhau — người vào trước, người đổi sau. Có lúc Danh nằm ngửa, hai chân bị giữ cao, bị đè liên tục, có lúc bị đặt nằm sấp, mặt úp vào đống đồ dơ, nơi còn dính mồ hôi và tinh khí ai đó vừa bắn ra. Cảm giác ấy — mùi nồng, ướt, thô, và thật — khiến Danh như phát điên.
“Thích bị như vậy không?”
“Dạ… thích…”
“Muốn bị mấy đứa nữa quất nữa không?”
“Càng nhiều càng tốt…”
Danh không còn là chính mình. Anh rên, cong người, giật nhẹ mỗi khi bị thúc sâu, cổ họng bật ra từng âm thanh bản năng.
Cao trào đến khi hai người bắn cùng lúc, một vào trong, một lên mặt. Người thứ ba rút ra, bắn lên bụng Danh, rồi dùng đầu con peter bôi tròn trên ngực anh.
Không ai lau. Không ai vội. Chỉ còn hơi thở và tiếng rên tắt dần.
Một lúc sau, Danh nằm giữa sàn phòng thay đồ, mồ hôi, tinh dịch và vết bầm trên đùi, cổ, ngực. Anh thở dốc, miệng vẫn còn mùi tất và da thịt.
Một trong ba người – anh trung vệ – cúi xuống, thì thầm vào tai:
“Mày hợp tụi tao lắm. Tối nay tụi tao lại có kèo ở sân kế bên. Muốn tham gia nữa không?”
Danh không trả lời. Chỉ nhìn lên trần nhà, thở hổn hển, và cảm thấy thỏa mãn chưa từng có.
————————–