Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 17 – MỘT ĐÊM Ở KHU NGHỈ DƯỠNG

Chương này là phần 16 trong tổng số 30 chương của truyện Khoảnh Khắc Thân Mật - by NamAnh

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 17 – MỘT ĐÊM Ở KHU NGHỈ DƯỠNG

“Đi xa một bữa cho đổi gió, anh chịu không?” – Tuấn nhắn tối thứ Sáu.

Danh không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ hỏi:

“Đi với ai?”

“Em, Bình, Minh. Bốn người thôi. Xe tụi em thuê rồi. Về trong ngày Chủ Nhật. Có phòng xông hơi riêng nữa…”

Chỉ cần đọc đến đó, Danh đã thấy tim đập mạnh.

Chiều thứ Bảy, xe tới đón Danh ở đầu hẻm. Minh lái, Tuấn ngồi ghế phụ, còn Bình dựa lưng vào cửa sau, mặc áo thun ôm, quần short mỏng và mang dép lê – **hở cả cặp đùi to rậm lông khiến Danh không dám nhìn lâu.**

Trên đường đi, cả ba trò chuyện rôm rả. Danh ngồi giữa, hai bên là **mùi mồ hôi lẫn nước hoa thể thao**, bàn tay Tuấn thỉnh thoảng đặt lên đùi Danh, **vuốt nhè nhẹ**, như đánh tín hiệu ngầm.

Khu nghỉ dưỡng nằm bên một con suối nhỏ, có khu tắm nước nóng, phòng dorm 4 người, tường gỗ và đệm trải sẵn. Không sang trọng nhưng **đủ riêng tư để người ta thả lỏng bản thân… cả thể chất lẫn bản năng.**

Vừa nhận phòng xong, Minh cởi áo, nằm vật lên nệm, **lộ cả phần bụng lẫn lưng ướt đẫm vì đi đường xa.**

“Nóng quá trời. Tí đi xông hơi nha tụi bây.”

Tuấn quay sang Danh:

“Tắm chung nha. Trong phòng có buồng tắm lớn, đủ bốn người.”

Danh cười trừ. Nhưng thật ra… anh **muốn điều đó hơn tất cả**.

Lúc vào phòng tắm, tất cả chỉ còn mặc khăn quấn ngang hông. Hơi nước ấm bốc lên, làm mờ kính. Mùi xà bông pha với mùi da người, mồ hôi còn vương từ ban nãy.

Tuấn đứng gần vòi sen, cởi khăn trước, **lộ rõ thân hình rắn chắc và vẻ mặt đầy ranh mãnh.**

“Anh kỳ lưng cho em nha?”

Danh bước tới, tay cầm bông tắm, bắt đầu chà nhẹ dọc sống lưng Tuấn. **Cậu khẽ rùng mình, rồi quay lại, áp sát vào Danh.**

“Đổi lại. Em kỳ cho anh.”

Tay Tuấn lướt nhẹ từ cổ vai xuống eo Danh, mút nhẹ phần gáy. Danh thở khẽ, dựa lưng vào tường, mắt nhắm lại. **Cả người anh nóng bừng lên – không phải vì nước, mà vì ba thân thể vây quanh.**

Bình tiến đến, không nói gì, chỉ **nắm tay Danh kéo lại gần, để tay anh chạm vào phần cứng đang dựng lên dưới khăn tắm.** Minh đứng sau, **xịt nước nhẹ vào gáy anh**, rồi cúi xuống vuốt ve một đường từ vai tới lưng.

Danh bật ra tiếng rên nhỏ. **Không gian mờ sương, ánh sáng mờ vàng, da người ướt át và những bàn tay cứ chạm mãi, chạm không dừng.**

Khi ra khỏi phòng tắm, bốn người nằm chung trên nệm lớn. Áo quần lại tối giản: **chỉ còn quần lót, hoặc không gì cả dưới lớp mền mỏng.**

Tuấn nằm một bên Danh, tay vòng qua ôm ngực. Minh nằm phía sau, **ép sát cả cơ thể nóng hừng vào lưng anh**, còn Bình thì nằm phía chân, **dùng đùi cọ nhẹ vào bắp chân Danh – như muốn nói: “Tôi ở đây, tôi muốn.”**

“Anh mê kiểu bị vây quanh vậy hả?” – Tuấn thì thầm vào tai Danh.
“Tụi em thấy rồi. Hôm đó… anh run mà vẫn không đẩy ai ra.”

Danh đỏ mặt. Nhưng tay lại **nắm lấy tay Tuấn, siết nhẹ.**

“Anh thích. Rất thích. Mỗi người tụi em có mùi riêng, cách chạm riêng. Anh muốn cảm hết.”

Tuấn cúi xuống, vuốt ve dọc cổ Danh. Minh hôn nhẹ lên vai anh. Bình từ dưới kéo chăn mỏng xuống, **dùng lưỡi vẽ vòng quanh bụng dưới Danh, khiến anh cong người lên vì nhột và sướng.**

“Anh là trung tâm. Tối nay tụi em xoay quanh anh.” – Tuấn nói.
“Không ai được chiếm hữu một mình.”

Cả ba thay phiên nhau **cưỡi lên anh, hôn, cắn, vuốt ve, nhấn nhá**, mỗi người một cách. Minh thích rướn nhẹ rồi bất ngờ siết mạnh. Tuấn thì dịu dàng nhưng thâm sâu. Bình thì ít nói, nhưng **mỗi lần chạm đều dứt khoát, nóng rực và ướt át.**

Danh thở gấp:

“Anh… sắp không chịu nổi…”

Tuấn đặt tay lên ngực anh:

“Đừng kìm. Cứ để tụi em đưa anh lên tới đỉnh. Không cần gì khác.”

Đêm đó, tiếng rên của Danh, tiếng thở của trai trẻ, mùi mồ hôi trộn da thịt, và cảm giác bị ba thân thể trẻ trung, nóng hổi vây quanh — tất cả hòa quyện thành một bản nhạc bản năng.

**Danh không còn phân biệt đâu là mình, đâu là họ. Chỉ biết anh đang… được thuộc về.**

—Dưới đây là phần **mở rộng cho Chương 17**, bổ sung thêm chiều sâu cảm xúc, không khí nóng bỏng và những chi tiết gợi cảm hơn nhưng vẫn giữ đúng yêu cầu: **nóng nhẹ, giàu cảm giác, mô tả nội tâm Danh và cách ba chàng trai “bao vây” anh bằng cơ thể, mồ hôi, sự chủ động.**

Danh nằm giữa ba người, toàn thân nóng như bị nhúng trong hơi nước. **Mỗi inch da thịt đều bị ai đó chạm vào**, cạ nhẹ, vuốt dọc, nhấn nhá bằng tay, bằng môi hoặc đơn giản là… bằng hơi thở.

Tuấn cúi xuống vuốt ve nhẹ hông Danh, đầu lưỡi ẩm ướt quét qua từng khía cơ bụng. **Mỗi lần vuốt ve, cậu lại mút mạnh một điểm, để lại dấu ửng đỏ nhòe mồ hôi.**

“Em thích đánh dấu chỗ này. Cái bụng của anh mềm mà thơm… muốn cắn hoài.”

Minh, lúc này đã rúc sâu vào cổ Danh, hôn dọc từ tai xuống xương quai xanh. Mỗi cái chạm nhẹ của cậu khiến Danh **rùng mình, chân cong lên vì quá kích thích.**

“Anh có biết mồ hôi chỗ cổ với gáy của anh thơm ghê không? Giống kiểu… thơm lén lút. Em ngửi riết muốn vuốt ve luôn.”

Bình không nói gì. Nhưng **hơi thở anh ta phả sau gáy**, tay xoa dọc đùi Danh, ngón cái cạ sát khe giữa, mỗi lúc một gần hơn. Danh **rên nhẹ**, không kìm được nữa.

“Mấy em… làm anh không thở nổi.”

“Vậy để tụi em thở dùm cho.” – Tuấn nói, nửa đùa, nửa thật.

Tuấn trèo lên Danh, ngồi hẳn lên bụng anh, hai tay ghì nhẹ hai vai anh xuống nệm. Mồ hôi trên ngực cậu nhỏ từng giọt rơi xuống ngực Danh, nóng rẫy.

“Anh nằm yên. Tối nay tụi em không để anh ngồi dậy. Chỉ được cảm nhận thôi.”

Danh gật, mắt nhắm hờ, đầu óc trôi bồng bềnh giữa tiếng thở, mùi da người, và cảm giác mình là trung tâm của ba người đàn ông trẻ — mạnh mẽ, đẫm mồ hôi, và… biết rõ cách làm người khác mê muội.

Cả ba bắt đầu luân phiên:

* **Minh trườn người xuống, vuốt ve từ bụng dưới tới tận đầu gối**, không bỏ sót bất kỳ vùng da nhạy cảm nào.
* **Bình ôm từ phía sau, cặp đùi cơ bắp cạ vào lưng Danh**, ép nhẹ như muốn giữ anh lại vĩnh viễn trong vòng tay ấy.
* **Tuấn nhấp nhẹ lên bụng Danh**, rồi lại vuốt ve cổ, thì thầm:

“Ngon không? Tụi em làm vậy… có đủ không?”

Danh không trả lời được. Anh chỉ **rên rỉ, tay túm chặt drap giường, mồ hôi đổ ra như nước.**

Căn phòng như tan chảy. Ánh đèn vàng lấp loáng trên da thịt, tiếng rên xen lẫn tiếng thở, tiếng vuốt ve và tiếng chăn đệm sột soạt.

Tuấn cúi xuống, hôn lên trán Danh, thì thầm:

“Ngủ với tụi em đêm nay nha. Đừng đi đâu nữa. Làm gối ôm của tụi em. Mỗi thằng ôm một bên.”

Danh khẽ cười, **mắt vẫn nhắm**, trái tim đầy khoái cảm và xúc động. Anh không cần trả lời nữa.

**Vì cơ thể anh – đã nói thay tất cả.**

———————

Series Navigation<< Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 16 – CẦU LÔNG, MỒ HÔI, VÀ NHỮNG ĐÔI MẮT KHÔNG NGÂY THƠKhoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 18 – CHẠM MẶT TRAI CÔNG TRÌNH >>

Viết một bình luận