Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 13 – GIỮA MỒ HÔI CÔNG TRÌNH VÀ CUỒNG LOẠN BẢN NĂNG

Chương này là phần 12 trong tổng số 30 chương của truyện Khoảnh Khắc Thân Mật - by NamAnh

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 13 – GIỮA MỒ HÔI CÔNG TRÌNH VÀ CUỒNG LOẠN BẢN NĂNG

Trời Sài Gòn ngả chiều. Danh chạy xe vòng vòng không mục đích, lòng dâng lên một cảm giác **cồn cào lạ lùng**. Cái nắng hắt xuống mặt đường, ánh vàng cháy quét qua những công viên cũ kỹ ven kênh Tẻ.

Danh dừng lại dưới một tán cây gần khu công trình đang thi công dang dở. Anh ngồi trên yên xe, mở điện thoại vu vơ, nhưng ánh mắt lại **liếc sang khu lán nhỏ** – nơi hai người đàn ông vừa kết thúc ca làm, đang cởi trần lau mồ hôi.

**Cảnh tượng khiến Danh sững lại.**

Một người cao lớn, khoảng ba mươi mấy, **bụng phẳng, da rám nắng, đùi thô lực lưỡng, mặc mỗi cái quần kaki rách gối, chân mang tất trắng lòi ra khỏi dép lê.** Anh ta **lau mồ hôi bằng khăn ướt**, mùi cơ thể lan ra cùng hơi đất nóng.

Người còn lại thấp hơn chút, nhưng **râu quai nón, bắp tay nổi rõ, áo thun ướt đẫm dính sát người, phô ra lưng to và mùi mồ hôi thật.** Cả hai nói chuyện bằng giọng miền Tây, cười hề hề:

“Tao mà được cái chân như mày là tao đi đá banh suốt.”

“Mày mập bụng quá, đừng có ham. Tối nay đi nhậu hông?”

“Tối tao muốn làm chuyện khác…”

Danh nuốt nước bọt. **Cả cơ thể như bị điện giật.**

Anh rồ nhẹ ga, rồi quay đầu xe lại, đi ngang qua chỗ hai người. Ánh mắt lướt qua – vừa đủ lâu để gây chú ý, nhưng không quá lộ liễu.

Chỉ vài phút sau, một trong hai người bước tới:

“Ê anh, nhìn tụi tui có gì hot không?”

Danh đỏ mặt:

“Đâu có… tại tụi anh lực lưỡng quá…”

Người kia cười khà:

“Thấy anh cứ chạy qua chạy lại. Nếu muốn, vô đây ngồi chơi nè. Đang mát mẻ.”

Danh **không nghĩ nhiều**. Anh gật.

Họ dắt Danh vào trong khu lán nghỉ – **một góc có ván gỗ, bạt che và mùi mồ hôi đàn ông nồng lên trong không khí bí bách.**

“Anh tên Danh hả? Tụi tui là Khải với Tèo. Làm ở đây cả tháng rồi, ngứa quá chưa xả được.”

“Xả… gì cơ?”

“Xả cái này nè.” – Khải **nắm lấy tay Danh, kéo về phía đũng quần mình, nơi một khối cứng đang nhô lên rõ mồn một.**

Danh thở mạnh, **tim đập loạn**.

“Anh muốn bị tụi tui chơi không? 2 thằng, nhưng làm nhẹ thôi. Không bắt phải ra máu đâu…”

Tèo bước tới, từ phía sau, **ôm Danh, mùi khói thuốc, mồ hôi và đất cát bám vào cổ khiến Danh rùng mình vì sung sướng.**

“Tụi anh… dơ lắm. Em ngửi thử đi rồi biết.”

Danh **khụy xuống ngay giữa hai người**, … (một khoảnh khắc thân mật được giữ lại nhẹ nhàng) dày, thô, rậm lông, mùi mồ hôi, mùi tất, mùi công trình.**

“Ngậm đi. Chơi đi. Đừng sợ.”

Anh **ngậm lấy, vuốt ve từng đường gân, rồi lại cúi xuống hít mùi lông chân của Tèo, vuốt ve bắp đùi rám nắng, vuốt ve lên từng ngón chân còn bám bụi.**

Khải đè Danh xuống, hôn mạnh, rồi thì thầm:

“Tao thích thằng nào như mày. Sạch sẽ, đẹp, mà dâm hết biết.”

Tèo kéo quần Danh xuống, móc lỗ ra, ngón tay thô ráp **ấn mạnh vào.**

“Hấp dẫn vãi. Bóp phát là thít tay luôn…”

Cả hai thay nhau **vuốt ve mông, mút lỗ, rồi cùng lúc đút ngón tay – mỗi người một bên.**

Danh rên rỉ:

“Cho em đi… hai anh…”

“Được. Nhưng tụi tao không nhẹ đâu nha.”

Khải ngồi lên ghế, **kéo Danh ngồi lên đùi**, con peter đẩy sâu từ dưới lên. Từng nhịp thúc, **bụng cứng như đá ép sát vào mông Danh**, tay thì bóp vú anh, kéo nhẹ.

Tèo đứng phía trước, **đút con peter vào miệng Danh**, không ngừng nhấp.

Danh **bị kẹp giữa hai khối cơ thể dày đặc mùi mồ hôi, đàn ông, và dục vọng.**

“Mày có tưởng tượng bị hai thằng … (một khoảnh khắc thân mật được giữ lại nhẹ nhàng)

“Giờ thì mày sống luôn rồi.”

Cảnh tượng **nóng đến choáng ngợp**.

Khải thì nhấp sâu, mỗi cú thúc dập vào điểm G khiến Danh **run bắn, nước ra ướt cả bẹn.** Tèo thì nhét con peter sâu vào miệng, kéo tóc anh, bắt vuốt ve từng giọt mồ hôi dính trên bìu.

“Nuốt hết. Đừng bỏ sót.”

Khoảnh khắc cuối cùng đến như lũ tràn đê.

Tèo rút ra, **… (một khoảnh khắc thân mật được giữ lại nhẹ nhàng)

**Cả ba nằm vật ra sàn, mồ hôi dính lưng, hơi thở gấp gáp.**

Tèo bật cười:

“Mày ngon ghê. Muốn mang về lán luôn chơi cho đã.”

Khải cười hùa:

“Tối mai quay lại nha. Có thêm thằng nữa làm ca đêm, nó to lắm. Chắc mày khoái.”

Danh **không nói. Chỉ cười, cả người vẫn run lên từng đợt vì dư âm.**

“Tối mai… em tới sớm.”

———————-

Series Navigation<< Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 12 – CẬU SINH VIÊN VÀ SỢI DÂY TRÓIKhoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 14 – BỊ BẮT NẠT TRÊN LÁN GỖ >>

Viết một bình luận