Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 21 – MỒ HÔI CỦA NHIỀU NGƯỜI

Chương này là phần 20 trong tổng số 30 chương của truyện Khoảnh Khắc Thân Mật - by NamAnh

Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 21 – MỒ HÔI CỦA NHIỀU NGƯỜI

Vòi nước vẫn chảy, nhưng đầu Danh thì đang quay cuồng trong một thế giới đầy mùi da thịt, vớ ướt và giọng cười của cậu số 11. Anh không nghĩ mình lại liều đến vậy. Nhưng cũng chẳng thấy hối hận. Đôi chân chắc nịch, **vết hằn vớ trắng trên bắp chân**, và ánh mắt nửa đùa nửa khinh thường của cậu như *khiến mọi lý trí trong Danh sụp đổ*.

Bỗng cánh cửa phòng tắm mở mạnh.

“Mẹ nó, hai đứa tụi bây làm gì vậy?” – một giọng nam bật ra, gằn khẽ.

Danh giật mình. Cậu số 11 cũng chỉ nhướng mày, không buông Danh ra. Trong tấm gương mờ hơi nước, Danh thấy **ba gã trai trẻ đứng ở ngưỡng cửa** – đều mặc **đồng phục bóng rổ**, mồ hôi loang ướt áo, tay vắt khăn. Một trong số đó cười nhếch mép:

“Anh này là fan mùi hả? Hồi nãy tao thấy ngửi vớ thằng Quân mà tưởng nhìn lầm…”

“Chắc thèm mùi trai lắm ha?”

Danh lùi lại, định đứng dậy thì cậu số 11 – tên Quân – *đè vai anh xuống*:

“Không sao. Mấy ông thử không? Anh này nghiện thiệt. Không có giả.”

Một thoáng im lặng, rồi cả ba cùng cười. Một gã cao to nhất đá dép ra, **cởi vớ quăng qua**:

“Cầm vớ tao hửi thử coi. Nguyên 3 set đánh banh chưa giặt.”

Danh nhìn vớ, run tay. **Mùi chua mặn xộc lên**, nhưng cũng là thứ anh thèm. Anh đưa vớ lên mũi, hít sâu. Gã cười lớn:

“Ê, ghiền thiệt tụi bây ơi! Thằng này chắc vuốt ve luôn được á!”

Không khí thay đổi. **Không còn là một mình Danh và Quân.** Mà là **nhiều hơi thở, nhiều ánh mắt, và nhiều thân thể** đang *vây quanh anh*.

Một người cởi áo, ngồi lên bồn nước, **dang chân ra, để mồ hôi nhỏ xuống sàn**. Người khác kéo áo lên lau mặt, **lộ bụng sáu múi loang mồ hôi, đầy lông tơ.**
Quân thì đứng ngay sau lưng Danh, tay siết nhẹ cổ anh:

“Anh chịu được tụi nó không? Em cho thử. Nhưng phải ngoan, không được lùi.”

Danh gật đầu. Trong đầu chỉ còn mùi cơ thể, **cảm giác bị áp đảo**, và… khao khát được phục tùng tất cả.

Một người khác tiến tới, ngồi xổm trước mặt anh, **kéo vớ xuống tới mắt cá**, rồi **ép mũi Danh sát vào cổ chân**. Mùi vớ, mùi da chân, mùi giày lâu ngày đọng lại như đánh thức tất cả giác quan:

“Ngửi đàng hoàng. Vùng này là mồ hôi đặc nhất á.”

Danh thở dốc. Còn chưa kịp phản ứng, một cậu khác đã **dẫm nhẹ lên lưng anh**, nói:

“Cho nó nằm xuống luôn đi. Để tụi tao xem nó chịu nổi không.”

Anh bị đè xuống sàn nhà ướt nước, **giữa một vòng tròn đầy vớ ướt, dép tông, và giọng cười trai trẻ.** Từng người một bước tới, **ép mũi Danh vào cổ chân, bụng, rốn, vai ướt…**, **vuốt ve thử**, **rên nhẹ**.

Mỗi người một kiểu mùi, một kiểu da – **có đứa mặn chát như nước biển**, **có đứa thơm kiểu sữa thể thao**, **có đứa hôi sặc nhưng gây nghiện đến điên đầu**.

Một người vừa ghì đầu Danh vừa nói:

“Ê, chắc nó thèm vầy lâu rồi. Tội gì không cho thêm.”

Không gian đặc quánh. Hơi nóng từ cơ thể trai trẻ xông lên. Tiếng vải ướt sột soạt. Mùi chua của vớ, nách, chân, xen lẫn tiếng quạt quay và tiếng nước rỉ.

Một người hạ giọng:

“Lột hết đi. Cho nó thật sự cảm được trai nhóm.”

Quân không nói gì. Cậu chỉ kéo áo Danh lên, **vuốt ve dọc sống lưng anh**, vừa nói:

“Anh chịu không? Nằm giữa nguyên đám trai, để ai muốn làm gì thì làm?”

Danh chỉ rên lên một tiếng – **thứ rên như thở ra cả tâm hồn**. Anh **muốn điều đó**. Muốn **mình là đồ chơi của đám thanh xuân này**, để **bị mồ hôi họ bao phủ, bị cơ bắp họ đè lên, bị vớ ướt nhét vào miệng nếu cần.**

Và họ không ngừng lại.

——————-

Series Navigation<< Khoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 20 – HƠI THỞ SAU SÀN ĐẤUKhoảnh Khắc Thân Mật – by NamAnh – CHƯƠNG 22 – ĐỘC CHIẾM >>

Viết một bình luận